Thomas nhìn giáo sư Dumbledore bằng ánh mắt đầy kinh ngạc, cậu chỉ vào mặt mình, hỏi:
- Thầy muốn con làm giáo viên mới của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám? Thầy có chắc là mình không nói đùa?
Giáo sư Dumbledore khẳng định:
- Hoàn toàn không! Ta hoàn toàn nghiêm túc. Và ta tin rằng con hoàn toàn đủ khả năng đảm nhiệm chức vụ đó.
Thomas cười khổ:
- Thầy tính cho con lên đống lửa quay sao? Con hiện tại đã có 1 đống rắc rối rồi. Mà các phụ huynh của trường sẽ không để yên cho 1 thằng nhóc vắt mũi chưa sạch ngồi dạy con của họ đâu.
- Sẽ có người nghi ngờ, nhưng ta dám chắc là số người vui mừng vì điều đó còn nhiều hơn.
Thomas nhìn giáo sư Dumbledore với ánh mắt nghi ngờ. Thử đặt mình vào địa vị của người khác, sẽ chẳng có ai yên tâm để cho con cái của mình theo học lớp của 1 thằng nhóc 14 tuổi.
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của học trò, giáo sư Dumbledore bật cười:
- Có vẻ như con đã quá coi thường danh tiếng cũng như tầm ảnh hưởng hiện tại của mình rồi.
Đưa mắt nhìn giáo sư Dumbledore. Thomass nhận ra bản thân dường như bỏ qua hoặc quá coi thường danh tiếng thân. Có vẻ như trong thời gian vừa qua, ảnh hưởng của những việc bản thân Thomas làm đã vượt quá giới hạn của thứ phép thuật mà cậu thực hiện lên danh tính của mình trước đó.
Thomas rơi vào trầm ngâm, sau một quãng thời gian, cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn giáo sư Dumbledore, nói:
- Con sẽ trở thành giáo viên, nhưng với điều kiện là con sẽ dạy học theo cách của con.
Giáo sư Dumbledore do dự một hồi nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Thomas nhìn thầy giáo của mình. Cậu có cảm giác rằng giáo sư Dumbledore đang có tính toán gì đó.
- Con vẫn không hiểu được mục đích của thầy. Có nhiều người thích hợp với vị trí đó hơn con. Chả cần nói đâu xa, cậu Sirius là 1 người vô cùng thích hợp.
Giáo sư Dumbledore tựa người ra sau ghế, ông trầm ngâm một hồi lâu rồi hỏi:
- Con có thể tính xem bản thân còn lại bao nhiêu thời gian tới khi mà bản thể khác của con tấn công chúng ta không?
- Con trước đó rồi mà, hơn mười năm… Khoan đã. Ý thầy là…
Sau một hồi thương thảo cùng giáo sư Dumbledore, Thomas cuối cùng đã hoàn toàn chấp nhận vị trí mới của mình. Và từ đây, giáo sư trẻ nhất trong lịch sử Hogwarts xuất hiện.
***
Hogwarts, phòng hiệu trưởng, 1 giờ sau khi Thomas rời khỏi. Giáo sư Dumbledore đứng chăm chú trước Chậu Tưởng Ký. Đôi lông mày bạc trắc của ông đang cau chặt như đang cố gắng hồi tưởng lại gì đó.
Tiếng gõ cửa vang lên, giáo sư Snape tiến tới cùng với khuôn mặt lạnh băng như thường lệ.
Không ai biết giáo sư Dumbledore và giáo sư Snape đã nói gì bên trong căn phòng hiệu trưởng, kể cả các bức chân dung. Và những ngày sau đó, khi thông tin về việc Thomas sẽ nhận chức giáo viên bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám lan ra, giáo sư Snape, người vốn được cho rằng sẽ có khả năng cao nhất nhận chức vụ trên, đã không tỏ ra bất cứ thái độ khó chịu nào.
***
Một cuộc cuồng hoan đã diễn ra ở nhà Gryffindor sau khi thông báo chính thức về giáo viên mới của bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc được công bố. Sau tầm thủ trẻ tuổi nhất giờ đây họ lại có thêm giáo sư trẻ nhất lịch sử Hogwarts.
Trong buổi liên hoan, Ron liên tục gã gẫm Thomas về việc bắt lỗi đám học sinh nhà Slytherin để trả thù những lần bị giáo sư Snape cố tình trừ điểm. Đáp lại sự kích động của Ron, Thomas chỉ cười nhạt. Với tính cách của mình, một khi đã quyết định làm việc gì thì trước khi chán nó, Thomas sẽ làm vô cùng nhiêm túc. Đúng vậy, trước khi chán!
***
Một ngày thứ 6 cuối tháng 2, đây là buổi dạy đầu tiên của Thomas. Trùng hợp là buổi đầu tiên cũng là buổi học của các học sinh năm thứ 3 và cụ thể là khóa học trung của 2 nhà Gryffindor và Hufflepuff. Có lẽ đây cũng là sự sắp xếp của giáo sư Dumbledore nhằm giúp Thomas có một khởi đầu dễ dàng.
Trước khi tiết học bắt đầu 15 phút, học sinh của cả 2 nhà đều có mặt đầy đủ. Tất cả đều vô cùng tò mò về việc một người bạn cùng tuổi của mình sẽ trở thành 1 giáo viên như thế nào.
“Lần này để coi bọn Slytherin sẽ làm thế nào.” – Ron ngồi nói oang oang với đám bạn trong lớp học. – “Thomas đảm bảo sẽ khiến cho bọn chúng đội sổ trong cuộc thi đua cup các nhà!”
Đám học sinh nhà Gryffindor cười phá lên. Chúng đều vô cùng hi vọng vào việc Thomas sẽ trả đũa đám học sinh nhà Slytherin giống như cách mà giáo sư Snape làm với học sinh của các nhà khác.
Không giống với đám học sinh Gryffindor, những học sinh của nhà Hufflepuff bắt đầu âm thầm lo lắng. Một khi những điều Ron Weasley nói trở thành sự thật, Thomas Walker bắt đầu trắng trợn thiên vị, thì chẳng có gì đảm bảo rằng trong tương lai cậu ta sẽ không trở thành 1 giáo sư Snape thứ 2.
Ron vẫn dùng cái giọng vịt đực của mình để oang oang trước lớp thì một quyển sách đã vỗ lên đầu của cậu ta.
“Ai làm trò gì…” – Ron gắt gỏng quay đầu và nghẹn lại lời định nói khi nhận ra người vừa gõ đầu mình là Thomas.
Thomas cười tươi, nói:
- Thực xin lỗi vì đã cắt ngang lời của cậu, nhưng hiện tại thì đã đến giờ vào lớp. Phiền cậu trở lại vị trí của mình được chứ!
Ron rùng mình, cái nụ cười hiện tại của Thomas vô cùng quen thuộc. Với tất cả hiểu biết của mình, Ron có thể khẳng định rằng một khi nụ cười này xuất hiện thì có nghĩa là bản thân tốt nhất là né gấp.
Sau khi cả đám học sinh xung quanh nhìn thấy Ron lui quân thì cũng trở về vị trí của mình. Tất cả đều âm thầm chờ đợi xem Thomas sẽ là một giáo viên như thế nào.
Thomas cũng không cho mọi người chờ đợi lâu, cậu ta lên tiếng:
- Cho mọi người thời gian từ giờ cho tới khi tôi đến bục giảng. Đến lúc đó nếu ai còn chưa về vị trí thì sẽ bị trừ 5 điểm.
Dứt lời, Thomas bắt đầu đi về phía bục giảng. Khi Thomas quay người lại, các học sinh bên dưới đã ổn định chỗ ngồi. Dù không biết những gì Thomas vừa nói là thật hay đùa nhưng không ai muốn bị mất điểm chỉ vì 1 lý do cỏn con như vậy.
Thomas nhìn những người vừa là bạn học vừa là học sinh của mình. Tuy đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi đứng ở vị trí này Thomas vẫn có một chút tâm tình khó tả. Nhanh chóng ổn định lại tinh thần, Thomas bắt đầu những lời phát biểu đầu tiên của mình:
- Buổi sáng tốt lành các bạn của tôi. Vì chúng ta đều đã biết nhau từ trước nên tôi sẽ bỏ qua phần giới thiệu.
Như các bạn đã biết, tôi được giáo sư Dumbledore tin tưởng và bổ nhiệm làm giáo viên cho bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám kể từ giờ tới cuối năm học. Và để chúng ta có thể làm việc với nhau vui vẻ, tôi muốn cùng các bạn trao đổi một chút về những yêu cầu của tôi với lớp học.
Đầu tiên, tôi hi vọng các bạn sẽ giữ trật tự trong giờ học của tôi. Tôi sẽ trực tiếp trừ điểm những người khiến tôi ngứa mắt. Chính vì vậy hi vọng các bạn đừng cho tôi cơ hội đó.
Thứ 2, đừng có những hành động thừa thãi vượt quá những gì mà tôi yêu cầu. Tôi sẽ không làm gì các bạn, nhưng nếu như vì bản thân nghịch ngu mà thiếu sót vài linh kiện trên người thì lúc đó cũng không có thuộc trách nhiệm của tôi.
Thứ 3, tuy chúng ta là bạn cùng khóa. Nhưng hiện tại, trong lớp học này, giờ học này, tôi là giáo viên của các bạn. Vì vậy, trước khi giờ học kết thúc, phiền các bạn gọi tôi là giáo sư Walker.
Các bạn có ý kiến gì không?
Tất cả học sinh trong lớp đều yên lặng. Họ đã dần mường tượng ra Thomas Walker là kiểu giáo viên gì. Và hiển nhiên là không phải kiểu giáo viên thân thiện như giáo sư Lupin.
Thomas hài lòng nhìn lớp học đầy yên tĩnh, tiếp tục nói:
- Cuối cùng, một tin tốt: tôi sẽ đưa câu lạc bộ quyết đấu trở lại và mỗi tối thứ 7 dưới sự chủ trì là tôi và giáo sư Flitwick. Các giáo sư khác, tôi đang nói tới hầu hết các giáo sư, đều có mặt tới tư cách là các khách mới đặc biệt. Vui lên đi các bạn của tôi, sắp tới sẽ là 1 quãng thời gian đầy… thú vị.
Cả lớp học vắng ngắt như tờ. Có vẻ như lượng thông tin là quá lớn với họ. Nhưng ngay sau đó, cả lớp nổ tung trong sự phấn khích. Câu lạc bộ quyết đấu là câu lạc bộ được yêu thích nhất ở Hogwarts. Cuối năm học trước, tất cả các học sinh đều đã học được vô số điều bổ ích từ câu lạc bộ đó.
Thông tin về sự trở lại của câu lạc bộ quyết đấu chắc chắn sẽ khiến toàn bộ Hogwarts sôi trào.
Thomas đợi cho cơn phấn khích của những học sinh trong lớp qua đi, tiếp tục:
- Nếu như không có ai có thắc mắc gì. Chúng ta sẽ chính thức bắt đầu bài học hôm nay. Câu hỏi đầu tiên…
Chưa để Thomas hỏi thì 1 cánh tay giơ cao giữ không trung, không ai khác, Hermione là người đã có hành động. Vẻ tự tin trên mặt của cô như đang nói rằng: tôi biết tất cả câu trả lời.
Thomas khẽ nhướng mày, sau đó không nhìn Hermione, hỏi:
- Có ai trong lớp học này không biết đọc, biết viết không?
Khuôn mặt của Hermione cứng đờ, cô từ từ hạ tay xuống.
Những học sinh còn lại của lớp học cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tất cả đều xôn xao bàn tán nhưng không có bất cứ ai trả lời câu hỏi của Thomas.
Tuy không nhận được câu trả lời nhưng Thomas cũng không hề mất bình tĩnh hay nóng giận. Sau một hồi, cậu ta tiếp tục lên tiếng:
- Không có ai? Vậy thì tất cả hãy bắt đầu đọc tất cả những gì trong sách giáo khoa của các bạn đã viết về Vampire! Và nhân đây tôi cũng nhắc luôn các bạn: từ những buổi sau trở đi, các bạn phải đọc hết những kiến thức trong sách trước khi tới lớp vì tôi sẽ không có dạy lại chúng đâu. Thật phí thời gian để làm việc đó!
P/S: Xin lỗi các bạn vì thời gian qua tác không đăng truyện và cảm ơn vì các bạn vẫn luôn theo dõi câu chuyện của mình.
Nhân đây mình cũng muốn chia sẻ đôi lời với các bạn.
Như mình đã đề cập ở đầu truyện, mình viết chỉ vì đam mê chứ đây không phải là công việc chính thức của mình. Mình có việc làm chính thức cũng như mình phải dành ưu tiên cho công việc đó. Vì nếu không làm thì chết đói chứ không còn sức để viết truyện.
Thời gian cuối năm này mình luôn bị một đống deadline đuổi té khói nên là sẽ không thể viết ổn định được. Mong các bạn thông cảm chứ nói thật làm từ 8h sáng tới 6h tối và đợt này thường xuyên tăng ca muộn hơn nữa nên mình chẳng còn tâm lực để viết truyện.
Tuy có nhiều trắc trở nhưng tác đảm bảo rằng mình sẽ không bỏ dở câu chuyện giữa chừng.
Một lần nữa xin cảm ơn tất cả các bạn đọc.
Danh Sách Chương: