• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yun Phong nói chuyện rất từ tốn, cô ta muốn kéo dài thời gian chờ cứu viện đến, nhưng sao biết được âm mưu đó đã bị dập tắt từ sớm.

Nghe Lục công chúa muốn dùng ngọc tỷ đổi lấy một thường dân, đám quan lại đại thần nháo nhào lên muốn ngăn cản.

Người không thể làm vậy đâu công chúa.

Không thể vì một thường dân thấp kém mà ảnh hưởng đến tương lai của Hải quốc.

Đúng vậy

...

Lục công chúa chưa kịp lên tiếng Đại công chúa đã tức giận lên tiếng mắng.

Im lặng hết cho ta. Đám vô dụng các ngươi còn dám ở đây nói đến an nguy Hải quốc sao. Nếu không phải có Lưu nữ lang không ngại nguy hiểm, Nữ vương đã không thể bình an thoát khỏi tay phản tặc Yun Phong rồi. Còn các ngươi thì có thể làm được gì?

Mắng đám nịnh thần đó xong, Đại công chúa quay sang nói với Lục công chúa.

Tiểu Lục, muội nhất định phải đưa Lưu nữ lang bình an trở về.

Đại hoàng tỷ, ta đúng là không kính trọng lầm người. Yun Phong ngươi nghe rõ chưa, như thế mới xứng đáng là trữ quân một nước, ngươi không thể nào có thể đấu lại Đại hoàng tỷ của ta.

Dù có được trong tay ngọc tỷ, đứng đầu thiên hạ nhưng lại vong ơn phụ nghĩa thì Đại công chúa cũng không cần ngai vị đó làm gì.

Mấy câu khích tướng của Lục công chúa đối với Yun Phong tự cao tự đại hiện tại có tác dụng rất lớn.

Hai bên cử một thị vệ ra thực hiện việc trao đổi.

Thị vệ bên Đại công chúa hai tay nâng ngọc tỷ cẩn thận bước về phía trước.

Thị vệ của Yun Phong có vẻ mất kiên nhẫn, dùng chuôi đao thúc vào lưng Tư Uyển đang khập khiễng nhích từng bước nhỏ.

Cả hai ba người đi đến giữa khoảng sân trước thiên điện thì dừng lại. Vị trí đứng của thị vệ phía Yun Phong trùng hợp che khuất khuôn mặt thị vệ của Đại công chúa.

Hai bên bắt đầu việc trao đổi. Ngọc tỷ chầm chậm đưa sang tay đối phương.

Khi người của Yun Phong lấy được ngọc tỷ thì giở trò xấu. Cô ta vươn tay nắm tóc Tư Uyển giật ngược lại, bỗng cô ta nhận ra có gì đó không đúng. Một thứ đẫm máu lắc qua lắc lại trên không trung, một đầu của nó vẫn đang nắm chặt lấy tóc của Tư Uyển.

Khi kịp nhận ra mọi việc, ả thị vệ ngồi sụp xuống vũng máu của mình đau đớn la hét thảm thương.

Yun Phong cũng phải đứng bật dậy vì cảnh tượng trước mắt.

Còn Tư Uyển được một vòng tay rắn chắc giữ lấy trong lòng, tránh cô nhìn thấy cảnh tượng không nên thấy.

Ta đến trễ rồi, xin lỗi.

Thấy Lưu Khắc Huân đã cứu được Tư Uyển, Hoàng Lạp lập tức kéo quân xông lên quyết giết cho bằng được Yun Phong.

Với thân thủ của Yun Phong chỉ với vài chiêu đã khiến mấy chục người nằm rạp dưới đất. Một chưởng đánh ra làm người văng xa một quãng lớn.

Bỗng Hoàng Lạp phi đến tung cước về phía Yun Phong, cô ta lắc người một cái đã phá được chiêu thức. Tiếp đó thì tung quyền đánh trả.

Hoàng Lạp và Yun Phong khó thể phân thắng bại. Kéo dài trận chiến thêm nữa không hề có lợi cho phía Yun Phong. Hộ vệ của Yun Phong cũng lao vào cùng tấn công Hoàng Lạp, võ công của cô ta đúng là không tầm thường. Cô ta cùng Yun Phong phối hợp chỉ trong vài chiêu đã đưa Hoàng Lạp vào thế khó.

Lưu Khắc Huân đứng ở phía xa nhìn Hoàng Lạp chật vật nhưng không có ý định giúp đỡ. Yên tĩnh đứng một bên vừa ôm vừa an ủi mỹ nhân hoảng sợ.

Công tử, hay ngươi đến giúp Đại công chúa phi đi. Mỹ nhân hoảng sợ lúc nãy vẻ mặt không hề có tí hoảng sợ nào tháo cái móng heo đang đặt bên hông mình xuống, nói.

Cứ để hắn đánh thêm chút nữa đi, lâu ngày không gặp nhau, võ công của hắn tệ hơn rồi.

Hoàng Lạp hiện tại trong lòng đang mang vốn kiến thức của mình ra thầm rủa Lưu Khắc Huân.

Dù là nói như vậy nhưng Lưu Khắc Huân vẫn xách kiếm chạy ra giúp Hoàng Lạp.

Lưu Khắc Huân tách hộ vệ của Yun Phong qua một bên, một đấu một.

Lão Hoàng, Yun Phong giao cho ngươi đó.

Được. Hoàng Lạp phấn khích cười, đáp.

Lưu Khắc Huân dùng tốc độ nhanh nhất áp chế hộ vệ của Yun Phong, thấy đối phương bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức, Lưu Khắc Huân tức khắc đánh một chưởng vô hông ả hộ vệ, cô ta gắng sức né tránh nhưng nào đó chỉ là hư chiêu của Lưu Khắc Huân, cô ta vừa né được một chưởng thì ngực đã bị xiên thủng.

Ả hộ vệ lảo đảo lui về phía sau. Cô ta đánh mắt về phía Yun Phong rồi lại nhìn Lưu Khắc Huân trước mặt, giây phút đó cô ta dường như suy nghĩ đến rất nhiều thứ. Bỗng, từ trong tay áo xuất hiện thứ gì đó, Lưu Khắc Huân chưa kịp nhìn rõ thì một mớ ám khí phong thẳng về phía hắn.

Nhân lúc Lưu Khắc Huân đối phó với đám ám khí, đối thủ của hắn ôm vết thương lao về phía hai người Hoàng Lạp và Yun Phong, cô ta la lớn.

TƯỚNG QUÂN CHẠY ĐI.

Cô ta tấn công Hoàng Lạp dù cơ thể bị vết thương nặng, muốn mở đường máu cho Yun Phong.

Có người liều chết vì mình, làm sao Yun Phong không tận dụng cơ hội này chứ. Không nói thêm một lời nào, xoay người lập tức rời đi.

Trước khi đi, Yun Phong cần tìm một cái khiên cho mình nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK