Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Candiee

“A Nam, thu dọn xong chưa? Chúng ta phải đi rồi!”

“Ra ngay đây.” Thẩm Hướng Nam kéo vali đi đến cửa phòng, tay đóng cửa hơi dừng một chút, xoay người đi lại phía mép giường, từ phía dưới đầu giường lấy ra một cuốn sách có bìa màu đỏ, thoạt nhìn cuốn sách có chút cũ nát nhưng lại được giữ gìn cẩn thận, ôm vào trong ngực.

Thẩm Hướng Nam vừa đi ra khỏi phòng, bạn thân liền thúc giục nói: “Cậu làm cái gì mà chậm vậy, xe đã đợi ở dưới lầu rất lâu rồi, nhanh lên, đi xuống thôi.” Nói xong liền vội vàng kéo hành lý đi xuống, tay còn lại thì cầm điện thoại: “Bảo bối, anh phải đi rồi, đừng nhớ anh nhiều, moah moah!”

Nam sinh thiếu kiên nhẫn này tên là Dịch Truyền Dương, là bạn cùng phòng đại học với Thẩm Hướng Nam, bởi vì một lần đánh nhau mà hai người trở thành “Quá mệnh chi giao*” anh em thân thiết. Sau khi tốt nghiệp hắn và Thẩm Hướng Nam cùng thuê nhà ở Thâm Quyến. Hiện tại đang hẹn hò với một cô gái trên mạng, mỗi ngày đều nấu cháo điện thoại, không biết mệt mỏi.*Quá mệnh chi giao: Không đánh không quen biết

“A Nam, sao cậu lại mang theo nó?”

Người vừa nói chuyện này là Cố Giai Trạch, là bạn thân từ nhỏ của Thẩm Hướng Nam, hai người từ lúc học tiểu học cho đến cấp 3 vẫn luôn học cùng một trường, vốn tưởng rằng đại học sẽ tách ra, không nghĩ tới ông trời đã an bài tốt hai chữ “Nghiệt duyên”. Vào mùa hè kia, khi thư thông báo trúng tuyển được gửi đến, hai người không hẹn mà cùng nhau gõ từng chữ một viết ra tên đại học của mình ở WeChat, cho đến khi một chữ cuối cùng được gửi đi, hai người mới tin tưởng duyên phận này là vô tận.

“A Nam, nếu thứ này đối với cậu quan trọng như vậy, dù cậu có đi nơi nào cũng mang theo nó, thế tại sao cậu lại không dám đi tìm người tặng cậu cuốn sách này?” Cố Giai Trạch đau lòng thay cho người anh em này, chia tay một năm, vẫn không bỏ xuống được người kia.

“Tớ không xứng…… Chúng ta đi nhanh đi, đừng làm mất thời gian của bác tài xế.”

Thẩm Hướng Nam không muốn nói về chủ đề này, Cố Giai Trạch cũng không khuyên bảo nữa, nhưng hắn thật tình hy vọng một ngày nào đó người anh em tốt của mình sẽ có đủ dũng khí kết thúc hết thảy những điều này.

“Hai người làm cái gì vậy, bác tài xế đã chờ cả nửa ngày, nhanh để hành lý lên xe.” Dịch Truyền Dương thấy hai người mới từ trên lầu đi xuống, lại thúc giục nói.

“Đây không phải là đến rồi sao? Cái tật nóng nảy này của cậu khi nào mới có thể sửa, người không biết còn cho rằng cậu vội vàng đi đầu thai.” Cố Giai Trạch vừa để hành lý vừa hướng Dịch Truyền Dương nói.

“Đúng vậy, đúng vậy, nếu không nhanh lên thì sẽ không có chỗ đầu thai tốt.” Dịch Truyền Dương thuận miệng đáp trả, “Anh Nam yêu dấu của tớ, sao anh đi đâu cũng mang theo bảo bối này theo vậy?” Dịch Truyền Dương thấy cuốn sách trong tay Thẩm Hướng Nam, không nhịn được trêu chọc.

“……”

Thẩm Hướng Nam không để ý đến hắn, ngồi vào ghế sau, đóng cửa xe xong liền nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Ôi chao, lão Cố, anh Nam đây là bị làm sao vậy? Tớ làm cậu ấy mất hứng hả?” Dịch Truyền Dương thấy Cố Giai Trạch cũng ngồi vào ghế sau, liền đưa mắt ra hiệu cho hắn ở kính chiếu hậu.

“Cái miệng thối này của cậu, không nên nói thì đừng nói.” Cố Giai Trạch hất cằm về phía cuốn sách trong tay Thẩm Hướng Nam, Dịch Truyền Dương liền hiểu ngay, suốt chặng đường dài sau đó, đều không nói gì nữa.

Thẩm Hướng Nam thật sự ngủ rồi, còn mơ một giấc mơ. Trong mơ, anh trở về mùa hè năm 2018 kia, lúc gặp được cô.------------------ truyện được đăng ở Doc Truyen Online---------------------------------Ngoài lề: Vì là lần đầu tiên edit nên sẽ còn nhiều sai sót. Mong nhận được sự góp ý từ mọi người.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang