Mục lục
Hôn Nhân Ngọt Ngào: Ông Xã Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hành vừa nghe vậy, a một tiếng cười nói: “Ai u, nói vậy cũng thật dễ nghe, vậy sao người nhà anh lại không cho con bé một chút tiền làm lễ hỏi hay quad.”



Vu Tịch hừ một tiếng, chỉ cảm thấy châm chọc.



Nàng nói, “Quần áo chọn xong rồi, chúng tôi về nhà đây.”



“Con…”



Sau khi ra khỏi cửa, cố Lâm Hàn đã dẫn Vu Tịch rời đi trước.



Tô Hành một đường hùng hùng



hổ hổ, nhìn bọn họ mở cửa xe, vẫn còn nói: “Vậy xe hay nhà ờ cũng không có hay sao? Hai người cứ tỏ vẻ như vậy, thử nhìn xem xe của hai người chỉ là cái vụn sắt gì chứ, Kinh Luân nhà chúng tôi vừa mới mua một chiếc Land Rover đây.”



Vu Điềm cạn lời.



Nhìn thoáng qua, xe cố Lâm Hàn hôm nay đi chính là Ferrari.



Vu Điềm kéo tay Tô Hành, Vu Tân Nông ở bên cạnh cảm thấy không còn mặt mũi nào.



ở một bên quát lớn nói: “Bà được rồi đấy, chỉ có mỗi Land Rover thì gào to làm gì, đây là Ferrari, bà hiểu gi chứ.”



Perrari là cái gì, Tô Hành cũng không biết, biết Land Rover là do nghe mọi người nói, xe đó giá trị hơn một trăm vạn.



Tô Hành bị mắng một câu, nhìn Vu Tân Nông.







“Ông…”



Vu Tân Nông đi lên kéo người nhà mình đi vào trong xe.



“Được rồi, đi mau, đừng ở bên ngoài làm trò mất mặt nữa.”



Bên cạnh có người qua đường nghe được, đều trào phúng nhìn về phía này, khiến cho Vu Điềm cùng với Vu Tân Nông, đều cảm thấy thật sự mất mặt.



Tô Hành còn không cam lòng.



“Xảy ra chuyện gì thế, chiếc xe kia bao nhiêu tiền, còn có thể bao nhiêu tiền nữa.”



Vu Tân Nông nói: “Xe đó làm gì cỏ mấy trăm vạn, một ngàn vạn cũng chưa chắc mua được nó.”



“Cái gì? Một chiếc xe thôi mà, làm sao lại đắt như thế?”



Bà ta không tin, có nói như thế nào cũng không tin.



“Nhà bọn họ vậy mà có tiền sao?”



Vu Tân Nông oán hận nhìn bà ta: “Bà nghĩ sao.”



“Không thể nào… Không có khả năng, nếu người đó có nhiều tiền như vậy, làm sao có thể coi trọng Vu Tịch? Tôi thấy nhà Kinh Luân so với nhà cậu ta càng có nhiều tiền hơn.”



Vu Tân Nông lười nói lại với bà ta.







Chỉ là kêu người lái xe chạy nhanh hơn, đỡ phải thấy người bên cạnh dáng vẻ ngu ngốc nhìn chằm chằm bọn họ.



Vu Điềm cắn răng, cảm thấy bản thân mỗi một lần tới đây gặp mặt nhau, đều phải chịu đựng ghen ghét ở trong lòng đối với Vu Tịch, trong lòng thật sự khó chịu đến chết.



Chỉ là, nếu không tới, thì sẽ không nhìn thấy cố Lâm Hàn



Cô ta bởi vì rối rắm, trên mặt luôn cứng đờ, cũng lười phải nói cái gì-



cố Lâm Hàn và Vu Tịch về đến nhà.



Vu Tịch mỗi lần ra ngoài gặp phải bọn họ, tâm trạng không hề tốt một chút nào.



Lúc trở về, còn chưa kịp bước vào nhà, đã cảm thấy buồn nôn.



Bước vào trong phòng, lập tức chui vào nhà vệ sinh phun ra hết.



Ngay khi đi tới giường, có gì cũng đã phun ra hết, rửa mặt một chút, cũng không còn sức lực nào mà nằm lên trên giường.



Cố Lâm Hàn ở bên cạnh nhìn, đi tới.



Vu Tịch ngẩng đầu lên: “Anh thử nói xem, rốt cuộc thì Vu Điềm đã làm như thế nào mà khiến cho mẹ em có thể thích con bé đến như thế?”



Cố Lâm Hàn dừng lại một chút…



“Bên kia người đó là diễn viên sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK