Mục lục
Hôn Nhân Ngọt Ngào: Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là đang cười nhạo cô sao?



Hừ, tên đàn ông thúi đáng chết.



Vu Tịch ra cửa, trước khi đi còn dẫm lên chân anh một cái, mới đi ra ngoài.



Tê….Một chân dẫm này rất đau, cố Lâm



Hàn ôm chân, may là không có ai ở đây, nếu không nhất định sẽ nhìn thấy vẻ mặt đau khổ và rối rắm của anh.



Cô gái này….



Thật sự dám dùng sức.



Nhưng mà lén nhìn nhìn ngoài cửa, anh lại lần nữa cười rộ lên…



Có lẽ đây là sự đáng sợ của những cô gái đang ghen?



Nghĩ lại, vốn dĩ Vu Tịch cũng đã đủ náo loạn, nếu mà cô ghen thật, chỉ sợ..



Có người thật sự sẽ chết đi.



Vu Tịch đi ra ngoài, lại thấy Hứa Khả đang chờ ở bên ngoài.



Cô ta không biết mình đang nhìn chằm



chằm Vu Tịch, ánh mắt lạnh như băng.







Vu Tịch cũng không chuẩn bị nói chuyện, cô đang muốn đi ra ngoài, nhưng Hứa Khả một tay nắm lấy cánh tay của cô.



Vu Tịch dừng bước chân.



Hứa Khả nói: “Rốt cuộc cô dùng biện pháp gì làm cho Lâm Hàn muốn sống cùng với cô?”



Vu Tịch buồn cười nhìn Hứa Khả.



“Cái gì, cô nói tôi dùng biện pháp gì sao?”



Hứa Khả nói: “Cô mới trở về không bao lâu, tôi không tin hai người sẽ ở bên nhau nhanh như vậy, nhất định là do cô dùng biện pháp gì, lúc trước, Lâm Hàn không phải giống như vậy, đột nhiên bây giờ anh ấy nói muốn sống với cô, còn muốn kết hôn, chuyện này nhất định là có cái gì đó mà tôi không biết, tôi không tin, Lâm Hàn sẽ thích cô.”



Vu Tịch nói: “Tôi nghĩ là chị Hứa Khả đây, cô có khả năng là một ngôi sao nổi tiếng lâu năm.”



“Cái gì?” Hứa Khả có chút không hiểu.



Vu Tịch nói: “Cô bị fans chiều hư, nên cho rằng ai cũng đều sẽ thích cô, nâng niu cô.”



Vu Tịch bật cười: “Anh ấy không sống chung với tôi, chẳng lẽ sống chung với cô sao? Chị Hứa Khả à, người ai cũng sẽ lớn, trưởng thành, sẽ không còn thích xem phim hoạt hình, sẽ không như trẻ con mà thích nhân vật xấu xí như Ultraman vậy hiểu không?”



Cô, cô nói ai xấu xí!



Vu Tịch đẩy cánh tay cô ta đang giữ lấy tay cô nói: “Hơn nữa, cũng không phải khách sáo mà nói đâu, đàn ông sao, rốt cuộc muôn thuở cũng không thay đổi, dù cho có bao nhiêu tuổi, đều thích các em gái 18 tuổi, có khả năng gần đây cô chăm sóc da không tốt đi.”



Mặt của Hứa Khả đều tái lên rồi.















Lúc này, cố Lâm Hàn đi ra tới.



Tuy rằng trên mặt còn có chút sắc thái ban nãy, thế nhưng anh vẫn có thể bình tĩnh đi tới nhìn hai người.



Lập tức đi tới trước mặt Vu Tịch, liếc mắt nhìn Hứa Khả một cái, chỉ là nhìn thoáng qua, sau đó không bao giờ nhìn lại.



Anh đã đồng ý rồi, nhìn nhiều hơn một cái đều không được, vì thế anh không nhìn nhiều thêm một cái.



“Chuyện gì xảy ra vậy Vu Tịch?”



Vu Tịch nói: “Nga, không có việc gì, em đang thảo luận về tâm lý của người đàn ông với chị Hứa Khả.”



Khẽ nhíu mày, cổ Lâm Hàn nhìn cô.



Cái gì mà tâm lí của người đàn ông.



Chỉ sợ là cô lại bị chọc giận nữa đây.



Lắc đầu, anh bất đắc dĩ nói: “Đi thôi.”



Anh nắm lấy tay Vu Tịch, đi ra ngoài, mặc kệ Hứa Khả ở phía sau.



Hứa Khả gần như sắp tức chết rồi, cô ta không tin, chính là không bao giờ tin.



Con nhỏ Vu Tịch này đáng ghét như vậy, nói chuyện còn khó nghe như thế, có tính cách này, cố Lâm Hàn mới không thích một đứa con gái hư như thế.



Chắc chắn là Vu Tịch đã dùng thủ đoạn gì mà người khác không nhận ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK