Sau khi tiếp nhận và làm công việc này được một thời gian. Bẫng đi một ngày nọ, đồng nghiệp dạy ở lớp bên cạnh tự nhiên chạy qua lớp tôi nói rằng sếp ở trên có chuyện cần gặp tôi. Nếu như tôi nhớ không nhầm, từ khi vào làm đến giờ, tôi chưa từng làm việc gì hổ thẹn với lương tâm, cũng chưa từng làm gì trái với đạo đức nghề nghiệp. Tại sao lại bị cấp trên chỉ đích danh họ tên mời gặp chứ??
Tôi chạy đi lấy xe, lái một mạch tới công ty sếp. Tuy trường tôi dạy chỉ là một trường tư thục nhỏ, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, trước khi đi làm, tôi cũng đã có điều tra qua.
Đằng sau những ngôi trường tư thục cùng tên này chính là một công ty to quản lý và vô số chi nhánh cùng những trường mầm khác, vô vùng rắc rối. cũng không biết tên sếp tổng ở đây làm sao lại rảnh rỗi như vậy? Nếu đã nhiều tiền, sao không lựa chọn kinh doanh hay đầu tư chứng khoán? Cứ nhất quyết đâm đầu vào một lũ trẻ trâu! Mới hôm kia, tôi còn nghe nói vừa có một vị sếp mới rót vốn vào rồi thu mua luôn cả tập đoàn này, hôm nay đã được gọi đến triệu kiến, cũng không biết là gặp họa hay là phúc đây.
‘Cốc cốc!’.
Vừa gõ cửa được hai tiếng, bên trong đã truyền tới giọng nói của một nam nhân. Ồ! Giọng nói quả thực không tệ, trước khi tới đây tôi đã tưởng tượng ra vô số cảnh của một ông sếp béo ú mập mạp còn già nua háo sắc, nhưng nghe giọng nói này có vẻ là một tiểu mĩ nam vừa nam tính vừa..quen tai? Khoan đã!! Là quen tai, quen tai đó!
“Mời vào”
‘Cạch!’
-“Xin chào sế..Lục Phong??”
Tôi vừa định ú ớ một câu sếp, hai câu dạ vâng. Lại bị choáng ngợp bởi cái tên chết tiệt bên trong! Hắn đang làm gì ở đây? Còn làm sếp của tôi?? Tôi cảm thấy trong cùng một ngày bản thân đã hoài nghi nhân sinh quá nhiều lần!
Rõ ràng từ miệng ba tôi nói, Lục Phong sau khi vừa tốt nghiệp đại học đã lên cai quản sản nghiệp gia đình, từ thiếu gia lên thành chủ tịch, một ngày có không ít công việc cần giải quyết, ba của hắn thì vui vẻ lui về nghỉ hưu, tới nỗi một giọt mực cũng không chạm nữa. Sao vẫn để hắn rảnh rỗi chạy tới đây làm chuyện thừa thãi thế??
“Anh ở đây làm gì? Còn làm sếp của tôi! Lục tổng, anh nhàn rỗi quá sao?”
-“Khiết Hạ, bất kể là chuyện gì liên quan tới em, tôi đều rảnh rỗi”
“Chậc, tôi muốn nộp đơn xin nghỉ việc!”
-“Ồ? Lí do là gì?”
“Môi trường công việc của tôi đã bị ô nhiễm, tôi chịu không được”
-“Ô nhiễm? được rồi, em yên tâm làm việc, tôi cử người đến giúp em dọn dẹp”
“Dọn không được, chung quy cái cần dọn chủ yếu vẫn là anh. Trừ phi anh cút! Bằng không ngày nào tôi cũng gửi đơn xin nghỉ việc!!”
Tôi đã nói tới mức này, hắn vẫn mặc nhiên là một gương mặt trêu đùa ý tứ không rõ đáp lại tôi:
“Đơn không được thông qua! Khiết Hạ, bất kể ngày hay đêm em gửi bao nhiêu đơn cũng thông qua không được!”
Hắn mặc định tôi là một con rối trêu đùa trên tay như ngày trước, bất quá tôi cùng hắn làm lớn chuyện, nhẹ thì sứt đầu, nặng thì cũng nhau ra tòa!
“Lục Phong, đã trải qua bốn năm rồi, tôi không nhịn anh nữa, nếu anh vẫn có gan bám dai như đỉa thì đừng trách tôi đây có gan báo cảnh sát!”
-“Vậy thì phải xem em có bản lĩnh có thể bước ra khỏi căn phòng này được hay là không?”
Hắn vừa nói vừa vô liêm sỉ áp sát vào người tôi. Tôi cùng hắn trừng mắt tới khi lưng tôi đã chạm tường. Vừa bừng tỉnh định đẩy hắn ra, nhưng là hắn vậy mà cư nhiên tiến tới cưỡng hôn tôi???
Danh Sách Chương: