• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban đêm.

Tuyết như lông vũ bao trùm Làng Lá, không đến hai giờ, khắp ngôi làng đều phủ một lớp áo trắng xóa, người đi đường vô cùng ít ỏi, vài ngọn đèn ảm đạm như run rẩy trong gió lạnh, leo lắt như sắp tắt.

Trong rừng nhỏ, tuyết đã đọng quá mắt cá chân, nhưng Fūhi vẫn cùng Gai vất vả rèn luyện như trước.

Bốp, chát chát!

Dưới ánh trăng mờ nhạt, trước cọc gỗ lớn, Fūhi dùng hết khí lực toàn thân điên cuồng luyện đá chân trái, băng vải quấn trên chân dưới sự va chạm kịch liệt phá thành vải vụn, rất nhanh bị máu tươi nhiễm hồng, sau đó đông cứng trong băng tuyết.

Bên cạnh Gai cũng đang luyện đánh quyền, hai tay lần lượt đấm vào cọc gỗ phát ra tiếng vang nặng nề, có thể nhìn thấy khe hở trong hai nắm đấm đã đọng máu khô, nhưng dưới đôi lông mày thô đậm, ánh mắt hắn vẫn không chút nào dao động!

Might Dai đứng phía sau hai người, lẳng lặng quan sát họ huấn luyện.

"Hử?"

Might Dai nhướn đôi mày rậm, như phát hiện điều gì đó khác thường, vành tai khẽ nhúc nhích.

Gió đêm thổi tới, thổi tung vô số bông tuyết, chi chít cắt xẻ tan tác* ánh trăng, khu rừng nhỏ trực tiếp chìm vào đêm tối.

(*nguyên văn là 七零八碎 - thất linh bát toái)

"Sao lại thế này?" Fūhi cùng Gai ngẩng đầu nhìn trời, vô số bông tuyết hỗn độn bay múa, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi!

"Cẩn thận!" Might Dai siết nắm đấm nhìn quanh, "Có kẻ địch!"

Vù vù!

Gió đêm càng cuồn cuộn thảm thiết, tuyết đọng trong khu rừng đều bị cuốn lên giữa không trung, rồi lại theo gió mà bay xuống, dày đặc khiến người không mở được mắt.

"Mộc Diệp Đại Toàn Phong!!!"

Might Dai nhảy bật lên trời, mạnh mẽ tung một cước vào không khí.

Lưỡi gió hình trăng khuyết như đao khí chọc trời, nháy mắt đã thổi bay mưa tuyết.

Nhưng giây tiếp theo, khoảng trống kia liền bị càng nhiều bông tuyết bổ sung vào.

"Cha, là gian tế của nước địch sao?" Gai hoảng hốt hô to.

Might Dai nhíu mày, bởi vì chính hắn cũng không biết.

Fūhi mi tâm nhíu chặt, bỗng có một loại trực giác, đối phương tựa hồ là nhắm vào hắn.

"Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật!"

Đùng!

Đột nhiên, bụi cây bên trái gào thét lao tới một hỏa cầu chu vi hai mét, đỉnh điểm nhiệt độ khiến cho tuyết rơi xung quanh toàn bộ bốc hơi!

"Oái!"

Might Dai lập tức vọt qua.

'Hào Hỏa Cầu Thuật, chẳng lẽ là tộc nhân Uchiha?’

Might Dai không chút do dự mở ra Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn!

Ngay lập tức, tốc độ và lực lượng của Might Dai cực nhanh tăng cấp, nháy mắt di chuyển đến trước hỏa cầu to lớn kia.

Bùm bùm bùm!

Might Dai hoàn toàn không nói đạo lý, giẫm không khí nhảy lên trời, dùng một chiêu Mộc Diệp Đại Toàn Phong trực tiếp đá nổ hỏa cầu.

Sóng lửa hình thành sau cú nổ càn quét bốn phía, cuối cùng chậm rãi tiêu tán trong gió đêm.

Might Dai xoay người lẹ làng như bồ câu hạ cánh, đóng cửa tứ môn, miễn cho chakra lưu động quá nhanh mà gây ra áp lực với thân thể.

"Might Dai, thực lực của ngươi thật sự khiến ta phải giật mình!" Một gã đeo mặt nạ quạ đen, toàn thân bao phủ trong trang phục ninja đen bỗng từ đâu xuất hiện, dừng trên một thân cây.

"Ngươi là ai?" Might Dai lộ ra thần sắc căng thẳng, đeo mặt nạ, chẳng lẽ là Anbu?

Nhưng Bộ trưởng Anbu chính là Konoha Nanh Trắng Hatake Sakumo, với hiểu biết của Might Dai về người nọ, chắc chắn không thể phái một gã như thế này đến thử hắn.

"Ta? Thân phận của ta, ngươi không có quyền biết." Dưới mặt nạ, Quạ Quỷ khẽ nhếch môi, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó đột ngột trừng to, đôi đồng tử đen tuyền đã hóa thành Sharingan quỷ dị đẫm máu, tam câu ngọc từ từ xoay tròn, nhìn thẳng vào hai cha con Dai cùng Gai.

Chỉ giây lát, hai mắt Gai khẽ đảo, trực tiếp ngã xuống đất mê man.

Ảo thuật do Sharingan tam câu ngọc thi triển, tất nhiên không phải là thứ Ninja bình thường có thể chống cự!

Might Dai cũng kém chút trúng chiêu, chakra trong cơ thể hắn tuần hoàn cực nhanh, chống lại ý muốn ngất đi của đại não.

‘Sharingan tam câu ngọc, đối thủ là Thượng Nhẫn tộc Uchiha! Không xong, mục tiêu của hắn là Fūhi!’

"Quả là một ý chí kiên cường, ha ha ha."

Quạ Quỷ cười lạnh, sau đó nhảy đến hòng bắt Fūhi.

"Khốn nạn! Ngũ môn, mở!"

Might Dai hét lớn, nhưng Quạ Quỷ vẫn luôn cảnh giác, vì thế đã ngay lập tức đá một cước vào ót hắn, dưới chấn động nghiêm trọng Might Dai rốt cuộc vẫn ngất đi.

Fūhi tuy vô cùng căng thẳng, nhưng sắc mặt không nao núng: "Mục đích của ngươi không phải giết người nhỉ?"

"Đương nhiên, bọn hắn còn sống." Quạ Quỷ cười khẽ, "Ngươi, hình như không hề bất ngờ chút nào." . ????ìm‎ đọc‎ thêm‎ tại‎ ++‎ ????????‎ uM????????U????eN﹒????????‎ ++

Quạ Quỷ nhảy mấy cái đã mang Fūhi đi đến bìa rừng, buông Fūhi ra, Quạ Quỷ nhảy một cái lùi sang bên.

Fūhi híp mắt, hỏi: "Nửa năm trước lúc ta về nhà, bị một kẻ dùng ảo thuật mê hoặc ngay trong tộc địa, chính là ngươi!"

Quạ Quỷ hừ nói: "Là ta thì sao? Nhãi ranh, với hoàn cảnh hiện tại của ngươi, tốt nhất không nên tò mò mấy vấn đề râu ria làm gì."

Trong lòng Fūhi càng khẳng định, việc đã rõ rành rành, kẻ này lại còn đeo mặt nạ, không cần đoán, chắc chắn là Root của lão Danzo!

‘Muốn bắt ta gia nhập Root đây mà.’

Fūhi không biết nên cười hay nên khóc, cùng một ngày, hai đại boss của Làng Lá đều trong sáng ngoài tối đến lôi kéo hắn, quả là khiến hắn thụ sủng nhược kinh.

"Ta nhận lệnh của một vị đại nhân mà đến, cần ngươi làm một chuyện!" Quạ Quỷ mở miệng nói.

"Chuyện gì?"

"Ngươi chỉ cần đồng ý, lập tức sẽ biết." Sharingan tam câu ngọc xoay chầm chậm, cực kỳ có cảm giác áp bách, đồng tử Fūhi nhói lên, tựa hồ bị ảnh hưởng từ hơi thở của đồng loại, thiếu chút nữa cũng mở Sharingan.

Fūhi siết chặt hai tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, kịch liệt đau đớn làm đại não hắn bừng tỉnh, đè nén ý niệm muốn khai nhãn xuống.

"Xin lỗi, yêu cầu không rõ ràng, ta không thể đồng ý!" Fūhi nói.

"Hậu quả của việc từ chối, ngươi hiểu rõ chứ?" Quạ Quỷ cười lạnh, từ Sharingan tràn ra nhàn nhạt sát ý.

"Giết ta?" Fūhi nhíu mày, cố tỏ ra là mình ổn, nhưng trong lòng thì rất muốn khóc, ông bác Might Dai kia, mắc gì vào thời khắc mấu chốt lại vào vai vật trang trí nhập tâm quá vậy?

Không phải nói mở bát môn có thể liều chết với bốn nhẫn đao sao? Giờ một tên Uchiha có Sharingan tam câu ngọc cũng có thể hạ ngươi, quá mất mặt rồi đó?

"Suy nghĩ xong chưa?" Quạ Quỷ xoay đầu, một đôi Sharingan nhìn chằm chằm Fūhi, "Nhẫn nại của ta có hạn, thời gian cho ngươi không nhiều nữa đâu!"

"Ta có thể về nhà suy nghĩ thêm hai ngày không?" Fūhi quyết định tán gẫu với hắn.

"..." Quả nhiên, Sharingan của Quạ Quỷ run lên như vừa bị sặc.

"Nhãi ranh, hậu quả chọc giận ta, ngươi gánh không nổi đâu!"

"Vậy sao, ta định bàn bạc với người lớn trong nhà một chút thôi mà!" Fūhi tiếp tục tán gẫu.

"Ngươi là cô nhi!!" Quạ Quỷ kiềm nén cơn giận.

"Nhân sinh gian nan, có một số việc ngầm hiểu là tốt rồi, hà tất phải vạch trần như vậy?" Fūhi nói.

"Khốn kiếp!" Quạ Quỷ cắn răng, vươn tay muốn cho Fūhi một bài học.

ẦM!!!

Bỗng nhiên, từ trong rừng truyền đến một trận gầm thét, sau đó một cỗ khí thế khủng bố bắn lên không trung như khói báo động*, nháy mắt khóa chặt vào Quạ Quỷ.

(*nguyên văn là 狼烟般升空 - lang yên ban thăng không)

"Cái gì?!" Quạ Quỷ toàn thân cứng đờ, kinh hãi quay đầu lại, chỉ thấy giữa trời có một thân ảnh đang lao đến với tốc độ khủng khiếp, cho dù là Sharingan tam câu ngọc cũng có chút theo không kịp tốc độ đối phương.

"Mộc Diệp Đại Toàn Phong!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK