• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Mạn Y nay lại càng bận rộn hơn cùng, sau show diễn ra mắt thiết kế thời trang có nhiều vấn đề phát sinh ra. Dù khá hài lòng về sản phẩm lần này nhưng phản ánh trái chiều lúc nào cũng phải có. Một số mẫu váy được cho là cắt xẻ quá mạnh tay, không phù hợp với thuần phong mỹ tục mà người châu á xưa nay hướng đến.

Lục Mạn Y đồng ý với một số góp ý này và sẽ tiếp thu nó, chỉnh sửa lại một vài chi tiết trên sản phẩm nhưng vẫn không làm khác đi hoàn toàn thiết kế ban đầu.

Cơ mà lại không ít khách hàng lớn đích thân đến đề nghị cùng công ty hợp tác, trong một ngày mà đã kí được ba hợp đồng lớn. Bận rộn đến mức tối mặt tối mày, quên cả ăn uống, đến tối còn muốn tăng ca về muộn.

Lục Mạn Y xưa nay là người cuồng công việc, có đầu óc nhanh nhạy và sáng suốt, lại còn tham vọng. Một khi đã bắt đầu, trừ phi cô đạt được mục đích thì đừng mong ngừng lại. Cô kiên quyết nhất định không cho phép mình cúi đầu trước khó khăn. Không biết là lợi hay hại đây?

Cốc cốc! Tiếng gõ cửa

“ Vào đi.”

Thư kí Tô mở cửa đi vào, còn mang theo một ly capochino nóng đến cho Mạn y: “ Nào mau nghỉ một chút!”

“ Vâng. Chị cứ để ở đấy, lái em sẽ uống.” Vẫn không thèm ngó ngàng gì đến xung quạnh, cứ cúi đầu vào đống giấy tờ, ghi ghi chép chép, làm việc mải miết.

“ Trông sắc mặt em nhợt nhạt đi rồi đấy, trở về ngủ một giấc ngày mai lại tiếp tục. Chuyện còn lại cứ để chị lo, mau về đi! Nhỡ đâu em đổ bệnh lão gia với mọi người trong nhà lại đứng ngồi không yên. Em cũng biết mà!”

Khoảng thời gian trước bệnh cũ trong người Lục Mạn Y tái phát, vẫn may chỉ là triệu chứng nhẹ. Nếu trong thời gian ngắn mà đã tái diễn một lần nữa e là sẽ không ổn mất. Gần đây nhiều công việc cần đích thân xử lí nên hao tổn thêm nhiều sức lực, thể trang gần như đã cạn kiệt gần hết. Tô Uyển Ninh Buộc phải thúc giục.

Cô cũng hiểu rõ cơ thể mình hiện đang trong tình trạng thế nào, im bặt một lúc lâu, cô đồng ý quay về nghỉ ngơi lấy lại sức.

“ Vậy nhờ chị nhé! Chị cứ ở đây đi, em gọi người đến đón.”

Một mình Lục Mạn Y trở về biệt thự, nào ngờ vì mệt quá lại ngủ quên mất trên đường về. Nhìn qua tấm kính chiếu hậu, thấy cô chủ đang tựa đầu vào ghế ngủ say, nhiệt độ giảm xuống sợ cô lạnh tài xế tăng điều hòa trong xe. Anh cố gắng chạy một cách cẩn thận nhất để không làm cô tỉnh giấc, phải đến khi xe đậu trước cửa biệt thự mới dám gọi cô tỉnh dậy.

Bỗng dưng đêm ấy, Lục Mạn Y lại mơ về qua khứ trước kia, mọi thứ như đang xảy ra ngay lúc này. Bạch gia đều sụp đổ dưới tay tên họ Vũ nuôi ong tay áo. Bố mẹ từng người một đều rời xa cô và chính cô cũng phải ra đi trong đau đớn. Cơn ác mộng khủng khiếp, ngày ngày đều đeo bám lấy cô, sau những lần hoảng hốt tỉnh giấc thì để lại chiếc gối đẫm ướt vì nước mắt, để lại sự quyết tâm trả thù và lấy lại những thứ hắn đã nợ cô bằng mọi cách. Dù có chết cô cũng sẽ kéo theo hắn cùng đi.

Mặt trời đã lên cao dần, những tia nắng vàng như được ban phát đi khắp nơi làm tan chảy cái lạnh của mùa đông, những giọt sương mai lấp lánh vẫn còn vương vấn đọng lại trên lá.

Khí trời mùa đông thật lạnh lẽo và hiu quạnh, đối với những người như Lục Mạn Y lại càng dễ dàng bộc phát nỗi niềm cô độc.

Cũng như mọi hôm, cô thức dậy từ lúc mặt trời chỉ vừa mới lấp ló, làn sương sớm sớm vẫn còn dày đặc. Mỗi ngày đều phải nhâm nhi thưởng thức một tách trà nóng rồi mới bắt đầu ngày mới.

Trên con đường quen thuộc dẫn tới công ty, Mạn Y ngồi trong xe nhìn xuyên qua cửa kính. Dù cho bên trong điều hòa có ấm áp cách mấy, thì vẫn có thể cảm nhận được cái lạnh buốt, lạnh giá của tiết trời những ngày đông chí - ngày ngắn nhất và đêm dài nhất. Hàng cây xanh bên đường đã rụng hết lá, đứng trơ trọi giữa nhưng con đường phủ đầy bông tuyết. Chúng từ từ rơi xuống từ nhưng đám mây, bám lấy những cành cây đã khô cằn trông như một rừng hoa tuyết trắng, nở rộ suốt khoảng ngày đông giá buốt.

Hôm nay lại là ngày lễ giáng sinh, khắp nơi đều xuất hiện những cây thông đủ lọại kích cỡ, được trang trí bằng những dây đèn, nhờ nó cây sẽ rực rỡ lên rất nhiều lần. Cùng với đó là những quả hạnh nhân hay quả hạch, còn có gói quà và nhiều chiếc ủng, những quả phúc bồn tử và các chuỗi hạt khác,...

Vào những ngày này, không chỉ đánh tan đi sự buồn tẻ, cái lạnh lẽo của mùa đông, mà còn đem lại cho mọi người sự ấm áp, hạnh phúc. Bởi Noel là những ngày gia đình chúng ta sẽ thường tụ tập, bạn bè xúm xít lại với nhau...

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

Mình vừa lấy lại được tài khoản nên lịch ra truyện vẫn giữ nguyên vào thứ 3, thứ 5 và thứ 7 mỗi tuần nha mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK