• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoại Tình Với Bố Chồng​





Ngoại truyện 4


Ngoại truyện 4


Trinh mặt đỏ phừng phừng sau câu nói của Kiệt :


– Thế Kiệt, anh nói gì vậy? Người khác nghe họ cười cho bây giờ.


Kiệt làm bộ ngó trước nhìn sau :


– Ai. Ai đâu.. Mà Có ai anh cũng chẳng sợ, vợ anh anh sờ, ngại gì ai!


Ừ, anh ta mà sợ gì ai, những chuyện tế nhị mà anh ta còn nói lộ liễu nữa cơ mà.


– Anh cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ..


Thế Kiệt liền nhanh tay bế Trinh lên, ngang ngược :


– Anh ăn chay bốn năm rồi, hôm nay nhất định phải ăn mặn..


– Trịnh Thế Kiệt. Anh muốn làm gì.. Mau bỏ tôi xuống, tôi đã đồng ý đâu..


– im lặng, giữ sức mà la sau.. Hôm nay, anh phải thịt em..


– Nè, tên quái gở.. Tên biến thái.. Bỏ tôi xuống..


Kiệt ẵm Trinh vào trong, liếc ngang thấy hai phòng, liền hỏi :


– Phòng nào của em?


– Tôi không biết, anh thả tôi xuống, ba mẹ vào tới bây giờ..


– Em không nói cũng không sao, (Kiệt đưa mắt nhìn vào căn phòng có phần hơi bừa bộn, quần áo treo kia thì không phải của Trinh rồi, anh đi về phía phòng còn lại, mùi thơm nhè nhẹ đi thẳng vào khoang mũi anh,) phòng vợ đây rồi!


– Ai là vợ anh chứ, đã cưới hỏi đâu?


Kiệt từ từ đặt Trinh xuống giường, hành động cực nhẹ, như nâng niu, trân quý một bảo vật.. Sau đó dùng thân người của mình áp đảo lên người cô, cọ xát hai khuôn mặt lại, giọng anh trầm ấm :


– Bốn năm trước mình đã cưới nhau rồi.. Giờ anh không ngại cưới lại một lần nữa.. Trinh.. Anh yêu em… Mình quan hệ nhé..


Cái gì vậy..?


Đáng lẽ câu đầu đã ngôn tình lắm rồi, sao anh ta cứ phải thêm sau làm gì chứ?.. Đúng là không hề thay đổi..


Trinh bật cười :


– Họ Trịnh kia, tôi nghĩ ngôn từ của anh có vấn đề đấy.


Thế Kiệt đưa bàn tay của mình mà ve vuốt khắp gương mặt của Trinh, ánh mắt âu yếm nhìn cô :


– Anh đã nói anh không biết nói những lời ngọt ngào như những soái ca trên màn ảnh, nhưng vì em, anh sẵn sàng học hỏi …


Kiệt nói xong, mắt Trinh ngời sáng như sao, tận sâu trong đáy mắt ấy là một niềm tin mãnh liệt..cô không cần anh phải ăn nói ngọt ngào nho nhã, cũng chẳng cần hoa thơm quà đẹp, chỉ cần trong tim anh, cô là duy nhất, giống như những tháng năm qua, lòng này chỉ có mỗi bóng hình anh.


Đôi môi Trinh mềm mại, Kiệt liếm một vòng quanh nó, từ môi trên đến môi dưới, anh không bỏ xót một chỗ nào.


Khi hai cánh môi đã hòa lẫn, hai chiếc lưỡi cuộn vào, thì bàn tay Kiệt đã luồng vào trong, mân mê từng tấc thịt trắng trẽo, sau đó anh nhấc nhẹ lưng Trinh lên, mở chiếc áo con vướng víu, có lẽ là do lâu chưa chạm qua nữ giới, hay sự hưng phấn đã lên tột độ mà Kiệt khá khó khăn trong việc này.


Cái móc áo chết tiệt..


Khi đã vứt được cái rào cản, hai bầu ngực no tròn lấp ló sau chiếc áo ngoài, đầu ty se lại, nhô ra đầy kích thích, lúc này thân dưới của Kiệt đã vô cùng bành trướng, nhúc nhích sau lớp quần âu.


Hơi thở anh nóng bừng hơn sốt, phả vào vành tai Trinh nóng bức, đầu lưỡi ấm quét dọc từ vành tai đến chiếc cổ, di chuyển đến xương quai xanh, rồi đi sâu xuống bộ ngực đã hiện ra trần trụi. Kiệt chập hai tay Trinh lại, đưa ngược lên cao, để hai đầu ty càng nhô lên rõ rệt, hình ảnh này, thèm khát này, anh phải lập tức ăn ngay.


Kiệt mút nhẹ, liếm một đường tròn quanh hòn ngọc, thi thoảng mút mạnh như muốn nuốt chửng, loại kích thích này, làm Trinh tê dại, người rướn lên, hai chân liên tục ngọ nguậy, chồng chéo vào nhau đôi lúc lại co quắp, cặp vào eo Kiệt, miệng bắt đầu nhã ra âm thanh dục vọng :


– Ư… Ư..


Hai tay cô chuyển động, muốn thoát khỏi sự rắn rỏi của Kiệt, cô càng vùng vẫy, càng tiếp lửa cho sự hoang dại kia bùng phát..


Kiệt mơn trớn khắp thân thể Trinh, từ đồng bằng đến đồi núi, từ thung lũng đến khe suối có làn nước ấm đang chảy, mọi thứ về cô, anh đều muốn chiếm trọn..


Sau một hồi dạo chơi, Kiệt hạ tay Trinh xuống, đặt tay cô lên chiếc nút quần :


– Em làm đi.


Trinh hơi luống cuống, hai má đỏ hây, thẹn thùng bảo :
.
– Em.. Không biết..


– Anh sẽ dạy em.. Nào.. Chào đón nó đi chứ..


Tay Trinh run rẩy khi chạm vào chiếc thắt lưng, làm thế nào cô cũng không mở được nó.


– Để anh giúp em.. Em thả lỏng người ra đi..


Kiệt mở nốt luôn cúc quần, kéo dây kéo xuống hẳn, mọi việc còn lại, chính là trông chờ Trinh.


Đây không phải là lần đầu hai người quan hệ, tất nhiên Trinh đã nhiều lần thấy qua cự vật dũng mãnh kia, nhưng hôm nay, để cô nắm thế chủ động, thật là làm khó cô mà, nhưng lúc đi làm, cô nghe mấy chị tâm sự, đàn bà muốn giữ được chồng phải hư một chút, hư ở đây không phải là hư hỏng, mà là hư trên giường, họ vẫn hay nói, ngoài đường làm nai, trên giường làm cáo, liệu có đúng không?


Ngón tay cô kéo chiếc quần âu ra khỏi cơ thể, tất nhiên, có sự giúp sức của Kiệt, đến khi trên người anh chỉ còn cái tam giác còn lại, nó thật khó coi, vì tiểu đệ đã sớm trỗi dậy, đưa ra một chỗ.. Kiệt hình như không chịu nổi, liền nhanh chóng cởi phắt vật còn lại, lập tức thanh thịt to lớn bật mạnh ra ngoài, chuyển động chào Trinh.


Những sợi gân guốc nổi lên cồm cượm, xanh đỏ đủ màu, thị giác Trinh bị nó làm cho mờ ảo như lớp sương mù giăng phủ..Kiệt cầm tay Trinh, chạm vào côn thịt đó, vuốt lên xuống vài đường cho Trinh quen nhịp mới từ từ bỏ ra, nhưng xem ra vợ anh có vẻ vụng về trong chuyện này lắm, nhưng cảm giác cô ấy mang lại cũng cực kỳ thích thú, anh chính là thích như vậy.


Khởi đầu được mười phút, Kiệt để chân Trinh dang ra, từ từ để tiểu đệ xâm nhập vào, bốn năm chưa qian hệ, nơi ấy của Trinh có phần thu nhỏ lại dù đã qua sinh nở, Kiệt lại một phen chật vật để đưa hết “đứa em ” vào hang nhỏ.. Cảm giác bó buộc, ôm chặt này làm Kiệt bất giác rên nhẹ một tiếng :


– A..


Anh nhấp mạnh một chút, nhanh một chút, rồi cầm một chân của Trinh gác trọn lên vai mình, đôi tay giữ chặt chiếc eo Trinh mà tung từng cú nhấp, tư thế này, cự vật lút tận vào trong, phát ra tiếng kêu phành phạch.. Âm thanh hoà vào tiếng rên tình ái, mọi thứ hòa lẫn thật đặc biệt.


Đến khi mồ hôi cả hai tuôn ra ướt sũng, cơ thể sắp rã rời thì mới dừng lại, đồng thời Trinh cảm nhận từng đợt nước ấm bắn thẳng vào trong, cô không còn sức nói nửa, chỉ nhắm mắt, môi cong lên..


**


Mọi việc sáng tỏ, Trinh cũng không có lý do gì để từ chối Kiệt nữa, cô cũng muốn Cherry được đủ đầy ba mẹ như những đứa trẻ khác, nhìn nó với Kiệt quấn quýt bên nhau, cô mừng đến rơi nước mắt..


Kiệt giao công việc lại cho trợ lý, cùng gia đình Trinh trở về thành phố, nhắc mới nhớ vụ bà Bích không biết bà nài nỉ ra sau ông Đức tha thứ, nhưng với điều kiện là bà phải tu tâm dưỡng tính, bỏ cờ bạc, bà ưng thuận, hứa hẹn dữ lắm, thôi, đánh kẻ chạy đi chứ ai đánh người chạy lại, ai cũng mong bà thay đổi.


Về thành phố, việc đầu tiên là Trinh muốn đến gặp bà Lan, Kiệt đồng ý, chở mẹ con Trinh qua bên đó. Ông Hào thấy Trinh thì giật mình sửng sốt, được Kiệt giải thích thì mới nhẹ nhõm, mắt ông đo đỏ:


– khổ cho con rồi, ta thay mặt bà ấy Xin lỗi con, nhất định ta sẽ bù đắp cho con thật xứng đáng.


Trinh :


– Bác trai, con không trách bác gái đâu.


ÔNG Hào :


– Còn gọi bác sao?


Kiệt nhìn Trinh, anh cười, ánh mắt vui sướng :


– Gọi ba đi em


Trinh :


– Ba..


– Ừ, con dâu ngoan, còn đứa cháu nội này nữa, qua đây với ông nào..


Trinh :


– Qua ông nội đi con.


Cherry mạnh dạn bước qua, được ông nhấc bổng lên cao :..


– Cháu của ông xinh quá, để ông bế vào thăm bà nội nhé.


Trong căn phòng rộng rãi, bà Lan nằm đấy, xung quanh có vài thiết bị đang hoạt động, có tiếng lạch cạch, bà nhìn ra, bà run sợ, nhắm rồi lại mở mắt, cô ấy, cô ấy hiện về bắt bà đi sao.


ÔNG Hào tiến lại giường, để Cherry xuống, nói với bà :


– Bà xem, ai đây.


Bà Lan sợ đến người run bần bật, kéo tấm chăn trùm qua khỏi đầu :


– Ma, có ma..


ÔNG Hào:


– Bà bình tĩnh, nghe tôi nói này, Trinh chưa chết, nó về thăm bà này.


-Không.. Không.. Nó chết rồi.. Nó về tìm tôi để trả thù..


Kiệt :


– Mẹ, vợ con chưa chết mẹ mở ra xem đi, có cả cháu nội mẹ nữa này..


Bà Lan nghe vậy mới chịu hé chăn ra một chút, thấy Trinh cười, bà mới hỏi nhỏ :


– Cô.. Còn.. Còn sống..?


ÔNG Hào lúc này mới đứng lên, nhường chỗ cho Trinh, cô ngồi xuống, từ từ gỡ cái chăn ra :


– Mẹ.. Con vẫn còn sống.. Mẹ đừng sợ..


Bà Lan thử chạm vào Trinh:


– Thật sao.. Năm đó không phải cô đã chết rồi sao?


Mọi người bắt đầu kể lại đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện, bà Lan nghe xong thì nắm tay Trinh mà nói :


– Trinh, mẹ xin lỗi, ngàn lần xin lỗi con, mẹ vì lợi ích mà làm điều ác độc, cũng may trời cao có mắt, mẹ con con không sao, nếu không đến lúc chết mẹ vẫn còn ân hận..


– Mẹ… Con không giận mẹ đâu.. Mẹ giữ gìn sức khỏe đi, nhìn mẹ còn yếu lắm..


Bà Lan lắc đầu :


-**Bệnh mẹ, mẹ biết, đây cũng là giá của mẹ.. Giờ mẹ chỉ mong trước lúc nhắm mắt nhìn hai con nên duyên chồng vợ mẹ mới yên lòng..


– Mẹ đừng nói vậy, mẹ phải khỏe mà sống với bọn con chứ, còn Cherry nữa, đợi bà nội dắt đi chơi nữa mà..


Động viên nhiều lắm, nhưng ai cũng hiểu bệnh tình của bà đã trầm trọng, bác sĩ nói rồi, chẳng kéo dài được lâu, cao lắm là một vài tháng nữa, vậy mà bà nhất quyết không chịu nằm viện, một mực đòi về nhà, bà Lan bảo, có chết cũng chết ở nhà.. Ông Hào cũng không trái ý, nhưng vẫn thuê bác sĩ với y tá túc trực, đề phòng cấp bách..


Vì chuyện bà Lan nên Kiệt quyết làm đám cưới gấp, định tầm tháng sau sẽ tổ chức luôn, mọi việc anh đều đứng ra sắp xếp, hôn lễ lần này xem ra vô cùng long trọng.


Thấm thoát rồi ngày cưới cũng đến, Trinh rạng rỡ trong chiếc váy đỏ, nổi bật giữa hàng trăm quan khách, những lời chúc phúc, tán tụng khắp nơi, Thế Hưng cũng về, anh về một mình, nghe đâu Kate mới sanh nên không về được, nhưng cô vẫn gửi quà Chúc mừngaanh chị.


Buổi lễ diễn ra tốt đẹp, đến gần khuya họ mới về đến nhà, Kiệt thì đã ngà ngà say nhưng vẫn dỗ cho Cherry ngủ xong mới qua phòng mình, thấy Trinh từ trong nhà tắm bước ra, người chỉ khoác chiếc áo ngủ mỏng dính, “thằng em” của anh lại bật dậy, nổi cộm một góc quần. Anh liền nhanh đến, choàng tay ôm cô, nịnh hót :


– Vợ.. Em thật đẹp..chúng ta..


Trinh cắt ngang :


– Thế Kiệt.. Em biết anh định nói gì đó..


Kiệt cười, nụ cười tuyệt đẹp, dù là tiếp xúc với anh lâu rồi, nhưng Trinh thật sự vẫn rất đơ người trước nụ cười của anh.


– Em biết gì?


– Anh định nói việc quan hệ đúng không?


Kiệt véo cằm cô :..


– Em thật hiểu ý anh.. Nhưng anh lại định nói cách khác.


– Hửm. Cách gì?


– Anh định nói chúng ta làm tình được không? Làm tình nghe hay hơn quan hệ vợ nhỉ?


Lạy chúa.. Lại còn hay hơn.. Nó khác nhau chỗ nào trời?


***


Cuộc sống vợ chồng son của họ diễn ra êm đẹp, cho đến một hôm sau ba tháng kết hôn thì bà Lan mất, ai nấy đều đau lòng, nhưng con người mà, sinh tử là chuyện không thể tránh khỏi được..


Hôm tang lễ, bà Cúc có đến thắp nén Hương:


– Chị yên nghỉ nhé, mọi ân oán, hờn ghen xin chôn vào cát bụi.


Kể từ đó, ông Hào trầm tính hẳn, ông hay lui ra mộ bà tâm sự, mấy lần cũng gặp bà Cúc cũng đến viếng thăm, nhưng hình như giữa họ không có ý định hàn gắn, cũng không hiểu sao nữa, có lẻ ông vẫn còn đau lòng vì sợ ra đi của bà Lan, hay đơn giản là giữa họ, chẳng đủ duyên nợ.


***


Vào một ngày , Kiệt về nhà trong trạng thái say xỉn, Trinh ngạc nhiên, vì tửu lượng của Kiệt rất tốt, chưa hôm nào mà say bí tỉ như hôm nay, đặc biệt, áo anh có dính son môi nơi cổ, lại còn có mùi nước hoa nữ quyện vào, Trinh nóng bừng :


– Thế Kiệt..Hôm nay anh đã đi đâu?


Kiệt lè nhè.. Mắt nhắm mắt mở :


– Anh đi… tiếp.. Khách…


Tiếp khách, tiếp khách gì áo dính son, lại còn nước hoa thơm nức mũi.. Trinh nói thầm : “được, để xem anh tiếp khách kiểu gì!”


Cô cẩn thận thay đồ, cởi giày cho anh rồi mới lên giường nằm ngủ.


Nằm lăn lộn, cô không ngủ được, trước giờ cô rất tin Kiệt, nhưng chuyện hôm nay làm cô suy nghĩ.


Khó chịu.. Trinh đưa lên lên bàn lấy điện thoại của Kiệt xem một chút, các cuộc gọi hầu như là công việc, chẳng có ai khả nghi, qua tin nhắn, cũng vậy..


Đang không hiểu thì đột nhiên có một tin nhắn được gửi tới fb, cô nhanh chóng vào xem.


“Thục Anh” cái tên đẹp nhỉ, người trong ảnh cũng rất đẹp. Xem nào, cô ta là ai nhắn gì đây?


” Anh về đến nhà chưa, có nhớ em không?”


Trinh xém không tin, nghĩ họ nhắn nhầm. Nhưng bên kia liền gửi thêm một tin dài nữa :


” Em nằm đây mà nhớ anh quá, nhớ vòng tay anh, nhớ nụ hôn, nhớ tất cả của anh. Thế Kiệt.. Mai lại gặp nhau nhé..!”


Ôi trời, ngọt dữ, Trinh đọc xong mà muốn lộn tiết, cô quay qua tên chồng đang ngủ như chết, lòng cuộn trào tức giận.. Khốn kiếp, chẳng lẽ anh ta đã lừa dối mình, đi qua lại với người phụ nữ khác.


Trinh liền vào trang cá nhân của cô ta xem thử, cô ta đẹp thật, người cao ráo lại sexy nữa, lướt một vòng thì biết cô ta là Thục Anh, giảng viên đại học. Nước mắt Trinh vô thức rơi, không, cô không thể gục ngã, nhất định, cô phải bảo vệ hạnh phúc gia đình mình..


Sáng hôm sau Kiệt thức dậy, anh vệ sinh rồi xuống nhà tìm vợ, nay cuối tuần nên anh không có đi làm. Định rủ cô đi mua sắm một chút rồi sang nhà ba mẹ vợ, nhưng vợ anh, khuôn mặt có vẻ không vui..


– Vợ em đang nấu gì vậy?


– Anh dậy rồi à? Lại bàn đi, em đem thức ăn qua.


– Mọi người đâu hết rồi, sao chỉ mình em? Bà Sáu, Cherry đâu?


– Em cho nghỉ hết rồi.. Còn Cherry thì sang ngoại..


– Sao tự dưng lại cho nghỉ?


– hỏi nhiều quá, qua bàn ăn sáng đi.


– Đưa đây anh bê cho để nóng..


……


Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK