• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Hiên bối rối.

Tình huống gì?

Mình biến thành cha của bốn đứa bé?

Ngẩng đầu, cẩn thận dò xét nữ tử mỹ lệ trước mắt.

Lâm Hiên lập tức kích động, từ trên ghế rơi xuống đất.

Bốn năm qua, khuôn mặt của nữ nhân này thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đầu của hắn.

Mỗi lần nhớ tới, Lâm Hiên cũng nhịn không được run một cái.

Bởi vì nữ nhân này quá kinh khủng.

Cảm giác bị nàng chi phối, Lâm Hiên cảm thấy có chút sống không bằng chết.

Không ngờ được là bốn năm sau, nàng tìm tới cửa!

"Cha chơi thật vui!"

Tứ nha đầu Tuyền Ấu nghĩ Lâm Hiên đang trêu chọc các nàng, lập tức nhún nhảy một cái đi tới trước mặt Lâm Hiên.

Duỗi bắp chân ra, cưỡi trên người Lâm Hiên.

"Cha, giá! Giá! Giá!"

Nàng đã muốn cha làm ngựa cho mình cưỡi lâu rồi.

Không ngờ được là vừa mới nhìn thấy cha thì hắn lập tức nằm xuống đất.

Cha thật là tốt!

Ba nha đầu khác nhìn thấy Tuyền Ấu thân cận với cha như thế, cũng nhao nhao đi lên, ôm lấy Lâm Hiên.

Giờ khắc này, trong ngực, trên người Lâm Hiên đều là tiểu nha đầu mềm mềm, suýt chút làm cho tim hắn bị hoà tan.

Hắn nằm mộng cũng không ngờ được là mình lại có bốn cô con gái đẹp đẽ mỹ lệ như vậy.

Mà nhìn thấy Lâm Hiên chơi đùa với bốn cô con gái.

Triệu Vạn Phúc nở một nụ cười cực kỳ vui vẻ.

Hắn nghe Lâm Hiên đề cập tới một đêm gặp gỡ bất ngờ với Đông Hoàng Tử U.

Nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là chỉ chớp mắt bốn năm, đại thiếu gia nhà mình lại có bốn cô con gái.

"Lão gia, ngài trên trời có linh thiêng cũng yên tâm rồi."

"Thiếu gia hắn có bốn cô con gái, Lâm gia ngài có hậu a!"

Triệu Vạn Phúc kích động đến nước mắt chảy xuống.

Mà Đông Hoàng Tử U thì lãnh đạm nhìn Lâm Hiên.

Trong lòng khẽ thở dài một cái.

Không ngờ được là đường đường là chí tôn Bắc Huyền Thiên, nam nhân của mình lại lười biếng bình thường như thế.

Nếu không phải vì bốn cô con gái, nàng sẽ không tới đây!

Ho nhẹ một tiếng, Đông Hoàng Tử U nói ra: "Bốn năm không thấy, ngươi vẫn như cũ."

Tuyền Ấu cưỡi trên cổ Lâm Hiên, trong ngực ôm Tuyền Châu, vất vả ngồi dậy, nói ra: "Ngươi cũng thế."

Đông Hoàng Tử U: "Quên giới thiệu một chút, ta là Đông Hoàng Tử U của Bắc Huyền Thiên."

"À." Lâm Hiên vẻ mặt bình tĩnh, hắn không biết Bắc Huyền Thiên cái gì đó, cũng không biết Đông Hoàng Tử U có lai lịch ra sao.

Ngược lại Triệu Vạn Phúc Triệu bá đang đứng bên cạnh sợ đến hai chân khẽ run rẩy, suýt chút quỳ xuống đất.

"Thiếu gia, phu nhân nàng lại là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên!"

Đối với Bắc Huyền Thiên, rất nhiều người trong Thương Long đại lục cũng không xa lạ gì.

Đó là một vùng đất giá lạnh ở cực bắc.

Có mười vạn quốc gia lớn nhỏ, là một cái thế giới truyền kỳ áp đảo Thương Long đại lục.

Mà ở trong Bắc Huyền Thiên, chỉ có Hoàng tộc chí cao mới họ Đông Hoàng.

Hạ giới đã có truyền ngôn, bốn năm trước Bắc Huyền Thiên xuất hiện một vị Nữ Đế khoáng cổ thước kim.

Kết hợp khí chất cực kỳ bá khí của Đông Hoàng Tử U, Triệu Vạn Phúc lập tức đoán được, nàng chính là vị Nữ Đế đó!

Nghe được Triệu Vạn Phúc nói như vậy, Lâm Hiên mặt ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng thì chấn động như biển gầm.

Ai da, hoá ra người đứng ở trước mặt mình đúng là Nữ Đế Bắc Huyền Thiên.

Trò đùa này hơi lớn rồi đó!

Bình phục tâm tình, Lâm Hiên hỏi: "Hôm nay ngươi đến đây là muốn làm gì?"

"Vì bọn nhỏ thiếu thốn tình thương của cha, dẫn ngươi về Bắc Huyền Thiên, cưới ngươi làm chồng." Đông Hoàng Tử U sắc mặt bình thản nói.

"Cưới ta?" Lâm Hiên im lặng một lúc, nói: "Nói đùa cái gì! Bản thiếu gia đường đường là nam nhi bảy thuớc, cho dù có kết hôn thì cũng phải là ta cưới ngươi gả mới đúng!"

Lúc đầu, hắn không có ý định dây dưa thêm với Đông Hoàng Tử U nữa.

Nhưng bốn cô con gái này thực sự quá đáng yêu, máu mủ tình thâm thân tình khiến cho trong lúc nhất thời Lâm Hiên tình thương của cha bạo rạp.

Vì bọn nhỏ, hắn có thể miễn cưỡng chấp nhận Đông Hoàng Tử U.

Nhưng muốn cho hắn xuất giá, chuyện này tuyệt đối không thể nào!

Nam nhân, tuyệt đối không thể mất đi tôn nghiêm của mình!

"A." Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Ngươi cưới ta? Ngươi dựa vào cái gì?"

Thân làm một Nữ Đế, thích khống chế tất cả mọi chuyện.

Nhưng bây giờ, Lâm Hiên lại phản bác lại yêu cầu của nàng, còn muốn cho nàng xuất giá.

Đông Hoàng Tử U nàng sao có thể gả cho một phàm nhân?

"Chỉ dựa vào chuyện ta là cha của bọn nhỏ!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.

Đông Hoàng Tử U: "..."

Bầu không khí nhất thời lâm vào giằng co.

Triệu Vạn Phúc vội vàng khuyên nhủ: "Nữ Đế bệ hạ, thiếu gia, chuyện kết hôn có thể bàn lại sau, bây giờ nên lo cho mấy đứa nhỏ trước đã."

Đông Hoàng Tử U khẽ thở ra một hơi: "Những năm gần đây, bọn nhỏ thiếu thốn quá nhiều tình thương của cha, vì các nàng, đi theo ta đi."

"Đến Bắc Huyền Thiên, ta có thể cho ngươi tất cả những gì ngươi muốn."

"Quyền lợi, tài phú, tu vi, Thần khí, thọ nguyên, đều sẽ có."

"Ta không cầu gì khác, chỉ cần ngươi đối xử tốt với bọn nhỏ."

Lâm Hiên nói: "Đương nhiên là ta sẽ đối xử tốt với con của mình."

Đông Hoàng Tử U gật gật đầu, chuyện này nàng có thể nhìn ra được

"Vậy bây giờ chúng ta đi thôi!" Đông Hoàng Tử U chuẩn bị quay người.

Lâm Hiên lộ vẻ do dự.

Cũng không phải hắn không muốn làm bạn nuôi dưỡng bốn đứa bé này.

Chỉ là bây giờ hắn không có sở trường, ngoại trừ cá ướp muối hưởng thụ cuộc sống ra thì hoàn toàn không biết gì khác.

Muốn để hắn biến thành một vú em, chăm con, đây là chuyện mà hắn nghĩ cũng không dám nghĩ tới!

Đinh!

Lúc này, một dòng điện xuất hiện trong cơ thể Lâm Hiên.

Giống như trong trẻo mà máy móc vang lên.

"Sủng Oa Cuồng Ma Nãi Ba Hệ Thống kích hoạt thành công!"

"Lần đầu khóa lại, ban thưởng gói quà lớn tân thủ!"

"Có nhận lấy hay không?"

Trong lòng Lâm Hiên cuồng hỉ, rốt cục có hệ thống!

Chức năng hệ thống chỉ cần nhìn tên là có thể biết được.

Lâm Hiên cảm thấy những khó khăn liên quan đến chăm con có thể giải quyết được một cách dễ dàng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK