Cự vật to lớn mãnh liệt cương cứng phát đau, giống như muốn đem từng lớp quần phá tan mà chui ra.
Thôi Sí Phồn cũng không phải là hoàng hoa tiểu khuê nữ mười bốn tuổi chưa trải sự đời, thậm chí kinh nghiệm của nàng cực kỳ phong phú, đương nhiên sẽ nhìn ra đây là cái gì.
Nhưng trong lòng nàng đang nghi ngờ vị đế vương thô bạo hung hãn trước mắt cũng là người trọng sinh giống như nàng.
Liền theo bản năng mách bảo mà giả bộ bày ra dáng vẻ ngây thơ vô tri đáng thương.
Hơi thở của nàng mạnh mẽ dồn dập làm cho hai bầu ngọc nhũ căng tròn trong lớp áo mỏng phập phồng lên xuống.
Ai mà ngờ, ánh mắt trong suốt đơn thuần như nai con ngơ ngác của nàng, bộ ngực sữa hơi run rẩy, lại càng kích thích hung vật dưới thân nam nhân bành trướng sưng lên một vòng.
Nguyên Tuần dùng hết sức lực đè xuống ham muốn đang điên cuồng chạy khắp cơ thể, nhưng đều vô ích.
Thậm chí côn thịt dưới thân càng thêm cứng rắn hệt như cái chày sắt nóng bỏng bừng bừng nhúc nhích, sưng tấy đến phát đau.
Nàng cùng lắm cũng chỉ là một tiểu cô nương đang tuổi dậy thì, ngơ ngác không hiểu chuyện, giống như con kiến hôi hắn tiện tay bóp chết.
Nguyên Tuân hắn thân là đương kim Thánh Thượng đứng đầu muôn dân, Nam chinh Bắc chiến thống nhất thiên hạ, công lao vĩ đại đầy mình.
Chẳng lẽ còn không thể dạy dỗ nổi một tiểu nha đầu tính khí trẻ con mới vừa tròn mười bốn tuổi này sao?
Nghĩ đến đây, hai tròng mắt nam nhân như phủ kín tơ máu màu đỏ tươi, hắn giơ tay lệnh cho tiểu nữ nhân yếu đuối nhưng vẫn lung linh tinh tế phía dưới tiến lên.
Nghĩ đến việc tên bạo quân ác độc tàn nhẫn tới trẻ con nghe tên cũng bị dọa mất mật này muốn tiền dâm hậu sát nàng, hai chân Thôi Sí Phồn tựa như đổ chì.
Trong lòng lần nữa thầm hận ông trời bất công, vì sao phải để cho nàng quay trở lại thời điểm tứ cố vô thân này!
Cho nàng trở lại thời điểm lúc mười sáu tuổi mang thai Nguyên Triệt cũng còn tốt hơn!
Vậy mà hết lần này tới lần khác lại là lúc này...
Trong lúc nàng đang suy nghĩ mông lung, bàn tay to thô ráp xuyên qua lớp vải xám xịt nắn bóp bầu tuyết sữa no đủ tròn trịa.
Một bên cảm thụ xúc cảm mềm mại đẫy đà trong tay, một bên dùng lực xoa bóp nhào nặn, năm ngón tay siết chặt lại, thịt sữa non mềm từ trong khe ngón tay tràn ra.
Cuối cùng cũng chạm vào.Ánh mắt hung ác nham hiểm của nam nhân bỗng nhiên gợi lên một tia biến hóa kỳ lạ.
“Ưm...” Bất ngờ bị tập kích, Thôi Sí Phồn theo bản năng tràn ra một tiếng rên rỉ.
Ngay sau đó, Nguyên Tuần lại hung tợn kéo người vào trong lồng ngực.
Hai tay đặt lên ngực của nàng, mân mê đôi gò bồng đảo đẫy đà mê người, nắn bóp liên tục, nhào nặn thành đủ hình dáng, vân vê tới mức hồng hào.
Cự vật cứng rắn mạnh mẽ chống thẳng vào bờ mông mềm mại căng tròn của tiểu nữ nhân trong lòng.
Một lúc lâu sau, Nguyên Tuần ghé vào lỗ tai xinh xắn đáng yêu của Thôi Sí Phồn, ý vị thâm trường khẽ gọi một tiếng: “Lộc Nhi”
Con ngươi của Thôi Sí Phồn co lại, ánh mắt mở to hiện lên vẻ ngạc nhiên không thể che giấu.
Người biết được nhũ danh của nàng trên thế gian này, ngoại trừ tiểu dược đồng Hi Trạm hiện giờ đang làm việc tại Thái y viện, những người còn lại đã sớm chết từ lâu rồi...————————————Lần nữa cảnh cáo, nam nữ chủ đều là người điên, kiểu người cực kì điên...
Danh Sách Chương: