• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Là anh quá cao, không phải tôi thấp."

Cô đã mang giày cao gót rồi, nhưng mới chỉ vượt qua bả vai của Úc Thiếu Mạc một chút.

Trong mắt ưng của Úc Thiếu Mạc hiện lên một nụ cười, đưa tay nhéo mặt Ninh Kiều Kiều một cái: "Người nhỏ bé!"

"..."

Ninh Kiều Kiều có chút đau bèn che má lại, không nói gì mà nhìn Úc Thiếu Mạc.

Úc Thiếu Mạc không gọi tài xế, dẫn Ninh Kiều Kiều đi tới gara đứng trước một hàng xe sang, ôm eo cô nói: "Thích chiếc nào? Chọn một chiếc."

Ninh Kiều Kiều nhìn những chiếc xe đầy màu sắc trong gara trước mắt, quay đầu nhìn Úc Thiếu Mạc nói: "Tôi không biết thương hiệu xe nên không biết chọn."

"Ai bảo cô biết xe, cô bán xe sao?" Úc Thiếu Mạc nhíu mày nhìn cô chằm chằm.

Ninh Kiều Kiều: "..."

"Chọn một màu mà cô thích, chúng ta sẽ lái xe đó ra ngoài! Sao cô lại ngu ngốc như vậy?"

Úc Thiếu Mạc nhìn Ninh Kiều Kiều, lạnh giọng nói.

Ninh Kiều Kiều coi như hiểu biết thêm một chút, lần đầu tiên cô biết có người lái xe ra ngoài dựa vào màu sắc!

"Vậy thì.. lái xe đó."

Ninh Kiều Kiều tùy ý chỉ tay, vừa hay cô lại chỉ vào một chiếc Lamborghini màu đỏ.

Úc Thiếu Mạc nhíu mày: "Lamborghini? Ninh Kiều Kiều cô thật ngu ngốc!"

Ninh Kiều Kiều: "..."

Không phải anh bảo cô chọn sao? Cô đã chọn thì lại nói ngu ngốc.

"Vậy anh tự chọn một chiếc xe mình thích đi." Ninh Kiều Kiều nói.

Úc Thiếu Mạc lạnh lùng liếc mắt nhìn Ninh Kiều Kiều một cái: "Hơi bẩn một chút, nhưng mà lại rất xứng với quần áo cô mặc, đi!"

Úc Thiếu Mạc ôm Ninh Kiều Kiều đi về phía Lamborghini.

Ninh Kiều Kiều sống đến tuổi này, lần đầu tiên ngồi xe thể thao lớn như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy người ta đua xe.

Khi chiếc xe thể thao dừng trước cửa nhà hàng, Ninh Kiều Kiều còn nắm chặt dây an toàn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng bệch.

"Sợ sao?"

Úc Thiếu Mạc nghiêng đầu nhìn Ninh Kiều Kiều.

Khi anh lái xe rất ít khi dẫn theo phụ nữ, thỉnh thoảng có dẫn theo một hai người, đối phương cũng không ngừng nịnh nọt anh, không ngừng nói kỹ năng lái xe của anh tốt như thế nào.

Nào giống người phụ nữ này, chưa nói đến việc thắt dây an toàn, còn có biểu cảm sợ chết, giống như một giây sau sẽ xảy ra tai nạn xe cộ..

Ninh Kiều Kiều sửng sốt vài giây mới phục hồi tinh thần lại, lúc này mới phát hiện xe đã dừng lại, quay đầu, hai mắt nhìn thẳng vào Úc Thiếu Mạc, nuốt nước miếng nói: "Anh.. Anh vừa vượt mấy cái.. đèn đỏ."

Ninh Kiều Kiều vẫn là người đầu tiên dám nói anh vượt đèn đỏ trước mặt Úc Thiếu Mạc.

Đôi mắt ưng của Úc Thiếu Mạc lạnh lùng liếc Ninh Kiều Kiều một cái rồi cười lạnh một tiếng mở cửa xe xuống xe và đóng sầm cửa xe lại.

Cơ thể Ninh Kiều Kiều run rẩy một chút, từ cửa sổ xe nhìn thấy Úc Thiếu Mạc đi về phía trước, cô lại nói gì đắc tội với anh sao?

"Không xuống xe còn ở đó sửng sốt làm gì? Ngốc rồi sao!"

Úc Thiếu Mạc quay đầu lại nổi trận lôi đình hét lên với cô

Ninh Kiều Kiều ngẩn ra, vội vàng mở cửa xe xuống xe.

* * *

Úc Thiếu Mạc dẫn theo Ninh Kiều Kiều xuất hiện, gây ra một cuộc chấn động không nhỏ.

Có thể có năng lực tới nơi này tiêu thụ đều là nhân vật có đầu có máu mặt ở thành phố A, tất nhiên thân phận địa vị của Úc Thiếu Mạc không cần phải nói, ở thành phố A ai không biết anh.

Điều quan trọng nhất là.. Hầu như tất cả mọi người khi nhìn thấy Úc Thiếu Mạc, trong lòng đều là cùng một phản ứng.

Đây là Mạc thiếu đổi khẩu vị sao? Bây giờ anh thích loại tinh khiết à?

"Mạc thiếu, vẫn là vị trí cũ sao?" Người quản lý hỏi.

Úc Thiếu Mạc thản nhiên "ừ" một tiếng, ôm Ninh Kiều Kiều đi về phía vị trí chuyên dụng của anh.

Vị trí cửa sổ là vị trí tốt nhất để xem phong cảnh của nhà hàng này.

Ninh Kiều Kiều ngồi xuống đối diện Úc Thiếu Mạc, vừa mới ngồi xuống đã có người đi tới bắt chuyện với Úc Thiếu Mạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK