Nửa năm sau.
Trong khu rừng nhỏ của Làng Lá, có hai thân ảnh đang hăng hái luyện tập.
Might Dai chống nạnh đứng ở một bên, nghiêm túc nhìn hai người giao chiến.
"Mộc Diệp Toàn Phong!!!"
Đang lúc chạy hăng, Gai đột ngột dừng lại, chân trái giậm xuống, lợi dụng quán tính cùng sức lực của bản thân mạnh mẽ đá ra đùi phải.
Một chiêu này, tốc độ nhanh, uy lực mạnh, phát ra cả tiếng gió rít, khiến cho đối thủ có loại cảm giác muốn tránh cũng không thể tránh.
Fūhi lại không hề hoang mang, trên mặt ý cười nhàn nhạt, chân phải nhún nhẹ, cả người liền bật lên không trung.
"Mộc Diệp Đại Toàn Phong!"
Vút!
Một cơn gió sắc bén như ưng kêu, nháy mắt bao trùm Mộc Diệp Toàn Phong của Gai, trực tiếp đá bay hắn.
Rầm!
Gai bay ngược đâm sầm vào một gốc cây nhỏ khiến nó gãy rạp.
"Thật mạnh!"
Gai giãy người một cái đứng lên, tiếp tục nhắm vào Fūhi.
Hai người ngươi tới ta đi, thể thuật va chạm giữa không trung, ngay cả không khí cũng bị đánh nổ, hóa thành từng dòng khí quỷ dị tán loạn bốn phía.
Ầm!
Rầm rầm!
Gai liên tiếp bị Fūhi đá bay, nhưng dưới sự huấn luyện cực hạn của Might Dai, thể lực cùng sức chịu đựng của Gai đều đã vượt xa người thường, hơn nữa hai người giao đấu cũng không sử dụng chakra, cho nên Gai liên tiếp bị đánh bay, cũng liên tiếp đứng lên, liên tiếp phát động "chiến tranh kháng Nhật" nhắm vào Fūhi.
Might Dai quan sát không ngừng gật đầu, trong lòng may mắn vì đã nhận Fūhi làm học trò.
‘Thiên phú Fūhi rất cao, chỉ mới nửa năm đã thoát thai hoán cốt, hơn nữa còn dựa vào thể thuật của ta, tự nghĩ ra được những chiêu thức mạnh mẽ như Mộc Diệp Toàn Phong, Mộc Diệp Đại Toàn Phong!’
Might Dai nghĩ đến đây không khỏi mỉm cười vui mừng, bởi vì Fūhi dù sáng tạo ra chiêu thức cũng chẳng hề che giấu mà rất hào phóng sử dụng, để cho hắn và Gai cùng học tập, nâng cấp. Hiện giờ, vẻn vẹn mấy chiêu thể thuật cũng đã có đến mười tư thế.
"Sơ hở!"
Giữa sân, Gai lách đến sau lưng Fūhi, không hề lưu tình đá ra Mộc Diệp Đại Toàn Phong.
Fūhi mỉm cười tinh quái, lấy tốc độ và sức mạnh kinh người quay lại đá trả.
"Mộc Diệp Cương Lực Toàn Phong!"
Ầm!
Hai người cước pháp va chạm, đối đầu, giằng co kịch liệt trên không, cuối cùng, Fūhi tiếp tục quét ngang chân xuống, mà Gai thì bị hắn quét bay ra xa, đè nát một đám hoa cỏ, phá hoại một mảng lớn lá phổi xanh của Làng Lá, đạo đức công cộng rớt điểm liên tục.
"Cái gì?!" Might Dai sửng sốt, nhịn không được hỏi, "Fūhi, chiêu vừa rồi là?"
"A, là chiêu đá xoáy cháu mới sáng tạo ra gần đây."
Nói xong lời này, Fūhi cảm thấy liêm sỉ của mình cũng đã rơi rớt rất nhiều.
Thực tế, trong nguyên tác chính Gai mới là người đã sáng tạo mấy chiêu thức kia, Fūhi chẳng qua chỉ đem ra xài trước mà thôi.
"Ôi chà, Fūhi, cháu đúng là thiên tài thể thuật đấy!" Might Dai kích động khen.
Gai từ trên mặt đất đứng lên, cơ thể và mặt mũi bầm dập vì ăn không biết bao nhiêu cú đá, duy nhất đôi lông mày thô đậm không hư hại tí gì, được hắn bảo vệ rất cẩn thận.
"Fūhi, cậu lại mạnh lên." Gai cực kì hưng phấn, "Phải vậy chứ, như vậy mới xứng làm đối thủ cả đời! Tớ nhất định cũng sẽ mạnh hơn mạnh hơn mạnh hơn nữa để vượt qua cậu!! Thanh xuân là không bao giờ từ bỏ!!!"
Ào ào!
Đại dương mênh mông rống giận, Might Dai kích động trao cho con trai một cái ôm tràn đầy thanh xuân nhiệt huyết, hai cha con lại một lần khóc như giông như bão.
Tuy nửa năm qua đã nhìn cảnh này rất nhiều lần, nhưng mỗi lần Fūhi vẫn không chịu được nổi da gà toàn thân.
"Hai người thật là, chú ý tâm tình độc giả một chút đi chứ." Fūhi thở dài.
Bên kia, hai cha con khóc xong rồi, Gai bỗng nói với Fūhi: "Fūhi, có lẽ mấy ngày tới cậu nên đến trường đi."
Nửa năm qua, ảnh phân thân của Fūhi hoàn mỹ thay thế bản thể, học tập tri thức trong Học viện Ninja, duy trì quan hệ tốt với đám Rin và Kurenai, hoàn toàn không bị ai phát hiện.
Nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Cùng lớp có Hyuga Shinshū không dưới một lần khiêu chiến Fūhi, khác lớp lại có Uchiha Ochina sau khi điều tra rõ quan hệ giữa Fūhi và Sarutobi Asuma cũng dần không kiêng dè gì nữa, luôn tìm đến cửa gây sự. Nửa năm trôi qua, bạn cùng lớp trước kia từng nghĩ Fūhi rất mạnh, nay lại bắt đầu bàn tán cho rằng Fūhi chẳng qua cũng chỉ đến thế, về phần các lớp khác, sớm đã quên béng chuyện của hắn.
Nghe chuyện xong Fūhi cực kỳ thản nhiên: "Chả sao cả, ảnh phân thân có một nửa chakra của tớ, kinh nghiệm đối chiến phong phú, cả Hyuga Shinshū lẫn Uchiha Ochina đều không phải đối thủ của nó đâu."
"Hy vọng là vậy." Gai gật đầu, thầm nghĩ với thực lực hiện tại, Fūhi đúng thật không cần phải lo lắng mấy lời này.
...
Giờ nghỉ trưa tại Học viện Ninja.
Fūhi (ảnh phân thân) đang cùng Obito, Kurenai, Rin, Asuma và Gai mặt mũi bầm dập ăn cơm hộp. Ngay lúc này Uchiha Ochina lại một lần nữa dẫn đồng bọn nghênh ngang xông tới.
"Ê, Uchiha Fūhi, mày còn muốn làm rùa đen rụt đầu tới khi nào?" Uchiha Ochina kiêu ngạo quát.
Đám đàn em cũng thi nhau càn quấy kêu gào.
"Chỉ biết trốn sau lưng đám con gái, bôi nhọ danh dự tộc Uchiha!"
"Nó không có tư cách mang họ Uchiha, trục xuất nó đi!"
"Ha ha, nó tự biết không thể khai nhãn nên mới cùng gã Vạn Năm Hạ Nhẫn vô dụng kia học thể thuật, quả nhiên là thầy nào trò nấy!"
Rắc!
Đôi đũa trong tay Fūhi và Gai đồng thời gãy thành hai đoạn.
"Mày. Mới sủa gì đó?" Fūhi đứng lên, lạnh lùng nhìn thằng oắt vừa sỉ nhục Might Dai.
Gai cũng đứng lên kêu to: "Cha tôi không vô dụng, ông ấy là một Ninja vĩ đại!"
"Vĩ đại? Ha ha ha ha, đúng là trò cười lớn nhất tao nghe trong ngày đấy!" Uchiha Ochina thấy Fūhi rốt cuộc đáp lời bèn cười phá lên, "Một gã Hạ Nhẫn không thể thăng cấp cũng xứng với hai chữ vĩ đại? Nghe rẻ tiền vãi ra!"
"Khốn nạn!" Gai phẫn nộ siết chặt hai tay, muốn xông lên đấm cho thằng kia mấy phát.
Nhưng một bàn tay ngăn hắn lại.
"Gai, chuyện này bắt đầu từ tớ, để tớ giải quyết đi." Fūhi bình tĩnh nói.
"Nhưng mà cậu..." Gai chần chờ, hắn biết ‘Fūhi’ trước mắt chỉ là một khối ảnh phân thân, nếu lỡ tiêu hao quá nhiều chakra mà trực tiếp biến mất thì sao.
Fūhi nói: "Một ngày là thầy cả đời là cha, bác Dai huấn luyện đã rút ngắn cho tớ ít nhất năm năm tự tập, tớ làm sao có thể để kẻ khác nói bậy về bác ấy ngay trước mặt mình!"
Chuyện khác hắn có thể nhịn, nhưng riêng chuyện này, không thể!
Dù rằng Might Dai huấn luyện cực kỳ biến thái, không ngừng đột phá cực hạn, thậm chí khiến thân thể phải gánh chịu thương tổn rất lớn, nhưng không thể phủ nhận, chính cường độ khủng bố như thế đã đem lại hiệu quả vượt xa so với phương thức Fūhi tự mình lần mò, cho nên rút ngắn được thời gian năm năm hoàn toàn không phải là nói quá.
"Được." Gai gật gật đầu, ánh mắt dưới đôi lông mi thô đậm sáng rực, "Cẩn thận đấy, Fūhi!"
"Obito, hay là bây giờ mình tìm thầy Seino Shin?" Rin là người theo chủ nghĩa hòa bình cho nên rất lo lắng, hết nhìn Fūhi rồi lại nhìn Obito.
Uchiha Obito thản nhiên ngồi tại chỗ, hếch mũi nhìn Uchiha Ochina, cười hờ hờ hờ khinh thường nói: "Yên tâm đi Rin, nửa năm trước nó bị Fūhi đánh cho một trận nên cay ấy mà, không sao đâu."
"Vậy ư?" Rin nhíu mày.
Bên cạnh, Sarutobi Asuma ăn cơm hộp miễn phí của Fūhi suốt nửa năm, giờ mà chỉ thờ ơ đứng nhìn thì không ổn lắm nên cũng tỏ thái độ: "Fūhi, đã không muốn đánh thì chấp bọn kia làm gì."
Hỏa nhị đại trong lời nói có gai, khiến Uchiha Ochina lập tức nóng nảy: "Asuma, đây là mâu thuẫn nội bộ của gia tộc Uchiha bọn ta, ngươi đừng có nhúng tay vào!"
Asuma hừ lạnh một tiếng.
"Không sao, vận động một chút để tiêu cơm cũng tốt." Fūhi cười nói, "Đi ra ngoài."
"Được lắm, Fūhi, lần này tao nhất định sẽ đánh bại mày!" Uchiha Ochina nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.
Danh Sách Chương: