Mục lục
Thanh Kiếm Của Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tình hình của con bé thế nào rồi, thưa bác sĩ?", một giọng nói trầm ấm của người con trai văng vẳng bên tai của Trúc Chi.

"Chuyện gì vậy?", Trúc Chi thầm nghĩ, "Mình vẫn còn sống sao? Từ độ cao đó nhảy xuống mà mình vẫn còn sống sao?"

Trúc Chi chỉ có thể nghĩ trong đầu. Dường như cô không thể động đậy cũng không thể mở mắt.

Người đàn ông đó đang trò chuyện với bác sĩ. Lẽ nào mình được ai cứu đưa vào bệnh viện rồi?

"May mà vết thương không sâu. Bệnh nhân tạm thời đã ổn. Chỉ có điều phải điều dưỡng về tinh thần. Có vẻ cô bé bị chấn thương tâm lý nghiêm trọng. Người nhà nên quan tâm nhiều hơn."

"Cảm ơn bác sĩ."

Trúc Chi mơ hồ cảm thấy có người đang vuốt ve đôi gò má của mình.

Quái? Chuyện gì thế nhỉ?

"Khờ quá.", giọng nói ấy lại vang lên một lần nữa, "Có chuyện gì phải nói với anh chứ. Sao lại làm liều như vậy. Nhóc có mệnh hệ gì, anh hai làm sao ăn nói với ba mẹ ở trên suối vàng đây?"

Anh hai? Mình có anh hai từ hồi nào nhỉ? Cái quái gì đang diễn ra vậy? Mình muốn mở mắt ra xem thế nào. Hay mình đang ở trên thiên đường? Nhưng thiên đường cũng phải là "bà nội" chứ "anh hai" nào?

Trúc Chi vẫn còn nhớ như in cái cảm giác nội tạng của mình vỡ vụn thành từng mảnh, đầu đập mạnh xuống nền đất đau điêng. Độ cao đó không thể nào còn sống được.

Là ai đã cứu cô?

Cố gắng hết sức bình sinh Trúc Chi mở mắt thêm một lần nữa, và cô đã thành công.

Trước mặt cô là gương mặt tuấn mĩ của một chàng trai: Đôi mắt to tròn với hàng mi dài và cong, mũi thẳng tấp, đôi môi màu hoa đào cũng với chiếc cầm chẻ làm nhan sắc của anh toát lên vẻ kiêu sa (gương mặt này cô đã gặp ở đâu rồi thì phải). Ánh mắt lo âu của anh khiến cô cảm thấy được an ủi rất giống cảm giác của bà nội mang lại. Thật lâu rồi cô mới lại có cảm giác ấm áp này.

"Em tỉnh rồi.", người con trai vui mừng nắm chặt tay cô.

"Anh là ai?", Chi ngập ngừng hỏi, rút tay mình ra khỏi bàn tay ấm áp vừa rồi.

"Anh là anh hai của em. Hai anh em không gặp nhau mới có 2 năm mà em quên luôn mặt của anh luôn rồi à?"

"Tôi làm gì có anh hai nào?", cô thốt một cách rất tự nhiên.

"Giận anh sao? Giận anh để em lại cho dì dượng nuôi sao? Anh không thể đem em theo khắp nơi được. Với lại, anh hai lúc đó cũng là trai mới lớn không biết cách chăm sóc một cô bé ở tuổi dậy thì như em."

Thấy cô có vẻ im lặng. Anh lại nói tiếp:

"Như vậy đi: Sau khi em khỏe thì dọn về ở với anh. Nhưng anh nói trước, em phải tự giác đó."

"Anh nói gì nảy giờ tôi không hiểu. Sao anh lại cứu tôi? Sao không để tôi chết đi."

"Nói cái gì không biết. Em mới 17 tuổi mà đã nghĩ toàn chết với chết. Anh làm sao ăn nói với ba mẹ?"

"17 tuổi?", Trúc Chi ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mặt người con trai đang ngồi đối diện mình.

Cái quái gì? Từ hồi nào mà cô 23 tuổi thành 17 tuổi đây? Gương mặt của cô lam lũ từ nhỏ đâu có trẻ trung gì. Ai cũng nói cô già trước tuổi cơ mà?

"À.. Thì chưa 17 tuổi. Mày làm anh hết hồn.", chàng trai gãi đầu nói tiếp, câu cú không rõ ràng rành mạch lắm "Ấy là.. ừ.. sang năm học lớp 11 mới 17 tuổi, được chưa cô nương?"

"Xì.. Tôi như thế này mà 17 tuổi nỗi gì? Anh có bị ấm đầu không thế?"

"Chắc là mơ. Mọi thứ chỉ là mơ thôi. Bây giờ mình nhắm mắt lại mở mắt ra thì mình chỉ là một hồn ma vất vưởng thôi.", Trúc Chi nghĩ thầm.

Nói đoạn, Trúc Chi nhắm mắt rồi mở mắt. Cô vẫn thấy khuôn mặt đờ đẫn, ngờ nghệch ra của chàng trai tự nhận là anh của cô.

"Anh đi gặp bác sĩ một chút. Em nghĩ ngơi đi."

Nói xong, anh ta chạy nhào ra cửa như bị ma đuổi.

"Nè nè.. Tôi mới là người cần chạy ra khỏi đây đấy."

Trúc Chi hậm hực. Nửa bực bội vì không biết chuyện gì đang xảy ra, nửa buồn cười vì bộ dạng của hắn.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe tiếng chim hót lảnh lót, cũng nghe tiếng tim của mình đang đập nhè nhẹ. Có vẻ như cô còn sống thật. Không biết cô nên vui hay nên buồn đây? Hay ông trời muốn cho cô một cơ hội sống chăng? Nhưng sống với nguy cơ đối diện với căn bệnh quái ác có vui vẻ không đây?

Đang mơ màng nghĩ về mọi thứ đã xảy ra, bổng dưng có tiếng nói trầm trầm nghe gian ác hết sức vang lên:

"Được sống lại cảm thấy vui không?"

Trúc Chi giật bắn người, quay đầug nhìn về phía có giọng nói.

Kia kìa. Đứng tựa vào cửa là một gã tóc đỏ mặc áo choàng màu đen. Đôi môi hắn cong lên kèm theo nụ cười quái dị. Đôi mắt hắn sắc lạnh nhìn về phía cô. Đôi tay hắn phe phẩy cái quạt một cách nhịp nhàng. Toàn thân hắn toát ra một luồng khí lạnh rùng rợn khiến cô bất giác rùng mình mấy cái.

Hắn từ từ tiến về phía cô. Trúc Chi đột nhiên cảm thấy thân nhiệt nóng lên, cô cố lê thân mình về phía sau. Nhưng cơn đau nơi bụng trái nhói lên khiến cô không tài nào cử động nỗi, chỉ có nỗi sợ hãi, giống như lần bị dượng ba cưỡng bức. Vẻ mặt như ác quỷ từ địa ngục kia tựa như nhau. Cô cũng không có sức di chuyển, không có sức chống cự, toàn thân như tê liệt.

Đầu óc cô quay cuồng, nước mắt cứ thế tuôn dài trên đôi gò má. Nỗi ám ảnh kinh hoàng mà cô khó khăn lắm mới quên được lại hiển hiện rõ mồn một.

Phải rồi. Cô còn nhớ rõ trước khi chết đi, cô thấy mờ mờ ảo ảo bóng người mặc áo đen như gã cuối xuống nhìn ngó gương mặt cô với vẻ thích thú.

"Không được qua đây.", cô hét lên rồi ngất đi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
MN
Muội Nương03 Tháng sáu, 2023 18:22
chưa đâu mà
MN
Muội Nương03 Tháng sáu, 2023 18:22
ra chương mới rồi em,, nhớ đừng drop truyện c nhennn,,, gần end rồi,,
VK
Văn Khang02 Tháng sáu, 2023 15:13
nữa thángg rồii chị nguyên ơiii
AL
Akä Lê02 Tháng sáu, 2023 13:05
Cuối năm quay lại đọc chắc truyện còn chưa end
TAC
Thanh An Cao30 Tháng năm, 2023 20:37
Muội Nguyên đi lấy chồng rồi sao lâu quá
XDL
Xuân Duy Lê Vũ19 Tháng năm, 2023 13:52
ra lâu quá nha
TAC
Thanh An Cao08 Tháng ba, 2023 12:48
Chúc nàng mùng 8/ tháng 3 vui vẻ và nữ tính
MTM
Mai Thành Minh05 Tháng ba, 2023 01:44
lâu quá cj ơi
TAC
Thanh An Cao01 Tháng ba, 2023 12:58
Cố lên em. Đang hay
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương23 Tháng hai, 2023 14:59
Ráng ra đoạn kết thúc đi Nguyên em
N
Ngocphuong23 Tháng hai, 2023 14:48
Ra cháp đi tác giả ơi
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương25 Tháng một, 2023 08:45
Hết Tết rồi ra truyện Nguyên ơi
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương25 Tháng một, 2023 04:30
Hết Tết rồi ra truyện Nguyên ơi
TN
Thành Ngô11 Tháng một, 2023 08:18
chưa ra phần mới luôn hả
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương18 Tháng mười hai, 2022 16:08
Cố ra nhanh 2-3 ngày/ tập đi em ơi. Đợi lâu mất dây hứng
MN
Muội Nương06 Tháng mười hai, 2022 13:55
Ra rồi bồ ơi...
VK
Văn Khang05 Tháng mười hai, 2022 15:06
truyện ra lâuu quãiii
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương25 Tháng mười một, 2022 12:48
Thảo Nguyên cô nương ra truyện đi chớ?
TT7
Thanh Thủy 7A Trần25 Tháng mười một, 2022 12:35
Hình như chị có thêm ý tưởng để viết tiếp chuyện.Chắc chx end đc đâu
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương20 Tháng mười một, 2022 14:23
Xem hết 1 bộ anime. inuyasha 1 bộ yashahime, 1 bộ dragon quest (mỗi tuần/ tập ) thanh kiếm của Thảo Nguyên vẫn chưa kết thúc.
ĐHĐ
Độc Hành Đơn Phương07 Tháng mười một, 2022 08:37
Thây ma trỗi dậy phải có sự tham chiến của phía quân đội và cảnh sát. Giống viễn cảnh \"Ngày Tận Thế\" hay Cơ Đốc Giáo thường gọi Ngày Phán Xét.
VT
Vũ Thuận29 Tháng mười, 2022 08:03
idol cua tui huhuhuhu
VT
Vũ Thuận29 Tháng mười, 2022 08:03
idol cua tui huhuhuhu
VT
Vũ Thuận29 Tháng mười, 2022 08:03
idol cua tui huhuhuhu
VT
Vũ Thuận29 Tháng mười, 2022 08:03
wt heo sao Truc Chi lai bi non ra the nay vay choi
BÌNH LUẬN FACEBOOK