Trong căn phòng khách sạn tối đèn chỉ có tiếng thở đều của hai người, bên ngoài cửa kính ngăn cách là tiếng sóng rì rào vỗ. Trí Nguyên rất thích ôm Nam Thành ngủ, chơi đùa cả một ngày như thế, dùng bữa xong lại lăn lộn ở hồ bơi vài hiệp nên cậu rất mệt, mặc cho hắn tắm rửa giúp mà ôm hắn ngủ say lì bì.
Nửa đêm hôm đó điện thoại quan trọng của Nam Thành vang lên tiếng chuông, hắn tỉnh dậy nhưng không mở đèn, dùng ngón tay che tai của Trí Nguyên rồi cầm lấy điện thoại đi ra khỏi phòng, đóng cửa cách âm lại.
"Ba."
"Con đang ở đâu mà ba liên lạc mãi không được? Mẹ của con bị động thai đang ở bệnh viện, bà nội thì bị tụt huyết áp cũng phải nhập viện. Con về nhà gấp, bà của con bảo nếu không gặp được con thì sẽ không nghỉ ngơi."
"Mẹ bị động thai?" Nam Thành cau mày, ngẫm nghĩ một chút hắn thẳng thắn hỏi ngay, "Ai làm?"
"Sao con lại nghĩ như vậy?" Chủ tịch Trương hơi ngạc nhiên.
"Mẹ sẽ không vì chuyện này mà động thai." Hai người khác nhau ở chuyện kết hôn của hắn nhưng lại đồng quan điểm với hầu hết những chuyện còn lại. Việc nghi ngờ tiểu thư Trương cũng là mẹ nói với hắn trong một bữa ăn khi hắn về nước nên hắn đã sớm cho trợ lý tìm các thông tin, tới bây giờ mới đủ lớn để phế truất.
Loại bỏ cô hắn sẽ giúp hắn giảm gánh nặng khi điều hành Zeal Group, hơn hết, cô và gia đình hắn có xích mích riêng nhưng cô lại nằm trong số những cổ đông, vì vậy hắn sẽ gặp bất lợi nhỏ nếu như chuyện hắn yêu đương với con trai và không thể có người thừa kế được công bố.
Biết không dễ để giấu Nam Thành, chủ tịch Trương đành nói thật, "Là cô của con trong lúc nóng giận đã đẩy mẹ con, nhưng may là tình hình đã ổn."
Gương mặt của Nam Thành lạnh đi, bàn tay nắm chặt lấy điện thoại.
"Nam Thành, cho dù như thế thì con đã hành động quá khích rồi. Ba biết con có lý do và con làm điều này không hoàn toàn sai, tuy vậy, đôi khi có những chuyện cần phải xem xét kĩ lưỡng hơn. Bây giờ về nhà chịu tội với bà nội và giải quyết chuyện của cô mà con gây ra đi."
"Con chỉ muốn hỏi, ba có thấy con làm đúng không?"
Không gian trở nên yên lặng, mãi một lúc thật lâu sau ông mới nói, "Ba không có bản lĩnh như con."
Trương Nam Thành phải về nhà gấp ngay trong đêm, khi trở vào phòng trông thấy Trí Nguyên của hắn đang say sưa ôm gối ngủ, hắn không nỡ đánh thức cậu dậy. Hắn đặt lên trán Trí Nguyên một nụ hôn rồi để lại một tờ giấy nhắn, đợi sáng hôm sau nếu hắn về không kịp thì sẽ cho người đưa cậu về lại thủ đô.
"Ngủ ngon, anh đi đây."
Nam Thành lái xe trong đêm, khi trời rạng sáng thì hắn có mặt ngay tại bệnh viện. Chủ tịch Trương đón hắn, ông bảo mẹ của hắn đã ngủ rồi vì vậy không nên làm phiền bà, trái lại, bà nội của hắn vẫn còn thức.
Căn phòng VIP vẫn sáng đèn cùng với tiếng khóc nức nở của cô hắn vang lên. Nam Thành đứng ở trước cửa thở hắt ra một hơi, hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý trước khi bắt tay vào mọi việc nên bây giờ không cần phải đắn đo gì nữa cả.
Hắn mở cửa phòng, chậm rãi bước vào cúi đầu chào bà nội và cô.
Cô hắn nghe thấy tiếng hắn, bà ta giận dữ lao tới hét lên, "Thằng khốn khiếp mày muốn dồn tao vào đường cùng có phải không! Mày hãm hại con tao, đuổi tao xuống chiếc ghế giám đốc! Bôi bác tao trên truyền thông báo chí! Mày điên rồi sao? Đây là công ty của ba tao đấy! Một thằng gay như mày thì là cái chó gì!"
Nam Thành bình tĩnh giữ lấy tay của cô mình rồi hất ra, "Cô ăn nói đàng hoàng, chuyện cô làm động thai mẹ tôi, tôi còn chưa hỏi đến đâu."
"Trương Nam Thành..." Bà nội của hắn trông có vẻ rất mệt mỏi, bà ôm lấy đầu rồi chỉ vào hắn, "Thằng nhóc nghịch tử! Dám làm ra cái chuyện tày trời như thế! Ai cho cháu cái quyền lật đổ người trong nhà, lật đổ cô của cháu và hành hạ em cháu!"
Nam Thành không đáp vội, hắn đợi bà của mình bình tĩnh đôi chút mới chọn tiếp lời, "Là người thừa kế của Zeal Group, cháu buộc phải loại bỏ thành phần làm ảnh hưởng tới chất lượng hoạt động và tên tuổi của Zeal."
"Nhưng đây là cô của cháu! Là con gái của ông nội cháu, người đã làm ra Zeal Group để bây giờ cháu mới có thể thừa kế nó! Cháu vuốt mặt cũng phải nể mũi chứ? Phơi bày chuyện xấu của gia đình chúng ta ra cho báo chí nhìn để làm gì?" Bà của hắn ngừng lại một lúc, nét giận dữ vẫn đầy trên gương mặt, "Cháu chỉ là người thừa kế, Nam Thành. Cháu không có quyền thay đổi và tước đoạt đi vị trí của người trong gia đình. Có cơ may là cháu đích tôn thì phải biết ơn người lớn trong nhà, nếu ông nội cháu còn sống thì ông ấy có chấp nhận được hay không!"
Nam Thành vẫn không hề nao núng, nhắc tới ông nội, hắn chắc nịch khẳng định, "Nếu ông nội còn sống chắc chắn ông sẽ tin tưởng và ủng hộ những gì cháu đang làm. Cháu nghĩ bà rõ ràng hơn ai hết, nếu không ông đã cho cô một chức vị khi ông còn sống, chứ chẳng phải để bà phải tự trao Zeal School khi sức khoẻ yếu đi. Ngay từ bé ông đã rất xem trọng suy nghĩ của cháu, cháu không muốn làm ông thất vọng."
"Cháu còn dám to miệng! Danh tiếng hơn 43 năm ông và ba cháu đã xây dựng bây giờ bị cháu phá nát hết trên truyền thông rồi!"
"Cải tổ công khai cho dù đó có là người nhà thì chẳng phải là chuyện xấu hổ gì cả. Cháu là người thừa kế, đây là trách nhiệm của cháu!"
"Tại sao cháu không giải quyết nội bộ gia đình? Cháu có thể họp gia đình về chuyện này và giải quyết âm thầm kia mà!"
"Là bởi vì cô tự ý tham nhũng một số tiền rất lớn từ Zeal Group một cách bí mật, bên cạnh đó còn bỏ bê công tác làm ảnh hưởng toàn diện đến Zeal School gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng mà không thể đơn thuần giải quyết trong gia đình được nữa. Công tác tuyển dụng không đạt, khâu quản lý lỏng lẽo, cơ sở vật chất xuống cấp, đạo đức giáo viên suy đồi, quấy rối tình dục, tăng học phí vô lý, giam bằng làm mất niềm tin của nhân viên, phụ huynh và học sinh và hơn hết là ảnh hưởng trầm trọng tới hình ảnh Zeal Group! Chưa đưa cô ra toà là cháu đã còn nương tay rồi! Nhiệt gia chưa bao giờ để cô phải đói!"
Bà của hắn giận dữ trợn mắt, cô của hắn thì tức giận mắng trả, "Còn mày thì hay lắm sao? Mẹ có biết không? Nó là gay đấy! Cháu đích tôn của mẹ là một thằng gay bệnh hoạn thích đàn ông và nó đang ngoại tình với một thằng diễn viên! Nó sẽ không có cháu nội cho mẹ đâu! Mày nói đi Nam Thành, chuyện này sẽ không ảnh hưởng tới Zeal ư?"
"Vậy cô nói xem ai là người thuê phóng viên chụp ảnh nhằm huỷ hoại danh tiếng của tôi và Zeal?" Nam Thành cười lạnh, "Cô à, từ đầu tới cuối người muốn phá hoại hình ảnh của Zeal là cô!"
"Trương Nam Thành."
Tiếng của bà nội của hắn vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện, bà ổn định lại hơi thở sau đó cất tiếng hỏi hắn, "Chuyện này bà cũng đã nghe từ lâu, cháu thích đàn ông?"
Nam Thành rũ mắt, hắn biết chuyện này sớm hay muộn cũng phải nói dù biết rằng bà nội sẽ rất khó chấp nhận, "Vâng."
"Cháu thậm chí còn đang ngoại tình với một nam diễn viên!?"
"Phải, xin lỗi bà nội... cháu và em ấy yêu nhau cũng khá lâu rồi, từ khi cấp ba."
Bà nội của hắn sốc đến mức không thể nói lên lời, bà bắt đầu thở gấp hại cô của hắn lo lắng đỡ lấy, ba của hắn cũng xông vào phòng xoa xoa lưng trấn an mẹ của mình. Ông xoay đầu nhìn Nam Thành, nhắc nhở, "Nam Thành, đừng nói nữa, con về đi."
"Đứng lại đó!" Bà nội của hắn gào lên, "Nam Thành, rõ ràng bản thân cũng đang có vấn đề vậy mà lại hại cô ruột của mình như thế! Cháu đúng là không biết suy nghĩ! Cháu có xứng đáng làm người thừa kế của Zeal Group hay không? Đã thích đàn ông rồi lại còn ngoại tình, cháu đâu phải là kẻ không ra gì như vậy!"
Trương Nam Thành đứng nguyên ở đó để lắng nghe, nghe đến đây, hắn đưa mắt nhìn bà của mình, "Vậy bà nói cho cháu biết, làm như thế nào mới xứng đáng trở thành người thừa kế của Zeal Group đây?"
"Phủ nhận toàn bộ tội của cô cháu, âm thầm giải quyết hậu quả, chia tay ngay với diễn viên đó rồi yên ổn quay về điều hành Zeal Group! Chỉ là phận con cháu thừa hưởng những gì người lớn để lại thì không có quyền lộng hành như thế. Cho dù người thân của cháu có không tốt, thì trách nhiệm của cháu vẫn là bảo vệ và nuôi sống họ, có rõ chưa!"
Cho dù tiểu thư Trương có làm sai đi chăng nữa, người này vẫn là con gái của bà. Cho dù Zeal Group có do Nam Thành thừa hưởng đi chăng nữa, nó vẫn là công sức của chồng bà và cả bà, là ba mẹ của Khánh Châu, bà không thể để con mình thiệt thòi. Và vì bà biết nó không thể tự kiếm sống nên bà mới sắp xếp ổn thoả cho nó để khi nhắm mắt xuôi tay được yên lòng, không ngờ rằng lại bị cháu đích tôn phá nát.
Nam Tân đã biết chấp nhận và an phận quản lý tập đoàn, tại sao Nam Thành lại không thể như vậy mà cứ muốn quậy tung lên để làm gì?
Lại còn dám đi thích đàn ông, chuyện tày trời như thế mà cũng dám làm!
"Bà nói cho cháu biết, Zeal School dù sao cũng là của bà, bà muốn để ai thừa kế thì không ai được phép cản. Bây giờ ông nội cháu mất đi, bà cũng có quyền hạn trong Zeal, chọn người thừa kế cho nó cũng là do bà quyết định! Bà chưa bắt cháu phải có con đã là nghĩ cho cháu lắm rồi! Nếu cháu còn dám trái lời thì đừng mơ nghĩ tới quyền thừa kế!"
Nhìn thấy mẹ mình kiên quyết như thế, tiểu thư Trương cảm thấy vô cùng an tâm mà nở một nụ cười đắc thắng. Bà đã nói rồi, thằng nhãi này có gan trời tới đâu cũng phải cúi đầu ngoan ngoãn như cún vì cái quyền thừa kế này, nó cất công làm một trận lớn như thế đổi lại chỉ là bị cả gia đình phát hiện xu hướng tính dục.
Đúng là ngựa non háu đá!
Nhưng điều làm bà không ngờ nhất, Trương Nam Thành vẫn chẳng tỏ ra sợ sệt, hắn yên lặng suy nghĩ rồi nở một nụ cười nhẹ.
Đối diện với bà nội, ba và cô mình, hắn cất tiếng, "Nếu đã truất quyền thừa kế của cháu, thì phải để cháu thực hiện xong công việc còn đang dang dở. Mong mọi người tìm được một người thừa kế xứng đáng, cháu xin phép. Bà nội nghỉ ngơi sớm đi ạ."
Cái gì?
Nó dám bỏ cả quyền thừa kế!
"Nam Thành? Nam Thành! Trương Nam Thành!?" Bà nội của hắn từ ngạc nhiên chuyển sang hoảng sợ rồi giận dữ.
Cô của hắn thì không nói lên lời, một lúc sau mới tỉnh ra nên gào lên, chẳng còn dáng vẻ đắc thắng như vài giây trước nữa, "Mẹ ơi nó vẫn định phế truất con! Phải làm sao đây! Phải làm sao bây giờ! Nó trả thù con chuyện cho người theo dõi nó và nhân tình! Nó muốn trả thù con!"
"Nam Thành! Trương Nam Thành!" Chủ tịch Trương cũng không dám tin vào mắt mình nên sốt ruột chạy theo.
Đại cổ đông và ban quản trị của Zeal đều là những con người tỉnh táo, tuy nhiên vì sự bảo vệ của bà cùng chủ tịch Trương nên họ cố gắng nhân nhượng cho qua chuyện tiểu thư Trương phá hoại Zeal School và lộng hành như thế nào, bởi vì bà là con gái của cố chủ tịch. Lần này Nam Thành nghiêm khắc hệt như mở đường cho bọn họ, cho dù điều lệ của công ty đã quy định rõ ràng thì phiếu đồng ý bãi nhiệm vẫn sẽ rất cao.
Một mình bà hay có thêm Nam Tân cũng khó mà cứu Khánh Châu được.
Và điều làm cho bà kinh ngạc nhất là Nam Thành không ngần ngại chọn từ bỏ Zeal Group, nó có gan thay đổi Zeal, cũng có gan vứt bỏ khi Zeal không hoàn toàn trong sạch. Đứa cháu đích tôn mà chồng bà vẫn coi trọng bây giờ đang làm khó ngược lại chính bà.
Nó rất giống, rất giống chồng bà.
Khi còn sinh thời ông rất nghiêm khắc với đứa con gái chơi bời này, thậm chí không để cho Khánh Châu vào Zeal làm việc mà phải tự dùng bằng đại học của mình để kiếm sống.
Về lí trí và sự quyết đoán nó giống hệt ông nội, nhưng về mặt tình cảm nó lại giống ba của nó, chung tình và yêu sâu đậm.
Không phải là bà chưa từng nghe qua tin đồn nó yêu sớm với một đứa con trai khi học ở trường cấp ba, nhưng bà không tin, chỉ biết rằng nó thất tình nên mới đi du học và kết hôn mà chẳng rõ người làm nó thất tình là nam hay nữ. Bây giờ nó nói với bà nó yêu cậu diễn viên kia lâu rồi, nó chọn người đó chứ không chọn chiếc ghế giám đốc của Zeal.
Ở trong ngành thời trang lâu nên bà cũng đã tiếp xúc với nhiều người có xu hướng tính dục hệt như cháu trai mình, bà không bài xích, nhưng bà không tin nổi khi cháu đích tôn của mình cũng thích đàn ông.
Bây giờ chọn người thừa kế, chọn ai mới được? Khi mà đến Nam Thành cũng chẳng hề hoàn hảo.
Danh Sách Chương: