Mục lục
Song Trùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống La bị bắt đi, Tống Ngọc Linh thì biến mất không rõ đã đi đâu, còn Mộ Nguyệt Vũ do bận công việc bên trường quay nên đã rời đi sớm.

Mộ Nguyệt Vũ khá tiếc nuối vì phải rời đi trước, cô ta muốn tận mắt chứng kiến cảnh Mộ Nhược Vi mất mặt trước toàn trường, chứng kiến bộ dạng chật vật của cô ta.

Nhưng cô ta không hề biết mọi chuyện lại diễn biến theo hướng hoàn toàn khác. Mặc dù vậy cô ta cứ đinh ninh rằng Mộ Nhược Vi sẽ thua, sẽ bị đuổi khỏi trường và những chuyện còn lại cô ta không quan tâm.

Hình tượng mà cô ta muốn xây dựng là một nữ học thần thiên tài, một nữ thần thanh thuần. Những thứ đó cô ta đã làm được vào một năm trước rồi, nên những thứ nhảm nhỉ xảy ra ở trường cô ta cũng chẳng buồn để ý đến.

Ngoại lệ cho lần này, cô ta chỉ muốn đến xem cảnh bẻ mặt của Mộ Nhược Vi, kẻ khiến cô ta phải sống trong lo sợ nhiều năm qua. Chỉ cần cô đủ ưu tú, thì dù là con vợ bé đã sao? Cô ta sẽ dùng thực lực để chứng minh cô ta mới xứng đáng là người thừa kế của Mộ Thị.

Lần này, khi Mộ Nhược Vi quay trở lại lớp học, bầu không khí đã hoàn toàn thay đổi. Rất nhiều bạn học đã trở nên thân thiện hơn với cô, đương nhiên là vẫn còn một số bạn nữ có thành kiến do ghen ghét và đố kỵ với cô.

Hồ Uyển:"Có gì hay ho cơ chứ, chắc chắn cô ta đã mua chuột giáo viên ra đề trước rồi!'' Cô gái tóc đen, mặt đầy tàn nhang, khoanh hai tay liếc mắc về phía Mộ Nhược Vi mỉa mai nói.

Chúc Dung Nha:"Chứ còn sao nữa, ai bảo người ta là con riêng của nhà có tiền, đã thế chị ruột còn là đại minh tinh, người ta có thể dùng tiền đè chết người khác đó!." Một cô gái tóc đen khác, dáng người hơi gầy và không cao, cũng lên tiếng đồng tình.

Mộ Nhược Vi thật sự không hiểu, đám con gái này bị thiểu năng ư, hay mù rồi? Nhưng cô còn chưa kịp lên tiếng thì đã có người nói thay cho cô.

Hình Viên:"Ha! Mua chuột? Các cô mù hay là bị ngu vậy? Rõ ràng là đề thi mới chỉ vừa được đưa ra trong một giờ, đa phần đều lấy từ những đề thi cấp quốc gia hay thậm chí là Olympic. Các cô nói Nhược Vi mua chuột? Cô ấy lấy được đề thi trước rồi giải được nói trong vài phút chắc?"

Một người bạn cùng bàn của Hình Viên cũng lên tiếng:"Với lại cô ấy có tiền lắm sao? Mua chuột toàn bộ giáo viên của trường luôn à? Còn chưa kể như A Viên nói, cho dù có đề thi trước thì sao chứ? Với cấp độ đề thi quốc gia như thế, ai có thể giải trước để học thuộc đáp án?"

"Đúng vậy, cho dù ghen tỵ với người ta cũng không nên phát ngôn ngu như vậy chứ!"

"Còn phải nói sao? Rõ ràng trước đây Mộ nữ thần không thích phô trương, chỉ muốn làm một học sinh bình thường mà thôi, là ai đã ép cô ấy phải làm đến mức này chứ?"

Rất nhiều bạn học đã lên tiếng bênh vực cho Mộ Nhược Vi, cô khá bất ngờ nhưng cũng không thể hiện hành động gì, chỉ lẳng lặng đi về phía chỗ ngồi của mình.

Còn hai bạn học kia, sau khi bị người khác nói lại, mặt họ đỏ lên như sắp khóc. Đương nhiên họ biết rồi, nhưng làm sao họ có thể chấp nhận thua cuộc trước một con nhỏ phế vật như Mộ Nhược Vi!

Chẳng phải mọi lần khi họ nói những lời này, đều sẽ có nhiều người đồng tình cơ mà? Nhưng lần này họ lại bị mắng ngược lại là sao? Chẳng lẻ tất cả đều bị ả phế vật đó tẩy não rồi?

Nói rồi cả hai tức giận chạy khỏi lớp. Mọi người trong lớp cũng chẳng thèm để ý đến hai cô gái hay ghen ăn tức ở đó.

Nhìn thấy Mộ Nhược Vi về lại chỗ ngồi cũ nơi cuối lớp. Một số bạn không nhịn được mà quay sang bắt chuyện với cô.

"Mộ nữ thần, hy vọng sau này chỉ giáo nhiều hơn!"

Cậu bé mập ngồi phía trước quay xuống nói chuyện với cô.

Cậu bạn ngồi bàn bên cũng không ngại mà quay sang phụ hoạ theo:"Mộ nữ thần, hôm nay cậu thật sự rất ngầu nha, cậu chưa thấy cảnh các thầy cô khoa khác tranh giành cậu đâu! Lão Châu tức đến phát sốt luôn rồi kìa!"

Mộ Nhược Vi thật sự đầu đầy vạch đen. Cô hiện tại thật sự không nhớ họ là ai. Mặc dù Tịch Cảnh Dương đã đưa cho cô hồ sơ một số người thân cận xung quanh, để ít ra cô có khả năng nhận diện họ và sẽ không ai phát giác ra chứng mất trí nhớ của cô.

Tuy nhiên những bạn học này cô hoàn toàn không có thông tin gì, thậm chí còn chẳng biết xưng hô thế nào, làm sao cô trả lời họ được!

"Các cậu đừng gọi tôi là nữ thần gì nữa, cứ như trước đây đi!" Mộ Nhược Vi bất đắc dĩ lên tiếng.

Hai cậu bạn kia:"???"

Cô gái này thật kỳ lạ, họ gọi cô là nữ thần cô lại không đồng ý, thế mà muốn họ gọi cô là *Mộ Ly hay sao? Nhưng làm sao họ dám nói như vậy chứ, sẽ bị fan của cô đánh chết đó?

*Chơi chữ Mộ Ly = Mào lǐ (kẻ ngu)

...----------------...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK