Sau khi đợi xe dừng lại ổn định, hắn theo mẹ vào một biệt thự và được một người phụ nữ trung niên ra đón.
Mẹ nói chuyện với nàng bằng một giọng nhỏ, và sau đó yêu cầu hắn đi theo mẹ vào một phòng. Căn phòng lớn, sáng sủa và được trang trí rất độc đáo. Có một chiếc ghế sofa ở giữa. Hắn nhận ra rằng mẹ hắn đã đưa hắn đến gặp bác sĩ tâm lý.
Người phụ nữ trung niên yêu cầu hắn nằm trên ghế và nàng bắt đầu hướng dẫn hắn làm theo. Nói cả một giờ, hắn là vào lỗ tai phải ra lỗ tai trái, thuận miệng đáp lại nàng , nhưng mà cụ thể nói về vấn đề gì, hắn lại không nhớ nổi.
Sau cuộc trò chuyện, người phụ nữ trung niên nói chuyện với mẹ thêm nửa tiếng nữa, kết thúc thì cũng đã gần chín giờ buổi tối.
Rời khỏi phòng khám tâm lý và ngồi trên xe, không ai lên tiếng.
Hắn đang băn khoăn không biết nên tìm chủ đề nào để phá vỡ sự im lặng khó xử này, đúng lúc đó mẹ đã nói trước, nhưng giọng nói vẫn rất dửng dưng:
“Người đó vừa rồi là bác sĩ tâm lý, là một người, khá nổi tiếng. "
“Ồ.”
Hắn gật đầu giả vờ."
Sau khi nói chuyện với nàng, ngươi có cảm thấy có gì giúp ích cho ngươi không?""
Cũng được.""
Cái gì gọi là cũng được?""
Là được ... tạm được."
Bên trong xe lại im lặng, ngón tay mẹ gõ vào vô lăng nhịp nhàng.
Vẻ ngoài nặng nề. Một lúc sau, mẹ hắn mới bình tĩnh nói:
“Bác sĩ bảo mẹ cứ để con thư giãn hết mức có thể. Đừng có quá nhiều áp lực tâm lý. ""Ồ."
Mẹ vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng mẹ cứ ngập ngừng nhiều lần, và cuối cùng chỉ lặp lại là không nên lực tâm lý quá, rồi phóng xe về nhà.
Mặc dù đã tiến hành tư vấn tâm lý nhưng thái độ của mẹ hắn đối với hắn vẫn không cải thiện.
Trước kia Mẹ hắn và hắn thường đùa giỡn hồn nhiên như giữa bạn bè, nhưng bây giờ mẹ luôn nghiêm khắc, khuôn mặt, không biểu cảm, như thể đang cố tình tránh mặt hắn, một vài va chạm cơ thể thỉnh thoảng sẽ có vẻ rất khẩn trước.
Hắn biết rằng mẹ hắn và bác sĩ tâm lý không chỉ nói về kỳ thi tuyển sinh đại học, có lẽ sẽ nói một số điều hơi xấu hổ, vì vậy hắn không hỏi rõ ràng. Con cũng biết việc mình làm là sai nên tích cực phối hợp với mẹ.
Chỉ trong nháy mắt, hơn nửa tháng sau, mẹ hắn đưa hắn đi tư vấn tâm lý thêm hai lần nữa, đúng là vấn đề này thì không hề phí tiền, hắn trò chuyện với bác sĩ, hắn cảm thấy tốt hơn nhiều.Để chuyển hướng sự chú ý, hắn đã dồn hết tâm sức vào việc học, ngay cả Lục Y Y cũng không thèm để tâm, cho dù là Lục Y Y cám rỗ.
Vào lúc hăng hái thì nàng và bỏ qua hắn, thời điểm hắn không có tâm trạng, thì nàng lại điên cuồng tấn công, còn nhiều lần ám chỉ là hai người đã lâu chưa đi xem phim rồi.
Nhưng mà vì là bạn gái của mình, hắn cũng không thể mặc kệ nàng hoàn toàn được, cho nên vẫn quyết định mua vé và hẹn gặp nhau ở quảng trường.
Bời vì sự tình lần trước đi xe buýt, cho nên hắn đã có bóng ma trong lòng, vậy là hắn quyết định đi bộ tơi địa điểm hẹn.Ông trời đúng là biết đùa người, ngay khi hắn đi ngang qua một công viên nhỏ thì chợt nghe có người đang cãi nhau.
“ Ngươi đừng có bám lây ta, ta cảm bản không có thích ngươi.”
Giọng nói thanh tú và khàn khàn, ngọt ngào đáng yêu và rất quen thuộc. Đúng rồi! Chính là thanh âm của tiểu ma nữ kia.
Hắn vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, quả nhiên là nàng!
Hắn thấy tiểu ma nữ mặc một chiếc áo len màu hồng ở phần thân trên, quần jean và giày thể thao ở phần thân dưới, và đội một cái mũ lưỡi chai ở trên đầu, tay đút túi áo len, trong miệng thổi kẹo cao su bong bóng, mắt lé, biểu hiện của sự coi thường. Phía trước bên trái của nàng có một chàng trai cao hơn cô một cái đầu, khuôn mặt to và cơ bắp cuồn cuộn, lại là một vận động viên thể thao.
“Ngươi không thích ta, vậy tại sao mỗi lần ta rủ cậu đi chơi, ngươi đều đồng ý?”
Thanh niên có vẻ hơi kích động.
Tiểu ma nữ cắt ngang và nói với vẻ khinh khỉnh:"
Chỉ cần ngươi sẵn sàng chi tiền, kể cả một con chó yêu cầu ta đi chơi với nó, ta cũng sẽ đồng ý. "
“Hả ~!”Điều này đến nỗi ngay cả một người ngoài cuộc như hắn cũng cảm thấy quá đáng, huống chi là thanh niên kia.
Anh tức giận chỉ vào tiểu ma nữ, tức giận nói:"
Cô ... thật không biết xấu hổ!""
Ngươi thật không biết xấu hổ, đại nam tử lại đuổi theo mông một cái thiếu nữ tận ba con phố, mặt mũi của ngươi vất đi đâu rồi? Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi theo dõi hắn lần nữa, ta sẽ kêu lên là ngươi xàm sỡ ta. "
“Cái con mẹ ngươi!”
Nam tử giơ tay lên cao, làm động tác ra đòn, tiểu ma nữ không chút hoảng sợ, nghiêng đầu chế nhạo:"Ừ, ngươi còn muốn đánh con gái. Nào ~!"
Danh Sách Chương: