Mục lục
Ta Thu Các Tiểu Lão Đại Làm Đồ Đệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngu Sở Sở mặc một bộ xiêm y màu hồng phấn thướt tha cũng không tục khí mà ngược lại còn kiều mị đáng yêu.

Chỉ là đôi mắt của bản thân hơi xếch lên, tính cách lại cường thế tự tin, dù không nói lời nào thì biểu cảm cũng để lộ ra trạng thái cao ngạo của đại tiểu thư, thoạt nhìn xinh đẹp nhưng không dễ trêu chọc.

Sáng sớm, Ngu Sở Sở ngồi ở trước gương đồng để Thanh Tô vấn tóc cho nàng.

“Tiểu thư, hôm nay tiểu thư đến sớm rồi một chút nữa trở về thôi.” Thanh Tô bất đắc dĩ nói, “Tiểu thư và những bằng hữu đó của tiểu thư luôn đi ra ngoài dạo chơi, lão gia mà biết lại nói tiểu thư mất.”

“Phụ thân sẽ luyến tiếc thôi.” Ngu Sở Sở nói không chút để ý, “Hôm nay ta muốn trâm cài đầu con bướm kia.”

Thanh Tô cài trâm cài đầu cho Ngu Sở Sở, con bướm màu lam phảng phất như muốn dương cánh bay.

Ngu Sở Sở mang nàng theo đi ra đại môn của Ngu gia, bên ngoài đã có xe ngựa đang chờ.

Trên xe ngựa, rèm cửa xốc lên lộ ra khuôn mặt của các tiểu thư khác.

“Sở Sở, tới mau lên, chúng ta chờ muội lâu rồi đấy.” Một người trong đó hô lên.

Ngu Sở Sở cầm váy lên xe ngựa, Thanh Tô và mã phu thì ngồi bên ngoài.

Xe ngựa vững vàng di chuyển, năm thiên kim ở bên trong nói nói cười cười, cả một đường đều là hoan thanh tiếu ngữ.

Gia đình phú thương ở An Thành nhiều, thành thị lại giàu có, được xem như thành trì văn học nghệ thuật thời thượng nhất trong toàn quốc, từ y phục trang điểm đến ngâm thơ làm phú đều có thể trở thành trào lưu cho cả nước.

Có tài và có tiền ở An Thành đều là đại gia, dưới dân phong như vậy thì các tiểu thư nhà có tiền cũng phóng khoáng hơn các nữ tử ở địa phương khác, tỷ muội mấy người thường xuyên ra tới đi dạo vui chơi.

“Lại có nhà ai ra hàng mới sao?” Ngu Sở Sở hỏi.

“Lần này cũng không phải là hàng mới, muội có nghe nói không, trên đường chính có mở tửu lầu, hiện giờ là một tòa khó cầu đấy!” Lý thiên kim cười nói.

“Tửu lầu có thể có cái gì thú vị được?” Ngu Sở Sở không quá tin tưởng.

“Đi sẽ biết, tỷ cũng nài nỉ phụ thân tỷ mất một lúc lâu thì phụ thân mới đồng ý đặt một nhã gian đấy.”

Các thiên kim tiểu thư xuống xe ngựa, Ngu Sở Sở ngẩng đầu nhìn thấy bên trên treo bảng tên ‘Vọng Nguyệt Lâu’.

Sau khi xác minh thân phận, các nàng được tiểu nhị mời vào đại môn, lúc này Ngu Sở Sở mới phát hiện tửu lầu này đúng là không quá giống với các tửu lầu khác.

Tửu lầu bình thường cũng làm tiệm cơm, những nơi đó luôn cãi cọ ầm ĩ không ngừng.

Nhưng Vọng Nguyệt Lâu này lại là nơi rất văn nhã, chỉ bán rượu bán trà, không cung cấp cơm canh thức ăn. Đi vào là có thể nhìn thấy cầm sư trên đài cao ở lầu một diễn tấu nhạc khúc, mỗi lầu đều có vũ nữ trợ hứng.

Hiện giờ Vọng Nguyệt Lâu là một tòa khó cầu, hôm nay có thể ngồi ở bên trong cơ bản đều là các thiếu gia tiểu thư nhà có tiền có quyền, hoặc là một ít văn nhân mặc khách được bọn họ mời đến.

Cơ bản là Ngu Sở Sở đi tới nơi nào đều có người nhận biết nàng, trên đường lên lầu có không ít tiểu thư công tử chào hỏi với nàng.

Có rất nhiều người trẻ tuổi của các gia tộc đều muốn trèo lên quan hệ với Ngu Nhạc Cảnh và Ngu Sở Sở, chỉ đáng tiếc là trưởng tử Ngu Nhạc Cảnh có tự chủ rất mạnh, ngoại trừ đi lại với trưởng tử của mấy đại gia tộc ra thì cũng chỉ quen biết hời hợt với những người khác, ngoài mặt khách khí nhưng cũng không đi ra tới chơi đùa tìm niềm vui.

Mà còn lại là Ngu Sở Sở thì quá khó với tới, tính tình nàng kiêu ngạo, thẳng tính, không chỉ phải đi theo vuốt lông mà còn phải biết nói, chơi tới bến, hợp mắt với nàng mới được.

Nàng rất hào phóng với những thiên kim nàng chơi được, hơi một chút là đưa lễ vật sang quý hiếm có, nhưng nếu không hợp mắt thì Ngu Sở Sở liền mặc kệ.Đoàn người đi vào nhã gian và ngồi xuống, từ bên này có thể nhìn thấy cảnh phố phường ngoài cửa sổ, bên kia có màn trúc hơi che lại, có thể nghe được tiếng đàn và nhìn thấy vũ nữ lầu bốn biểu diễn.

Nơi này vừa an tĩnh lại có bầu không khí, còn mang cảm giác riêng tư, đúng là nơi tốt.

Tiểu nhị bưng lên nước trà, bên này, có thiên kim dựa lại gần và cười nói, “Nghe nói lão bản tửu lầu này lớn lên rất anh tuấn đấy. Cũng không biết là người từ đâu tới, nhìn không giống gương mặt quen thuộc ở An Thành.”

Ngu Sở dừng lại hỏi, “Thật hay giả?”

“Thật sự! Nửa tháng trước tửu quán khai trương, lão bản đó đã từng lộ diện trong thời gian ngắn, chỉ với thời gian ngắn ngủi này mà hiện giờ An Thành cũng đã truyền ra rồi!” Triệu thiên kim kể lể, “Nghe nói lão bản này có dung mạo của tiên nhân, không biết có phải là tiên trưởng hay không đây.”

“Muội nói bậy bạ rồi, nào có người tu tiên mở tửu quán chứ.” Ngô thiên kim ngồi bên cạnh mỉa mai.

“Muội có nói bậy hay không thì gọi lão bản tới chẳng phải là sẽ biết?” Triệu thiên kim nhìn về phía Ngu Sở Sở, nàng ta thêm mắm thêm muối, “Nghe nói nửa tháng qua có rất nhiều danh nữ phú gia muốn gặp lão bản này nhưng chưa bao giờ được như nguyện.”

“Đó là các nàng không tự mình hiểu lấy, cũng không nhìn xem chính mình có mấy cân mấy lượng. Nếu là Sở Sở tới gọi người thì chắc chắn đã có kết quả khác rồi.”

“Đúng thế, ở An Thành này ai mà không bán cho Ngu gia một cái mặt mũi chứ?”

Mấy thiên kim khác lập tức đều tỏ vẻ đồng ý mà ca ngợi khích lệ Ngu Sở Sở.

Thanh Tô đứng ở bên ngoài nghe được các nàng nói chuyện thì mím môi lại vẻ hơi không tán thành.

Ngu Sở Sở không nghe ra các nàng đổ thêm dầu vào lửa nâng cao mũ chính là vì mượn gió đông của nàng để thơm lây. Được khen đến thoải mái, nàng buông chén trà ra rồi lười nhác nói, “Vậy được rồi, nhìn xem lão bản này có chịu thấy muội hay không đã.”Ánh mắt của mấy thiên kim tiểu thư này giao nhau, tất cả đều vui mừng khôn xiết, Lý tiểu thư lập tức gọi tiểu nhị tới làm hắn đi tìm lão bản.

Có vẻ như tiểu nhị đã sớm quen bị yêu cầu cùng một vấn đề, hắn vừa định mở miệng cự tuyệt thì Lý tiểu thư đã nói, “Ngươi không quen biết nàng sao? Nàng chính là Ngu Sở Sở thiên kim của Ngu gia. Như thế nào, lão bản các ngươi muốn làm ăn ở An Thành này mà ngay cả mặt mũi của Ngu gia cũng không cho sao?”

Lời này vừa ra lập tức làm tiểu nhị hơi khó xử.

“Điều này, như vậy đi, các vị tiểu thư chờ một lát, để tiểu nhân đi hỏi chủ quản của chúng tiểu nhân một chút đã ạ.”

Vừa nghe được lời này, nhóm thiên kiêm đều rất cao hứng, cảm thấy chuyện này là có khả năng.

Một lát sau có người tiến vào, là một nam nhân rất cao hơn nữa lại cường tráng, khí thế kia không giống chủ quản của tửu lầu nhưng thật ra lại giống kẻ giết heo hoặc tiêu cục.

Khổ người lớn như vậy làm trong lòng các cô nương theo bản năng khẩn trương lên.

Không nghĩ tới người này mặt banh ra rất hung dữ nhưng rất nhanh đã nở nụ cười khách khí.

“Nghe nói các vị tiểu thư muốn gặp lão bản của chúng tiểu nhân.” Chủ quản khách khí nói, “Thật xin lỗi các vị, xin thứ cho khó mà làm theo được. Chúng tiểu nhân bán rượu chứ không phải bán người. Nếu mỗi khách nhân đều muốn gặp lão bản của chúng tiểu nhân thì việc làm ăn của chúng tiểu nhân còn có thể làm được nữa hay không ạ?”

“Ngươi dám ---” Lý tiểu thư vừa định mở miệng nói chuyện, kết quả là chủ quản vừa liếc nhìn qua là nàng ta im miệng theo bản năng.

“Chúng tiểu nhân đều là lương dân, cần cù chăm chỉ làm ăn buôn bán, tin tưởng trong nhà chư vị tiểu thư cũng là như thế.” Giọng điệu của chủ quản vẫn rất lễ phép, “Một khi đã như vậy thì vì sao đều không thối lui một bước đây?”

Hắn quay đầu nói với tiểu nhị bên người, “Đưa điểm tâm nước trà cho bàn khách quý này nhiều một chút, đơn lần này miễn.”

Mấy thiên kim này đừng nhìn ở nhà luôn diễu võ dương oai, thật sự gặp phải nam nhân to con như vậy vừa uy hiếp vừa khách khí, lại cho bậc thang xuống dưới thì tức khắc đều im lặng.

Chỉ ngồi được chốc lát là các nàng đã đi rồi.

Chủ quản Lý Sung tọa trấn quầy nhìn thấy mấy nữ hài xám xịt đi rồi thì lúc này hắn mới hừ nhẹ một tiếng.

“Thật là nuông chiều thành tật xấu.” Hắn nói nhỏ.

Buổi tối, Lý Sung đi vào phủ đệ của Tô thị, bọn họ vừa mới chuyển đến An Thành nên rất nhiều việc còn cần hợp quy tắc, có một số nơi còn chưa sắp xếp xong.

Hắn nhìn thấy người mình muốn tìm liền cất bước qua.

“Thiếu gia.” Hắn nói, “Tửu quán bên kia đã đi vào quỹ đạo rồi ạ.”Đối diện với Lý Sung đúng là Tô Dung Hiên mà năm đó Tô lão gia đã nhận nuôi.

Hiện giờ độ tuổi của Tô Dung Hiên đã gần tới mười chín tuổi, hắn mặc bộ y phục trắng muốt, thân hình cao gầy, đã không khác gì với thành niên.

Hắn quay đầu lại, giá trị nhan sắc thời niên thiếu đã thể hiện ra giờ hoàn toàn nảy nở, một đôi mắt thâm thúy di truyền từ hoàng thất, hơi nhấc mắt lên liền nhiếp nhân tâm hồn.Đối với bên ngoài Tô Dung Hiên đều ngụy trang là một công tử ôn hòa có lễ, ôn nhuận như ngọc. Nhưng chỉ có người thân cận nhất của hắn mới biết được dưới mặt nạ, Tô Dung Hiên là người ít nói.

“Tất cả đều tốt?” Hắn hỏi.

“Đều tốt ạ. À đúng rồi, nửa tháng trước ngài lộ mặt, thời gian dài như vậy mà những thiên kim đó còn muốn tìm ngài thấy mặt đấy, thật là điên rồi.”

Lý Sung vừa nhắc tới việc này bị chọc tức đến muốn cười, “Hôm nay tiểu nhị trong tiệm nhút nhát sợ sệt nói mấy thiên kim này không dễ chọc, trong đó có một nữ nhi của cái gì mà địa đầu xà, sợ chúng ta trở thành tội nhân. Thuộc hạ đi vừa thấy thì chỉ là mấy nha đầu bị chiều hư chỉ biết diễu võ dương oai mà thôi, nói vài câu đã dọa các nàng đi rồi.”

Vốn dĩ Tô Dung Hiên đang tưới hoa, vừa nghe thấy hắn nói mấy từ mấu chốt này tay liền run lên.

Hắn buông đồ vật trong tay ra rồi nhíu mày, “Ngươi nói địa đầu xà kia không phải là Ngu gia chứ?”

“A, hình như là họ Ngu ạ. Như thế nào, thiếu gia, ôi, ngài……”

Lý Sung nhìn thấy khuôn mặt của Tô Dung Hiên đen đi trong nháy mắt, lập tức trong lòng run lên, cho rằng chính mình đắc tội người khó lường nên hắn cẩn thận thử hỏi, “…… Địa vị của Ngu gia này thực sự lớn như vậy ạ?”

_______________________________________________Editor Thiên Châu Vũ Nhiên có lời muốn nói:Đến hôm nay mình xem lại danh sách chương thì mình mới biết là những chương chia phần 1 và 2 thì lại sắp xếp phần 1 lên trước phần 2.

Khổ là muốn sửa những chương đã đăng lâu thì phải qua quản trị viên đồng ý mới được mà trước đây mình từng liên lạc với bên quản trị viên nhưng lúc được lúc không ý, cũng nản.

Vậy nên những chương chia phần thì các bạn chịu khó để ý hộ mình với nha. Mình sẽ cố gắng không chia phần để tránh các bạn bị nhầm lẫn, chỉ mỗi tội các bạn sẽ chờ hơi lâu thui ~(‾▿‾~)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
김진희12 Tháng ba, 2023 05:03
Hết truong 162 hóng tiếp
김진희07 Tháng ba, 2023 08:41
Hết truong 160 160
김진희28 Tháng hai, 2023 23:58
Hết truong 158 hóng
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên28 Tháng hai, 2023 06:19
Bạn chịu khó xíu nha, mình bận quá nên hem nhanh được ak. Mình sẽ cố gắng up thường xuyên hơn.
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên28 Tháng hai, 2023 06:18
Chưa full đâu bạn nhưng cũng sắp kết thúc rồi ak
F
Felicity16 Tháng hai, 2023 15:32
Ủa đến nay thì 2 chương này đã khớp nhau chưa ạ?
김진희11 Tháng hai, 2023 09:56
Hêt truong 154hong tiếp ra nhiêu đi dịch gia oi hjhj
김진희11 Tháng hai, 2023 03:45
Hêt truong 154hong tiếp ra nhiêu đi dịch gia oi hjhj
1NT
19. Nguyễn Thị Bích Loan10 Tháng hai, 2023 09:16
full chưa ạ
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên24 Tháng một, 2023 15:25
Chương 145 có 2 phần, mình có up phần 2 nhưng không hiểu sao mình kiểm tra trên web thì lại không có phần 2, trong khi trên hệ thống up truyện vẫn có. Mình đã gộp chương 145 phần 1 và 2 lại rồi ak, đợi bên mod duyệt nữa là bạn có thể đọc trọn cả chương 145 nha bạn, cảm ơn bạn đã góp ý ak!♥♥♥
F
Felicity20 Tháng mười hai, 2022 17:56
Chương 145 và 146 không khớp nhau a
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên12 Tháng mười hai, 2022 14:56
Mình vẫn có bạn nhé, tại dạo này bận quá nên chương bị ra chậm ak
CCH
Chết cũng hóng drama04 Tháng mười hai, 2022 13:14
Một ng lại 1 ng kìa ba hơn:))
YLC
Yuri Little Corner26 Tháng mười một, 2022 16:16
bạn ơi, bạn còn ra chương không, truyện hay quá QAQ
YLC
Yuri Little Corner26 Tháng mười một, 2022 13:53
bạn ơi, bạn còn ra chương nữa không, truyện hay quá QAQ
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên04 Tháng mười, 2022 06:56
Mình cảm ơn bạn đã động viên và chia sẻ nha, cũng xin chia buồn với bạn ak. Mình tiếc là bà ngoại của mình mình chưa từng được gặp, bà ngoại mình mất khi mẹ mình mới được 11 tuổi thôi nhưng nghe mẹ mình kể rằng tuy bà không biết nửa con chữ nhưng nề nếp chỉn chu lắm, dạy con con cái từng nếp ăn nếp ngủ, bà mất vì lao lực quá. Phụ nữ thời xưa khổ quá.
F
Felicity27 Tháng chín, 2022 16:15
Xin chia buồn với bạn. Mình cũng mất bà ngoại và bà nội. Nhà mình và nhà bà ngoại cách mấy căn nên rất gần gũi. Bà ngoại mình mất do đột quỵ nên đi đột ngột lắm. Bạn cố gắng nha.
TCV
Thiên Châu Vũ Nhiên19 Tháng chín, 2022 01:46
Bạn ơi, truyện có 173 chương chính + phiên ngoại 174-181 nha bạn
김진희12 Tháng chín, 2022 12:14
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:14
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:13
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:13
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:13
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:13
Da đọc đen 105 hóng tiếp
김진희12 Tháng chín, 2022 12:13
Da đọc đen 105 hóng tiếp
BÌNH LUẬN FACEBOOK