Câu hỏi nồng nặc mùi thuốc súng của Lăng Thanh, trái lại đổi về cái nhếch mép khinh khỉnh của người phụ nữ.
Mộc Ly Tâm cố gắng lấy hết sức, có khó khăn cũng phải trả lời:
"Đến việc yêu anh, tôi còn dám...thì cái chết...có là gì chứ!"
Nghĩa là đối với cô vào lúc này, việc đã từng đem lòng yêu thương người đàn ông này, còn kinh khủng hơn cả cái chết.
Nhưng đó cũng là câu nói khiến Lăng Thanh nhất thời dao động. Chẳng biết hắn nghĩ gì, nhưng sau đó lực đạo từ bàn tay cũng nhẹ dần.
Trong khi Mộc Ly Tâm tưởng chừng đã thoát chết trong gang tấc, thì hắn ta đột nhiên đẩy cô ngã xuống giường, ấn cơ thể mảnh mai của cô nằm yên, không cho động đậy.
Gương mặt hắn vừa say xỉn, vừa lộ ra biểu cảm ngang tàn, ngông cuồng. Còn đôi mắt, sao lúc này lại xuất hiện đường nét thú tính kì quặc.
"Anh...anh muốn làm gì?"
"Cô vừa thừa nhận đã yêu tôi. Vậy thì đó là lý do thích hợp nhất để ra tay hãm hại Na Na rồi. Hay để tôi cho cô toại nguyện một lần... trải nghiệm xem cảm giác lúc làm tì.nh là như thế nào..."
Bản chất thú tính càng lộ rõ sau câu nói của người đàn ông. Vì vừa dứt lời, hắn đã cúi xuống, điên cuồng cưỡng đoạt Mộc Ly Tâm.
Hắn nằm trên người cô, hai tay giữ chặt hai tay đối phương ấn xuống giường, và nơi mà khuôn miệng hắn nhắm tới chính là vùng cổ thiên nga trắng noãn nà có mùi vị của rượu do chính tay hắn vừa ban tới lúc nãy.
"A...Lăng Thanh, anh điên rồi...buông tôi ra."
Mộc Ly Tâm ra sức vùng vẫy, nhưng hắn cứ như pho tượng khổng lồ, có xô đẩy cách mấy cũng chẳng thể nào xê dịch.
Chuyện gì cô cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng riêng chuyện bị làm nhục thì đó chính là sự sỉ nhục lớn nhất, không thể nào lặng im chấp nhận, để mặc cho hắn ta làm càn.
Nhưng dù cho cô có vùng vẫy, chống trả thế nào cũng đều vô ích. Vì hắn ta đang cưỡi lên người cô, điên cuồng để lại những vết tích ái muội trên chiếc cổ thanh cao của một người phụ nữ.
Nhận thấy hắn ngày càng quá quắt, Mộc Ly Tâm chỉ còn cách nhắm mắt, cắn thật mạnh vào vai hắn một cái.
Cơn đau lập tức tràn tới nơi bả vai, Lăng Thanh vừa bất mãn vừa cáu kỉnh dừng lại hành động điên rồ của mình. Nào ngờ ngay sau đó lại dứt khoát tát vào mặt Mộc Ly Tâm một cái.
*Chát.
Cái tát, khiến gò má của cô đau rát, đỏ lên trông thấy. Mộc Ly Tâm cũng thôi kháng cự, khi đó một giọt nước mắt nhất thời yếu đuối đã rơi xuống.
Cảm giác lúc này thật sự rất tệ. Tệ hơn cả lúc nhìn người mình yêu đi yêu người khác.
Bấy giờ, hắn ta lại bóp cằm cô ấy. Bắt cô phải đối mặt với mình, để đanh giọng đưa ra cảnh cáo:
"Cô nên nhớ, cô đang nằm trong tay tôi. Càng chống đối, thì càng thiệt thòi. Chẳng phải cô muốn chiếm đoạt tôi từ tay Na Na sao, thèm khát được ân ái cùng với tôi nên mới hại bạn gái tôi ra nông nổi này. Vậy thì hôm nay, Lăng Thanh tôi sẽ giúp cô toại nguyện, một lần khắc cốt ghi tâm."
*Xoạt...
Hắn vừa nói dứt câu, mảnh áo trên người Mộc Ly Tâm đã bị xé rách tan tành. Ngay lập tức để những thứ căng tràn sức sống, nhạy cảm mê người nhấp nhô xuất hiện, đâu đó còn có vài mảng da đỏ bừng trên bụng cô ấy.
Chắc có lẽ đó là vết bỏng từ ly trà nóng để lại.
Khi người phụ nữ ấy còn chưa kịp phản ứng, chưa biết phải chống trả thế nào thì hắn ta lại giữ chặt hai tay cô, rồi đưa mặt cúi xuống, ngang nhiên dùng răng của mình lưu lại rất nhiều những vết tích trên đôi gò bồng đào nóng bỏng.
Men rượu trong người khiến tính khí con người ta nóng nảy. Hắn chính là trường hợp điển hình.
"Đừng mà, dừng lại đi..."
Tiếng hét thảm thiết của Mộc Ly Tâm như thể xé nát tâm can người nghe, nhưng đối với hắn là vô ích, là câu nói đáng buồn cười nhất.
Thân hình nhỏ nhắn của một người con gái, suốt 23 năm qua chưa từng có người đàn ông nào dám động vào. Vậy mà nay lại bị người khác cưỡng đoat điên cuồng.
Cảm giác bị người mình yêu hành hạ thế này, quả thật là đau đến tê tâm liệt phế.
Mộc Ly Tâm ra sức uốn éo thân thể, hi vọng có thể thoát khỏi chiếc lưỡi linh hoạt và khuôn miệng biến thái kia, nhưng cô nhích tới đâu là hắn miết theo tới đó.
Yêu nhau tự nguyện trao cho nhau cái quý giá nhất là đỉnh cao của sung sướng. Ngược lại dùng cái thăng hoa nhất trong tình yêu để trả đũa cho thù hận của mình thì đó chính là thứ ngược đãi từ tinh thần lẫn thể xác.
Cô yêu đơn phương người đàn ông này 4 năm. Nay được hắn ta ân ái, nhưng là sỉ nhục, là đày đọa chứ không phải đáp trả yêu thương.
Cô đau, đau đến mức bật khóc rồi, nhưng hắn ta vẫn không hề dừng lại.
Nơi mẫn cảm, dễ dàng kích thích nhất là vòng một với nhụy hoa bé xinh đang bị hắn ngang ngược gặm nhắm, lúc cảm thấy chưa đủ còn cắn vào, khiến da thịt cô đau rát, thân thể nữ nhi mỏng manh này chỉ có thể ưỡn ẹo, rồi chồi lên cao để tránh né. Nhưng phần hông thì bị hắn đè lên, hai tay bị giữ chặt tới mức tê rần vì máu huyết không lưu thông. Làm sao để thoát khỏi tình cảnh khủng khiếp này, chính là câu hỏi mà Mộc Ly Tâm muốn biết câu trả lời nhất hiện tại.
"Lăng Thanh, dừng lại đi mà... Anh thả tôi ra..."
Lần nữa Mộc Ly Tâm lên tiếng van xin, nhưng bấy giờ Lăng Thanh bất ngờ dừng lại mọi hành vi xằng bậy của mình.
Hắn nhìn cô với đôi mắt đểu cáng chưa từng có. Nhìn vào thân thể nóng bỏng của cô, hắn càng muốn chiếm đoạt, vì dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn phóng túng cùng phụ nữ.
Quen Từ Lê Na hơn 3 năm, hắn vẫn giữ trọn vai trò người đàn ông chín chắn, biết giữ gìn cho người yêu. Nào ngờ hôm nay, chỉ một giây phút mất kiểm soát mà chính hắn lại lột sạch quần áo của một người phụ nữ khác.
Lúc này, Mộc Ly Tâm muốn chạy cũng không được, vì hắn vẫn còn nằm đè lên người cô, hai tay vẫn bị giữ chặt không buông.
"Lăng Thanh, anh bị điên rồi."
Quá ủy khuất, cô liền ấm ức mắng hắn một câu.
Nhưng ngay lúc này, hắn căn bản chẳng còn quan tâm tới, khi trước mắt là thân hình nuột nà, và những bộ phận nóng bỏng của một người phụ nữ đang đập thẳng vào đôi con ngươi đong đầy dục vọng.
Yết hầu nam tính khẽ trượt lên trượt xuống, cơ thể nóng rực bởi ngọn lửa ham muốn bừng cháy khiến hắn không thể kìm chế thêm.
Đến cả câu từ thốt ra cũng là trong giây phút bất giác, không hề nghĩ trước.
"Phải, tôi điên rồi. Vì điên, nên làm gì cũng không đáng tội. Đúng không?"
Danh Sách Chương: