• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: ChuốiBeta: ThiTới gần 10 giờ.

Chiếc Lamborghini màu đen cuối cùng cũng đến trung tâm thành phố Tân Nguyệt, cả đường cứ mở mở đóng đóng cũng làm chậm trễ không ít thời gian.

Lần thứ hai, Đường Tử Diễm cuối cùng cũng ngồi đàng hoàng ở ghế lái phụ, thắt dây an toàn, khuôn mặt cười lên tinh xảo mà quyến rũ, có chút hạnh phúc bất ngờ.

Mà người ngồi ở ghế lái, Tần Vũ, cũng mang gương mặt đứng đắn nhìn xa xa. Nếu không phải vết son môi trên khuôn mặt bán đứng Tần Vũ thì trông anh cũng có chút dáng dấp của quân tử.

Thành phố Tân Nguyệt, mười giờ đêm, vì là thành phố phát triển nổi tiếng lừng lẫy trong nước nên hiển nhiên bây giờ đời sống về đêm mới bắt đầu.

Ngã tư đường người đến người đi, cho dù là Tần Vũ lái chiếc xe sang xịn cỡ nào thì lúc này cũng phải giảm tốc độ xuống. Nói cho cùng thì anh vẫn là một người tốt biết an phận thủ thường!

Tam quan chính trực!

Nhưng Tần Vũ không hiểu, vì sao người đi qua trước mình, trong mắt trừ ước ao với con Lamborghini này thì còn có một loại cảm giác khác?

Người đi ngang qua bên cạnh kính chắn gió còn nhìn chằm chằm mặt mình?

Tuy rằng Tần Vũ biết mình đẹp trai, nhưng không đến nỗi có hiệu quả mạnh như vậy chứ?

Nhưng khi Tần Vũ nương theo đèn đường màu trắng nhìn về phía kính phản quang bên trái, anh đã hiểu...

Trên khuôn mặt anh tuấn thành thục, có một dấu vết cô nàng Đường Tử Diễm kia để lại.

Lập tức anh thấy có chút buồn cười, yêu tinh! Yêu tinh này không sợ mình tức giận sao!Đường Tử Diễm ngồi ở ghế lái phụ thấy đối phương phát hiện, tiếng cười như chuông bạc vang lên.

Sau khi cười xong, Đường Tử Diễm mới hỏi Tần Vũ, "

Tần tổng, tối nay anh định sắp xếp thế nào? Người ta không muốn ở khách sạn đâu..."

Tần Vũ không tiếp lời, hỏi ngược lại, "

Sao không gọi chú nữa? Lúc trước không phải gọi chú, chú tới vui vui vẻ vẻ sao?"Đường Tử Diễm nghe nói vậy, như nhớ ra cái gì, sắc mặt lập tức đỏ lên, vẫy tay nói, "

Em không muốn gọi anh là chú đâu, cái danh chú này thôi để lại cho Cố Khuynh Thành đi!""

Ha ha!" Tần Vũ cười không nói."Được rồi, anh còn chưa sắp xếp cho em ở đâu mà?"

Tần Vũ không nhanh không chậm nói, "

Sắp xếp gì? Sắp đến rồi!"Đường Tử Diễm quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, sao nơi này lại vừa quen vừa lạ vậy nhỉ?

Hình như là mình đã tới rồi, nhưng lại không có ấn tượng gì, nhưng mà có thể chắc chắn đây không phải là nhà Tần Vũ.

Không để Đường Tử Diễm nghi ngờ lâu thêm nữa, chiếc Lamborghini rẽ sang một con đường.Đi vào một khu dân cư xa hoa tách biệt.

Dừng ở lối đi nhỏ của hoa viên.

Dừng xe xong, Tần Vũ lại cầm lấy điện thoại, gọi cho một người."

Alo, chưa ngủ à? Tôi ở dưới lầu, xuống đi giới thiệu cho một người!

Nói xong Tần Vũ cúp điện thoại. Đường Tử Diễm nhìn Tần Vũ, ngạc nhiên không biết là ai. Nhưng cô nàng tin tưởng Tần Vũ, cũng không hỏi nhiều....

Không để hai người đợi lâu, một người mặc đồ ngủ, khoác âu phục nữ xuống dưới khu dân cư.

Bước nhanh đến trước xe Tần Vũ.

Tần Vũ hạ kính xe xuống, mỉm cười nói, "

Băng Ngưng, đi ngủ sớm thế!"

Không sai, nơi Tần Vũ tới chính là tiểu khu của thư ký Triệu Băng Ngưng.

Triệu Băng Ngưng nhìn thấy dấu vết để lại trên mặt sếp mình, không khỏi đỏ mặt lên, "

Tần tổng, có chuyện gì?...""Ầy, cô đừng nghĩ nhiều, tôi giới thiệu với cô một người..." Tần Vũ mở miệng giải thích, lời còn chưa nói hết thì Đường Tử Diễm đã mở miệng, "

Yo, Triệu Băng Ngưng, đã lâu không gặp!""

Hả? Hai người biết nhau à?""Ừ, tuy rằng bình thường không tiếp xúc nhiều nhưng có quen biết đó!"

Triệu Băng Ngưng ngoài xe cũng gật gật đầu, tò mò nhìn hai người trong xe.

Nếu đã quen nhau, vậy dễ rồi. Tần Vũ lập tức mở miệng, "Đêm nay Đường Tử Diễm ở đây đi. Có lẽ thời gian này cô ấy sẽ đến làm ở tập đoàn Tần thị chúng ta!""

Nếu các ngươi quen nhau thì dễ rồi, có gì không hiểu thì hai người tự bàn bạc với nhau!"

Triệu Băng Ngưng không có ý kiến gì, gật đầu một cái.

Nhưng ngược lại, Đường Tử Diễm trên xe u oán nhìn Tần Vũ một cái mới chậm rãi xuống xe.

Tần Vũ không giải thích nhiều, nói vài câu buồn cười rồi lái xe rời khỏi đó.Đối với Đường Tử Diễm, đối phương còn chạy đi đâu được? Chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.

Mình cũng không phải là con gấu bông đứng yên không động đậy.

Hơn nữa quan trọng nhất chính là nghe nói trong Tiểu Bạch văn đều có thần thú giám thị, phát hỏa quá mức sợ rằng mình cũng chán.

Lái xe một đường trở về biệt thự.

Rửa mặt ở gara.

Trong biệt thự, gian phòng của con trai vẫn còn sáng đèn, thường phát ra tiếng "Đạt được ba Q."

Xem ra thằng nhóc này cũng rất thành thật.

Rửa mặt đơn giản, Tần Vũ nằm trên giường lớn của mình, hồi tưởng lại chuyện xảy ra trong hai ngày nay.

Ngày mai phải đến công ty giải quyết nội loạn trong công ty một chút, còn sắp xếp chức vị cho Đường Tử Diễm.

Bây giờ vai số 2 cũng xuất hiện rồi.

Số 1 Lâm Phong đã tổn hao nguyên khí, bây giờ giá trị số mệnh của mình cao hơn đối phương, lần sau gặp mặt có thể đánh gục, nhất định phải đánh gục hắn.

Nghĩ đến hệ thống.

Lần thứ hai Tần Vũ nhìn màn hình trong đầu.

Kí chủ: Tần VũVũ lực: 162Trí lực: 188Mê lực: 201Sinh mệnh: 1470Khỏe mạnh: 70(Số liệu tiêu chuẩn của người thường là 60)Điểm số tặng thêm: 10Kỹ năng thu thập được: kĩ thuật lái xe thần cấp, y thuật thần cấp, giám định thần cấpVật phẩm thu thập được: không cóNhiệm vụ: tuyên bố tùy lúcGiá trị sinh mệnh cao như vậy, điểm thuộc tính còn dư 10 điểm.

Tần Vũ tiện tay thêm vào điểm sức mạnh, trong nháy mắt vũ lực tăng lên 172...

Sáng sớm hôm sau.

Tần Vũ an vị trên xe của lão Diêu bảo vệ, đến công ty mình...

Công ty là tài sản của mình, hôm nay tới nhìn thử có sâu mọt gì!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK