Ngoại Tình Với Bố Chồng
Phần 27
Đứng đây mãi cũng không phải là cách, Trinh hít thở một hơi rồi dọc theo phía trước mà đi, cô cứ đi thẳng, vừa đi vừa quan sát, đây giống như một biệt thự được xây cất để nghỉ ngơi, nhưng lạ ở chỗ rộng lớn thế này mà lại không thấy người nào để hỏi, cô đi một vòng nữa thì thấy một người phụ nữ tầm năm mươi tuổi, cô vui mừng khôn siết, đi thật nhanh lại hỏi bà :
– Cô ơi cho cháu hỏi?
Người phụ nữ ấy ấy dừng tay lại, trả lời :
– Cô tỉnh rồi à?
Trinh chỉ xung quanh :
– Đây là đâu, sao cháu lại ở đây, còn cô là…?
– Tôi là Diễm, cô cứ gọi là dì Diễm như Thế Kiệt. Tôi là dì ruột của nó.
Trinh ngơ ngác :
-*Nhưng sao cháu lại ở đây?
Gương mặt dì Diễm bình thản đến lạ, dì tiếp tục tưới mấy luống hoa khoe sắc, từ từ trả lời :
– Cái đó Kiệt nó sẽ trả lời, tôi không tiện nói.
– Nhưng đây là đâu, còn đứa bé trong bụng cháu?
Dì Diễm đáp nhưng tay vẫn hoạt động :
– Mẹ và bé đều rất khỏe, không sao cả, còn đây là nhà tôi, Đồng Nai. Mà theo tôi canh thì chưa đến giờ để hết nước, cô tự tháo ra à?
Trinh :
– Dạ vâng ạ, cháu lo quá mà không thấy ai nên định đi tìm để hỏi cho rõ..
– Cũng không sao, cô đợi tôi một tí, tưới xong sẽ làm cơm cho cô ăn.
Trinh nhìn tới lui vẫn không thấy ai nữa, liền hỏi dì Diễm :
– Dì ở một mình sao?
– Ừ..
Thoạt nhìn, dì Diễm cũng thật khó gần, dì rất ít nói, càng ít cười.. Trinh cũng không dám hỏi thêm nữa.
Xong đâu đấy dì dẫn Trinh vào nhà, Trinh ngạc nhiên :
– Nhà lớn quá dì ở một mình có buồn không?
– Quen rồi, mà cô ngồi đây đi, tôi vào bếp.
Trinh thì quen lao động, mấy hôm có Thế Kiệt ở nhà anh không cho cô làm việc gì nên cô cũng bứt rứt lắm, nay được dịp, cô nói :
– Để cháu vào phụ dì nhé.
Dì Diễm không đồng ý :
– Không cần đâu.. Tôi làm vài món đơn giản thôi, người cô đã khỏe hẳn đâu.. Ăn xong tôi lấy thuốc cho mà uống.. Cô mà xảy ra chuyện gì, tôi khó ăn nói với thằng Kiệt lắm.
_ Dạ, phiền dì rồi.
Dì Diễm không nói, đi xuống bếp nấu nướng, rất nhanh đã có một mâm cơm tươm tất, trong lúc ăn dì bảo :
– Ăn nhiều vào đi, sao này sanh con kiêng cữ nhiều thứ lắm, lúc ấy lại thèm.
Dì gắp cho Trinh cái đùi gà :
– Tự nhiên đi, đừng ngại.
– Con xin..
Dì Diễm đưa cho Trinh viên thuốc :
– Uống đi, ngày một viên!
Trinh hơi chần chừ, chưa dám uống, thật mà nói, cô giờ chẳng dám tin ai quá, ai cũng khiến cô lo sợ. Thế giới này phức tạp, cô biết, để tìm một người trao cả niềm tin, thật là khó..
Dì Diễm :
– Không phải lo, tôi là dì ruột của Thế Kiệt, tôi không làm hại cháu tôi đâu.
Thấy Trinh vẫn còn lo ngại, tay vo vo viên thuốc, dì nói tiếp :.
– Uống hay không tuỳ cô. Tôi không ép, có gì thì đừng trách tôi là được.
Dì Diễm nói đến đó thì điện thoại di động của dì vang lên, dì chìa ra trước mặt Trinh :
– Nó gọi này..
Dì mở lên, đưa gần Trinh cho cô thấy Kiệt.
Dì Diễm :
– Dì đây.. Về đến rồi à?
Thế Kiệt hình như là đang trên xe :
– Vâng con vừa xuống sân bay, cô ấy đâu rồi dì, khỏe không?
Dì đưa máy cho Trinh :
– nói chuyện với nó đi.
Kiệt thấy Trinh liền hỏi :
– Trinh, tôi đây..
– Kiệt rốt cuộc mọi chuyện là sao?
– Tôi đang đến chỗ em, tầm một tiếng nữa sẽ đến. Lúc ấy sẽ nói rõ hơn.
– Được rồi, tôi đợi anh.
Tắt máy, Trinh trả lại cho dì Diễm, dì mới nói thêm :
– Hiền lành là tốt, nhưng đừng nhu nhược quá, sẽ bị người ta bắt nạt.. Cảm thấy không ổn, cứ vùng lên, mình còn không bảo vệ được mình thì ai bảo vệ được chứ! Mạnh mẽ lên..
Trinh hơi thừ người, có lẽ cô vẫn chưa hiểu hết lời dì.. Dì lắc đầu, giải thích :
– Con Yến, vợ cũ thằng Kiệt không phải dạng vừa đâu, năm ấy khi nhà thằng Kiệt gặp chuyện, nó bỏ đi theo người khác, giờ lại quay về nhận con, chắc lại có ý đồ dòm ngó tài sản, Thế Hải nó cũng có tên trong danh sách cổ đông, chỉ lại nó khờ khạo quá nên con mẹ nó muốn kiếm chát đây mà.. Nhưng làm sao mà qua mặt thằng Kiệt được, để rồi xem, coi nó muốn giở trò gì đây.. Thôi.. Cô lên phòng nghỉ ngơi đi, chút nữa là Kiệt nó đến, phòng bên trái đầu tiên, tôi sắp xếp sẵn rồi, vào tắm táp gì đi, thế Kiệt nó luôn thích sạch sẽ..
Dì càng nói Trinh càng để ý, dì dù là chị ruột của bà Lan nhưng phong thái lẫn cách nói thì hoàn toàn khác, dì đơn giản nhưng vẫn sang trọng, đặc biệt dì có vẻ không phải là người ưa lời hoa mỹ, nhưng từng câu nói lại khiến người ta tin tưởng.
Có thể thấy rõ, dì không phải là người xấu.
Trinh nghĩ như vậy nên cũng yên tâm mà về phía phòng dì nói, vệ sinh một chút rồi lên giường nằm, thế nào mà cô ngủ quên mất.
Mùi đàn hương thoang thoảng, những cái ve vuốt dọc thân thể trắng nõn, trong cơn mê, người Trinh vẫn phản ứng cực mạnh, những mảng da nổi li ti hột nhỏ, khẽ giật theo cái vuốt sống lưng..
Trinh từ từ mở mắt, trước mặt không là bốn bề tường trắng, không phải là sự yên tĩnh của không gian tách biệt này, mà là Kiệt, một Thế Kiệt bằng xương bằng thịt, thấy Trinh ngạc nhiên, Kiệt cười :
– Không mừng tôi về à ?
– Anh về khi nào? Sao không gọi tôi dậy?
Kiệt đáp nhưng đôi tay kia nào yên phận một chỗ, cứ tung hoành ngang dọc:
– Hơn hai tiếng rồi, thấy em ngủ ngon, tôi không đành.
Trinh lại ngạc nhiên thêm phen nữa :
– Hơn hai tiếng không thể nào? Tôi vừa chợp mắt thôi mà, nhanh vậy rồi sao?
Kiệt trả lời ngắn gọn :
– Ừm.
Đôi mắt anh hạ tầm nhìn xuống một chút, rồi cố định vị trí nơi bầu ngực lấp ló sau chiếc áo ngủ trắng bằng voan mỏng, phải nói ở hoàn cảnh này, yết hầu của Thế Kiệt hoạt động cật lực, lên rồi xuống liên tục..
Trinh cảm nhận sự nguy hiểm đang rình rập mình, lấy tay che lại :
– Thế Kiệt, anh đang nghĩ gì vậy?
Kiệt cười nham hiểm :
– Nghĩ điều em đang nghĩ.
– Kiệt, tôi đang mang thai.
– Tôi biết.
– Vậy nên.. Chuyện đó.. Là không được..
Kiệt nháy mắt, đôi môi đỏ cong lên hình vòng cung tuyệt hảo, có lẽ do không có thói quen hút thuốc, nên môi Kiệt mang một màu đỏ đặc biệt, cơ miệng lại thơm mùi bạc hà, thật khiến nữ nhân trước mặt nuốt một ngụm nước bọt.
– Trinh, tôi muốn quan hệ cùng em.
Trời đất, có cần phải nói huỵch toẹt ra vậy không, anh ta có thể nói một cách dễ nghe hơn mà.
– Thế Kiệt, anh không thể nói giảm nói tránh được à, ai lại nói như thế.
Trinh chính là đang đỏ mặt, bầu má chợt ửng hồng. Cô lảng tránh cái nhìn dung tục của Kiệt, hỏi chuyện khác :
-Kiệt, nói tôi nghe mọi chuyện đi.. Đầu đuôi là thế nào?
– Muốn tôi nói cũng được, nhưng phải đợi xem em còn đủ sức để nghe không.
Dứt lời, anh ngang ngược không cho Trinh thương lượng, lập tức hoà hai bờ môi lại, tốc độ không quá nhanh, nhưng chính là sự tha thiết, Kiệt choàng tay qua gáy Trinh, ghì chặt một chút, bàn tay còn lại mặc nhiên náo loạn, quấy nhiễu vòng eo 58 à không 85 của Trinh, từng ngón tay anh lướt nhẹ như cơn gió thoảng, thoáng cái đã vén chiếc váy lên tận trên cao, để những mảng da được dịp khoe sắc, ánh đèn vàng hắt thẳng xuống, càng nổi trội lớp da màng mịn, Kiệt càng ra sức thâm nhập, xoa nắn bờ mông căng tròn, một khắc, kéo luôn chiếc quần lót còn lại, quăng mất.
Lúc này, hơi thở của Trinh đã dồn dập, Kiệt dứt cánh môi ra, vén váy lên tận cổ, mơn trớn khuôn ngực to dần, dưới cánh tay thuần thục của anh, chẳng mấy chốc một bên ngực đã hình thành trăm vạn kiểu. Trinh thở dốc, lồng ngực nhô lên rồi hạ xuống, không kiềm chế được sự hoan lạc này, miệng bắt đầu the thé :
– Ưm.. Ưm..
Những tiếng rên rỉ như chất xúc tác mạnh đến Thế Kiệt, miệng anh mút mạnh đầu ty kia một chút, tay xoa mạnh hơn một chút, giờ đây, hai viên ngọc nhỏ đã hoàn toàn se lại, vểnh lên khiêu khích..
Kiệt dù còn muốn ở lại vùng đất trập trùng kia, nhưng anh biết, khi mang thai thì không nên kích thích nơi đấy quá nhiều, đành tiếc nuối mà cắn nhẹ một cái, di chuyển đến mảnh rừng đầy cỏ, dùng một ngón tay mà rà soát bên trong, từng dòng nước chảy ra rỉ rả, đến mức ướt cả tay anh, phải nói Trinh ưỡn người như rắn, cô đã không tự chủ nữa rồi, chiếc môi hồng xinh nhả ra không theo lý trí :
– Ư..kiệt..
Thế Kiệt đủ kinh nghiệm để hiểu Trinh đang muốn gì, không hề chậm trễ mà lột phăng chiếc khăn tắm xuống dưới, nhanh chóng lấp đầy nơi tư mật.
Là của Trinh nhỏ hay cự vật kia quá to, mà vô cùng trầy trật, phải thật khéo léo Kiệt mới đưa vào động nước, hoa nguyệt kia ôm chặt tiểu đệ đệ, làm các dây thần kinh của Kiệt hoạt động hết công suất, cảm giác tê dại trỗi lên mạnh mẽ, anh ăn chay bao lâu rồi giờ được ăn mặn, cơ thể thật đã bị chi phối..
Kiệt nhấp nhẹ, nhưng đủ để Trinh đạt được khoái cảm, anh không dùng hết lực, vì Trinh của anh còn rất mới mẻ trong việc chăn gối, vả lại cô ấy còn đang mang thai, tốt nhất vẫn là nhẹ nhàng ở tư thế truyền thống, để mọi thứ luôn ở ngưỡng an toàn.
Thêm vài nhịp nữa , khi ái ân đã hòa lẫn, khi tiếng rên rỉ đã không còn nằm trong cửa miệng, khi cả hai đều leo lên tới đỉnh, hông Kiệt nhấp nhanh vài cái nữa, đồng thời phóng thích những tinh hoa của ái tình vào hoa nguyệt hồng hào kia..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ . Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!