Hồ Diễm Nhi đứng trong căn phòng khác liền đảo mắt nhìn xung quanh, thấy thân ảnh nam nhân mình nhớ thương liền chạy lại quấn chặt tứ chi ôm hắn khóc như tiểu hài tử.- Ô...ô phu quân đúng...
là phu quân của thiếp rồi.
Hắn xoa mái tóc của nàng dịu dàng nói.- Tiểu nha đầu ngốc này lớn rồi còn khóc như con nít thế này xấu quá đi.
Nàng ngớ người vội lau nước mắt lấm lem khuôn mặt hồng hào ngước lên nhìn hắn.
Hắn cũng nhìn nàng nhu tình ánh mắt chạm nhau hai người như hiểu ý, hắn liền chủ động hôn xuống đôi môi anh đào bóng loáng kia.
Hắn vươn lưỡi ra tìm vào khoang miệng của nàng tìm lấy lưỡi thơm tho quấn quít lấy nó mút chùn chụt, nhấm nháp hương vị mật ngọt của nàng nụ hôn dài như bất tận Hồ Diễm Nhi toàn thân như thoát lực tứ chi mềm nhũn ra. Hồ Diễm Nhi thở hồng hộc khuôn mặt hơi phiếm hồng, nàng yêu kiều mắng hắn.- Muốn mạng thiếp sao, hôn gì mà thở không được luôn.
Tay hắn đang bấu mông tròn lẳng bên thì giữ eo nhỏ lại để nàng không ngã.
Hắn nhìn nàng mê người như vậy máu sôi sục lên liền muốn đè nàng ra hành sự tại chỗ.- E hèm! hình như ta đến không đúng lúc, quấy rầy công tử rồi.
Lúc này nữ chấp sự kia quay lại cùng một trung niên nam tử. Nữ chấp sự kia đứng phía sau ngượng chín mặt vừa mới đi tí quay lại tên này đã kiếm đâu ra một nữ nhân nữa rồi còn hôn hít trong này.
Hồ Diễm Nhi thấy có người khác liền đẩy tay hư hắn ra nhảy xuống mặt đỏ lên như trái táo. Lúc này mới chú ý tới các vị tỷ tỷ đang ngồi bên kia cười nhu hoà nhìn mình. Nàng giật mình vì nhớ hắn mà thất thố quên chào các vị tỷ muội nàng liền chạy tới cúi mình một cái như chào chúng nữ.
Nghi hoặc nhìn sang Thủy Băng Tịch sao lại có nam nhân khác ở đây chứ.
Các nàng gật đầu lôi kéo nàng vào ngồi với nhau, dù gì các nàng cũng ở cùng hắn gặp lúc nào cũng được nhưng Hồ Diễm Nhi thì khác.
Rồi hắn phải ra hiệu nhờ lão bà giải thích một phen chúng nữ liền líu ríu nói chuyện với nhau.
Lúc này Thái mới đánh giá rồi nhìn qua vị nữ chấp sự kia ánh mắt hỏi thăm.- Đây là Tô quản sự đến đây định giá cho công tử. Nàng đứng đó giới thiệu cho hắn.
Nam tử trung niên đó liền đứng ra chấp tay khiêm tốn nói.- Ta là Tô Phú thất lễ, thất lễ nữ nhi ta nó lôi một mạch tới đây, nếu biết đã không quấy rầy tiểu hữu làm chuyện đại sự.- Phụ thân. Nữ chấp sự kia hậm hực dậm chân đôi nhũ phong liền rung lắc dữ dội, trừng mắt nhìn cha mình, nàng cũng biết tên này ở trong đây gian díu đâu.- Mau xin lỗi công tử còn đứng ở đó. Nam tử trung niên kia không quan tâm quay qua cốc lên trán nàng mắng.
Nàng giận dỗi gương mặt hơi đỏ cúi mình xin lỗi hắn.- Tiểu nữ Tô Tuyết xin lỗi công tử.
Hắn cười cười nhìn nữ nhân này không lẽ ai nàng cũng cúi chào như vậy sao tiện nghi bổ mắt cho nam nhân khác quá rồi.
Thái xua tay cười đùa nói.- Công tử nghe xa lạ quá cứ gọi tỷ đệ đi cho thân thiết đệ tên Minh Thái.
Minh Thái sao. Tô Tuyết âm thầm ghi nhớ tên này, rồi gật gật đầu, nhưng có phụ thân nàng ở đây nên cũng không làm gì quá phận, lại đứng sau phụ thân mình.
Tô Phú lúc này mới chen miệng vào nói.- Nữ nhi ta nói vị tiểu hữu đây muốn bán công pháp, pháp bảo?.
Thái gật đầu rồi ném nhẫn trữ vật cho Tô Phú. Nhận được Tô Phú liền dò xét thì cũng bất ngờ đôi chút vì có 3 kiện công pháp, pháp bảo trấn tộc 3 gia tộc Minh Lê Triệu ở trong này. Không đoán cũng biết tên thanh niên trẻ tuổi này chắc chắn có một chân với vụ bóc hơi của ba thế lực ở Thuận Quân trấn hắn còn nói mình họ Minh.
Thấy biểu cảm hơi đăm chiêu của Tô Phú hắn mỉm cười mặc kệ, với sự hiểu biết và chi nhánh khắp nơi trên Đại Lục của Vạn Bảo Hội thì mấy tin tức này cộng với thứ đồ kia trong nhẫn, chắc y cũng đoán được mình là người thanh trừ ba gia tộc kia.
Thối lui khỏi nhẫn Tô Phú mỉm cười nói.- Đây tất cả 2 vạn kiện. 1 vạn 9000 kiện pháp bảo trung phẩm - thượng phẩm, 3 cực phẩm pháp bảo - công pháp cực phẩm thiên cấp.1000 công pháp trung phẩm - thượng phẩm thiên cấp.
Tổng cộng 1 vạn 539 mỏ cực phẩm Linh Thạch vị tiểu hữu này thấy giá cả thế nào. Tô Phú ra giá với hắn.- Thành giao. Hắn cũng lười giữ những thứ đồ này. Hắn trầm tư suy nghĩ lại nói.- Cứ lấy 1 vạn 500 mỏ là được còn lại Tô bá phụ cứ giữ lấy. Hắn thay đổi xưng hô trở nên thân thiết muốn lấy lòng Tô Phú, không biết đánh chủ ý gì liếc mắt qua Tô Tuyết đứng phía sau.
Tô Tuyết thấy hắn nhìn qua mình thì hừ một tiếng nhưng cũng không nói gì, đối với người như nàng làm chấp sự ở đây sao không biết chiêu lấy lòng của hắn.
Tô Phú thì sững sờ trước cách gọi thân mật của hắn liền hiểu chuyện gì, biết hắn đánh chủ ý lên nhi nữ mình cũng không lạ gì vì rất nhiều thế lực lớn cũng làm như vậy lấy lòng y, muốn tiếp cận Tô Tuyết đem nàng về làm dâu, vì vừa giỏi dang vừa ôn nhu như mật, tài sắc vẹn toàn, còn có Vạn Bảo Hội hộ thuẫn gia thế khủng như vậy. Nhưng chẳng có nam nhân nào lọt mắt xanh của nàng khiến Tô Phú cũng đau đầu không thôi.
Tô Phú vẫn phải lịch sự mỉm cười chối từ cho có.- A vậy sao được Minh tiểu hữu như vậy thì kì lắm.
Thái cười nắm tay Tô Phú chân thành nói.- Bá phụ cữ giứ lấy không cần phải ngại đó xem như ít lòng thành của hiền chất, đó chỉ là một ít mà thôi.- Vậy thì đa tạ hiền chất có lòng rồi. Có việc gì cần cứ gọi bá phụ đây sẽ đứng ra giúp hết sức. Tô Phú cười như nở hoa, thay đổi xưng hô với hắn, kéo tay cô con gái mình lên đẩy lên nháy mắt như bảo ta bán nó rồi ngươi cứ tùy ý.
Nói xong Tô Phú liền chạy ra ngoài để cô con gái mình lúng túng mặt đỏ bừng đứng đó.- Ah tỷ cũng đi đây, phụ thân của tỷ đùa thôi đệ không cần quan tâm lão ta. Nàng xấu hổ gần chết vội chạy đi.
Hắn liền nắm lấy tay thon trắng nõn nàng ân cần lại nói.- Bá phụ nói là tỷ ở lại bồi tiếp đệ nha sao lại chạy nhanh thế này.- Tỷ...
tỷ muốn đi làm việc khác sau khi kết thúc đấu giá tỷ sẽ quay lại. Nàng thấy hắn nắm tay mình càng lúng túng vội đẩy tay hắn ra chạy khỏi phòng.
Hắn lắc đầu mỉm cười nhìn cô nàng này xấu hổ trong thật đáng yêu cũng không cản nàng. Còn có lão bà hắn ở đây nè vọng động là ngắm gà khoả thân.
Hừ! Chúng nữ thấy hai người rời đi thì bĩu môi hừ một tiếng liếc xéo tên này.
Hắn gãi đầu mình đi lại chỗ các nàng đang ngồi xem đấu giá xôn xao sôi nổi ở phía dưới.- Ta ra 5000 mỏ cực phẩm Linh Thạch.- Có cái rắm nè ta ra 1 vạn mỏ. - Có 1 vạn mỏ cũng đến đây không sợ nhục à ta ra 2 vạn mỏ.- Lão tử khô máu với mày 5 vạn mỏ cực phẩm Linh Thạch.- Vãi l*n anh hùng hảo hán tiểu đệ bội phục không thôi.- 5 vạn mỏ cực phẩm Linh Thạch lần thứ nhất. Lần thứ hai.
Lần thứ ba. "
Thành giao" lão gõ mạnh xuống bàn.- Vị quý khách này không biết thanh toán được chưa?.
Tên vừa ra giá liền đỗ mồ hôi lạnh hắn chỉ hét giá lên muốn hố tên kia ai ngờ y lại bỏ.
Lão kia liền nhíu mày nhìn xuống tên này gằng giọng hỏi.- Vị quý khách này đã có thể giao dịch chưa?.- Ta...
ta không có đủ Linh Tha....!"
Bùm" chưa nói xong tên đó liền nổ tung thành vũng máu nhẫn trữ vật được thu lại.
Toàn trường kinh hãi không thôi sao lại cường hoành bá đạo như vậy chứ.- Đây là cảnh cáo cho tên vô tri muốn thách thức quy tắc, nếu tên nào còn giám hét giá bậy bạ chỉ về được vào ngày rằm tháng bảy.- 2 vạn mỏ cực phẩm Linh Thạch thành giao.
Người hét giá đi chầu ông bà nên sẽ để lại cho người giá sát nhất. - Vị quý khách này giao dịch được chưa?.- Được...được. Tên này run lẩy bẩy lắp bắp nói rồi lấy nhẫn trữ vật ném lên cho lão.
Kiểm tra xong lão mỉm cười dịu dàng như chị hàng xóm nhìn tên này.- Được vị quý khách này hết buổi đấu giá hãy đến phía sau nhận vật phẩm.
Khoé miệng Thái nhịn không được giật giật lão già này cũng thay đổi thái độ quá nhanh.- Chúng ta tiếp tục lão gào lên, món tiếp theo cực phẩm pháp bảo. ........
Thái ở trên này ngáp dài không có vật nào vừa mắt hắn, đồ hệ thống không xài đồ linh tinh này làm gì. Chúng nữ thì trố mắt nhìn những người hét giá toàn vài chục vạn mỏ Linh Thạch cực phẩm để mua chí bảo.
Hắn lại nhìn sang căn phòng của Long Hải Phong nở nụ cười lạnh ánh mắt không mấy thiện lành.
Thái xoay qua nói.- Ta đi đây một chút các lão bà ở đây chờ ta Chúng nữ gật đầu mỉm cười.
Hồ Diễm Nhi liền nắm tay hắn lại.- Phu quân đi đâu nha cho thiếp đi cùng. Nàng nũng nịu nắm lấy cánh tay hắn lung lay vừa mới gặp hắn lại đòi đi.
Hắn xoa đầu nàng một cái ôn nhu nói.- Phu quân có việc đi sẽ về sớm ngoan ở đây chơi ta về sẽ thưởng chịu không.
Nàng bĩu môi hờn dỗi nói.- Phu quân thì có gì mà thưởng nha.
Hắn áp sát vào tai của nàng thở khí nóng vào nói thì thầm gì đó Hồ Diễm Nhi liền đỏ mặt đánh thùm thụp vào ngực hắn xua tay đuổi hắn đi.
Hắn đi ra ngoài liền tiêu thất vào Cửu Tinh Giới Chỉ. Đến góc khuất giam giữ 3 tên trưởng lão Thủy Long Tộc. Ba lão thấy hắn liền sợ hãi không thôi.
Vì hắn lúc trước đã ban ân huệ một bình Dục Hoả Xà mua 3 con khôi lỗi tinh tinh vào xử 3 lão chơi đến bạo luôn cúc hoa côn thịt mới ném vào trong Cửu Tinh Giới Chỉ 3 tên này khỏi phải nói từ chức vị từ nam nhân thành - bóng lẽo cái. Hắn ngồi xổm xuống mỉm cười thân thiện, nhưng đối với 3 tên này Thái như ác quỷ đội lốp người.- Có việc cho các ngươi làm đây làm tốt ta sẽ tha chết.
Vì hắn đã thu linh hồn bổn nguyên 3 tên này vào lúc tra tấn rồi, chỉ cần một ý niệm ba tên này liền bay màu.3 tên này không hẹn mà gật đầu như gà mổ thóc.
Thái chỉ cần hai người, vì người thứ ba sẽ là hắn diễn rồi.
Sưu hồn tên thứ 3 lấy ký ức tên này chức vị cao hắn là tứ trưởng lão Long Hàn Du, hai tên kia là ngũ trưởng lão cùng lục trưởng lão, làm xong hết hắn mặc vào Hắc Ảnh Choàng ngụy tạo thành lão tứ chi chít vết thương, lôi 2 tên này ra hướng về căn phòng Long Hải Phong. Hai lão kinh hãi không thôi về thủ đoạn của Thái, bất đắc dĩ cũng chỉ lê lết lẽo đẽo đi theo phía sau, 2 lão không dám hó hé nửa lời sợ phật lòng tên ác quỷ này, âm thầm cầu nguyện tai qua nạn khỏi cho Tộc Trưởng nhà mình.
Danh Sách Chương: