• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bàn ăn , bữa sáng đã được dọn xong , Chí Thần và Tô Hồng Yên cũng đã ngồi vào chỗ của mình .

Thư Nhiễm đi tới , định kéo ghế đi thì phát hiện ghế đã bị kéo đi . Ai đã làm ?

Cô vô thức nhìn sang Chí Thần, thấy anh mặt không đổi sắc cắt bữa sáng trên đĩa , như thể không nhìn thấy ánh mắt của cô . Nhưng Thư Nhiễm trong lòng biết không phải anh không phát hiện mà là anh không muốn quan tâm đến cô chút nào .

“ Cô Tần , sao cô thất thần vậy ? Cô mau ngồi đi , tôi biết thân thể cô rất đau , nên đã kéo ghế ra cho cô. ”

Tô Hồng Yên chỉ vào ghế nói nhỏ . Hóa ra là cô ấy . Cô còn nghĩ rằng đó là ...

Gạt đi ánh mắt mất mát từ trên người anh đi , Thư Nhiễm cười cảm ơn Tô Hồng Yên :

“ Cảm ơn cô Tô ! ”

" Thuận tay mà thôi . ”

Tô Hồng Yên không để ý xua tay . Sau đó , cô ấy đẩy những quả trứng trong chiếc bát nhỏ cho Chí Thần :

“ Chí Thần , bóc vỏ giúp em đi. ”

Giọng điệu mang theo vẻ đương nhiên . Vẻ mặt của Chí Thần không thay đổi , anh đặt dao nĩa xuống và bắt đầu bóc trứng cho cô ấy .

Thư Nhiễm nhìn những ngón tay mảnh khảnh của anh đang đảo quanh những quả trứng , cảm thấy chua xót và tiếc nuối . Đôi tay này rõ ràng là dùng để ký tên , nhưng lúc này lại dùng để bóc trứng , nhặt xương cá . Anh ấy thực sự rất cưng chiều Tô Hồng Yên !

Thư Nhiễm khẽ lắc đầu , không hề suy nghĩ nhiều , chậm rãi ngồi xuống bàn , bởi vì thân thể căng lên đau đớn , hơn nữa đau đớn do sự thô lỗ của anh tối hôm qua , nơi đó của cô cũng không thoải mái , cô không dám ngồi hết mông , chỉ có thể ghé vào mép ghế một chút .

“ Cậu chủ , cà phê của anh . ”

Sau đó quản gia mang cà phê tới .

Chí Thần đáp lại một tiếng , lại đem trứng đã bóc để vào trong bát nhỏ , đẩy lại Tô Hồng Yên :

“ Ăn đi ”

“ Vẫn là anh đối xử với em tốt nhất ! ”

Tô Hồng Yên cầm quả trứng lên cắn một cái , than thở :

“ Tối hôm qua em muốn ăn cua , nhưng mẹ lại không cho phép em ăn ”

“ Em ăn nhiều sẽ bị dị ứng .”

Chí Thần lau tay , nhàn nhạt nói .

“ Em biết anh sẽ nói như vậy.. ”

Tô Hồng Yên bĩu môi , vẻ mặt có chút không vui nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ vui mừng khi được quan tâm .

Thư Nhiễm nhìn trong mắt , trong lòng càng thêm đắng chát , tốc độ ăn cũng chậm lại . Bữa sáng ngon lành bỗng chốc mất hương vị . Chí Thần lau tay và ném chiếc khăn cho người quản lý đang phục vụ bên cạnh , sau đó anh bưng cà phê lên uống .

Tô Hồng Yên nhìn thấy , hai mắt híp lại , vội vàng lên tiếng ngăn cản :

“ Chí Thần , đừng uống cà phê . ”

“ Lý do ? ”

Anh nhưởng mày nhìn cô ấy .

Thư Nhiễm cũng nhìn Tô Hồng Yên , muốn biết tại sao . Cà phê là do cô pha , Tô Hồng Yên biết chuyện này , bây giờ lên tiếng bảo dừng lại , cô càng cảm thấy cô ấy đang cố ý . Có lẽ mục đích là Tô Hồng Yên không muốn Chí Thần uống cà phê của cô .

“ Chí Thần , anh quên chuyên ngành của em rồi sao ? Tuy rằng không phải là chính quy , nhưng cũng hiểu biết chút ít . Cơ thể con người khi thức dậy vào buổi sáng sẽ sản sinh ra tế bào mới , cà phê có tác dụng ngăn cản hoạt động của tế bào , nhất là đối với nam giới , nên uống cà phê không tốt đâu , anh vẫn nên uống sữa đi . ”

Tô Hồng Yên đã đem ly sữa của mình đưa qua cho Chí Thần .

Hai tay Thư Nhiễm nắm chặt dao nĩa của mình , mắt cụp xuống để che dấu cảm xúc trong mắt . Tô Hồng Yên nói nhiều như vậy , lại còn đem y học ra , nói cho cùng cũng chỉ cố gắng che đậy suy nghĩ thật trong lòng .

Thôi , tùy bọn họ vậy .

Sau khi nghĩ thông suốt Thư Nhiễm im lặng tiếp tục ăn bữa sáng của chính mình . Khóe mắt của Chí Thần nhìn lướt qua cô ấy , vẻ mặt trong trẻo lạnh lùng có chút cáu kỉnh , anh trả lại sữa cho Tô Hồng Yên , giọng điệu cũng không ôn hòa như trước , mà có chút lãnh đạm không thể nhận ra :

“ Anh không uống sữa , em tự uống đi . "

Không ngờ , anh cũng từ chối Tô Hồng Yên . Đôi mắt Thư Nhiễm dao động một chút , sau đó nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình tĩnh . Chỉ là anh ấy không thích uống sữa mà thôi ...

“ Vậy thì anh không được phép uống cà phê . ”

Tô Hồng Yên mạnh mẽ nhìn chằm chằm Chí Thần . Người đàn ông cười khẽ và đưa cà phê cho quản gia :

“ Bây giờ em hài lòng chưa ? ”

“ Đương nhiên ! ”

Tô Hồng Yên nâng cằm kiêu ngạo , buông tha anh .

Trong bữa sáng này , Thư Nhiễm ăn không biết mùi vị gì , gần như no một nửa , cô đứng dậy chào rồi tập tễnh rời đi . Khi bóng dáng cô đã đi xa , anh liếc nhìn bữa sáng còn sót lại rất nhiều trên đĩa của cô , ánh mắt anh lạnh lùng .

Thư Nhiễm trở về phòng , lau sạch rượu thuốc do Hải Lão đưa rồi thay quần áo lần nữa để đến đồn cảnh sát . Vừa bước ra khỏi biệt thự , cô đã nhìn thấy anh lái xe lại đây . Cô nghĩ rằng anh sẽ lái xe đi , nhưng lại bất ngờ dừng lại trước mặt cô .

“ Lên xe ! ”

Thư Nhiễm há miệng thở dốc :

“ Chí Thần , tôi tới đồn cảnh sát .”

Họ không tiện đường .

“ Lên xe ! ”

Chí Thần cau mày , không kiên nhẫn lặp lại một lần . Cô trầm ngâm một chút , đành phải kéo cửa xe . Cùng lắm là sau khi anh ném cô xuống , cô sẽ bắt taxi . Dù sao thì không chọc giận anh là tốt rồi .

Lúc lên xe , Thư Nhiễm đang thắt dây an toàn , từ phía sau nghe thấy một giọng nữ quen thuộc :

“ Cô Tần , chúng ta cùng nhau đi ra ngoài . ”

Là Tô Hồng Yên !

Thư Nhiễm nhìn thấy Tô Hồng Yên tươi cười trong kính chiếu hậu , không tự nhiên giật giật khóe miệng :

“ Ừm . ”

Cô cho rằng đó là chính mình . Đúng , hôm qua Tô Hồng Yên đã nói rằng cô ấy muốn đến Tập đoàn Chí Phát . Thư Nhiễm liếc sườn mặt cô của anh một cái , trong lòng cảm thấy khó chịu và chán nản .

Cô không hiểu , nếu anh đã dẫn Tô Hồng Yên đi cùng , tại sao anh lại để cô lên xe . Suốt đường đi không có ai lên tiếng nói chuyện . Thư Nhiễm nghĩ rằng anh sẽ bỏ cô giữa chừng , nhưng không ngờ lại đưa cô đến đồn cảnh sát . Cô bước xuống xe chưa kịp nói lời cảm ơn với anh thì đã thấy anh kéo cửa sổ lên , không chút do dự nhấn ga bỏ đi .

Hứng chịu khói xe , cô bất lực mỉm cười quay người đi vào đồn cảnh sát .

“ Cô Tần , về chuyện sảy thai của bà Lã Diệu Ngọc , chúng tôi đã có những phát hiện khác .”

Một nam cảnh sát bước tới và nghiêm nghị nói . Cô cảm thấy nghi hoặc :

“ Tìm được cái gì ? ”

“ Cô cứ đến đây xem cái này rồi sẽ biết . ”

Nam cảnh sát mở ra một đoạn băng ghi hình . Thư Nhiễm nghiêng người , sau khi xem xong , đồng tử co rút đột ngột , kinh ngạc nói :

“ Bà ta sảy thai không phải là chuyện ngoài muốn . ”

Trong đoạn băng ghi hình , người phụ nữ sau khi đi vào phòng giam , thì đi gặp Diệu Ngọc , sau khi nói vài câu liền trực tiếp đánh Diệu Ngọc , tất cả đều tập trung ở bụng , không đụng gì đến bộ phận khác .

Có thể thấy , người phụ nữ này đã nhắm thẳng vào bụng của Diệu Ngọc . Mục đích là khiến Diệu Ngọc sảy thai .

“ Đúng vậy , khi nhìn thấy đoạn băng ghi hình này , chúng tôi cũng rất tức giận . ”

Nam cảnh sát đau đầu nâng trán . Không ai có thể nghĩ rằng chỉ mới bắt một người phụ nữ côn đồ thôi đã gây ra một rắc rối lớn như vậy .

“ Người phụ nữ đó đâu ? ”

Thư Nhiễm hỏi .Cô hoàn toàn không quan tâm đến việc Diệu Ngọc sảy thai . Điều cô lo lắng là đằng sau sự việc này , người phụ nữ côn đồ này rõ ràng đã bị ai đó mua chuộc . Có phải kẻ đứng sau là kẻ đã hãm hại Diệu Ngọc và bày mưu tính kế để bán đứng cô ?

“ Vẫn ở trong phòng tạm giam .”

“ Tôi muốn gặp cô ta !"

Thư Nhiễm nắm chặt tay , ánh mắt cầu xin nhìn nam cảnh sát . Nam cảnh sát suy nghĩ một lúc rồi đồng ý . Cô đi theo anh ta đến phòng tạm giam và nhìn thấy người phụ nữ côn đồ nọ , điều khiển cô ngạc nhiên chính là người đó thần trí hoảng hốt , vừa nhìn đã thấy không bình thường .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK