7.
Mấy năm sau, Hứa Thấm đến thăm tôi, tôi mới biết được Hứa Thấm cuối cùng vẫn thi đậu nghiên cứu sinh. Thế nhưng tính chất công việc của ngành này có chút đặc thù, Hứa Thấm kết hôn sinh con xong mới đi học nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp ra không thể tìm được một vị trí tốt nữa.
Mấy năm nay áp lực cuộc sống đã sớm mài mòn tính kiêu ngạo của Hứa Thấm, lần này cô ta đến là muốn nhờ tôi giúp cô ta tìm việc làm. Tôi nhìn Hứa Thấm một lúc, trong lòng thở dài một hơi, cuối cùng vẫn đồng ý. Xem như niệm chút tình cảm mẹ con vậy, thế nhưng cũng không có khả năng có thể tìm được công việc ở bệnh viện tốt như kiếp trước.
Hiện tại lựa chọn tốt nhất cho Hứa Thấm chỉ có thể là một bệnh viện nhỏ gần nhà cậu mợ của Tống Diệm mà thôi. Nhìn thấy tôi đồng ý, Hứa Thấm rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại có vẻ muốn nói lại thôi.
“Thấm Thấm, còn có chuyện gì sao?” Tôi chủ động mở miệng hỏi.
“Mẹ có thể..cũng giúp Tống Diệm tìm một công việc không?” Hứa Thấm giống như đã dùng hết sự can đảm cả đời để nói ra câu đó, nói xong liền gục đầu xuống chờ tôi phán quyết.
Tôi đặt chén trà trong tay xuống, nhàn nhạt nói: “Thấm Thấm, con có phải còn định nhờ mẹ nuôi luôn cả nhà họ không?”
Nghe thấy câu này của tôi, Hứa Thấm giống như không nhịn được nữa, vội vàng nói một câu cảm ơn rồi rời đi.
Thời điểm bước ra cửa Hứa Thấm đột nhiên nhìn lên ảnh chụp ở trên tường. Cô ta nhớ mang máng nơi này trước kia vốn treo ảnh chụp gia đình của bốn người họ, thế nhưng không biết tại sao sau này lại biến thành ảnh chụp của Mạnh Yến Thần cùng ba mẹ. Hiện tại ở nơi đó treo một tấm ảnh hoàn toàn mới, ngoại trừ ba mẹ cùng Mạnh Yến Thần còn có một cô gái trẻ tuổi khác. Tấm ảnh đang treo trên tường giống y như tấm ảnh gia đình cũ, ba mẹ ngồi ở phía trước, chỉ là vị trí ở phía sau kế bên Mạnh Yến Thần của cô ta đã được thay thế bằng cô gái kia.
Mãi cho đến giờ phút này Hứa Thấm mới phát hiện ra ngôi nhà này đã sớm không còn vị trí dành cho cô ta. Đây cũng là khoảnh khắc mà Hứa Thấm nhận ra, cái nơi mà cô vẫn luôn gọi là lồng giam này thế nhưng cũng đã từng là nơi che chở cho mình trong suốt thời niên thiếu. Hiện tại cô ấy đã chân chính thoát ra khỏi cái lồng giam này, mà nơi này cũng đã không còn hoan nghênh cô ta quay trở về.
Tôi đứng kế bên cửa sổ nhìn Hứa Thấm chật vật bước ra cửa lại trùng hợp đụng phải Mạnh Yến Thần mang bạn gái về nhà ăn cơm. Cô gái bên cạnh Mạnh Yến Thần mặc một chiếc váy thanh lịch, lúc nào cũng nở nụ cười ngọt ngào, hoàn toàn trái ngược với Hứa Thấm. Hứa Thấm thậm chí còn không dám nhìn kĩ cô gái đó, ngay cả lời chào hỏi cũng không nói mà vội vàng rời đi.
Tôi nhìn theo bóng lưng của Hứa Thấm, thầm nghĩ, Hứa Thấm cuối cùng vẫn phải trải qua những cực khổ mà cô ta vốn phải chịu từ khi ba mẹ cô ta qua đời, chỉ là muộn hơn 10 năm mà thôi.
Thấm Thấm của mẹ, hãy sống thật hạnh phúc với sự tự do mà con luôn theo đuổi nhé.
8.
Tôi vẫn còn đang nhìn theo Hứa Thấm thì phía cổng đã truyền đến tiếng mở cửa, sau đó Mạnh Yến Thần dẫn theo Đào An An bước vào. Đào An An là đàn em học cùng trường của Mạnh Yến Thần, vào thời điểm Hứa Thấm nghỉ hè lớp 12, dự án mà Mạnh Yến Thần quay về trường học tham gia là của Đào An An. Thật ra Đào An An đã sớm dự định rủ Mạnh Yến Thần cùng tham gia, nhưng khi đó Mạnh Yến Thần phát hiện ra Hứa Thấm đang qua lại với Tống Diệm. Lúc đó toàn bộ tâm trí nó chỉ muốn khuyên Hứa Thấm quay đầu, một bên giúp Hứa Thấm giấu diếm người nhà, một bên khuyên nhủ Hứa Thấm chia tay với Tống Diệm, vậy nên đã từ chối gia nhập vào dự án với đám Đào An An.
Sau đó Đào An An nghĩ hay là thử cố gắng rủ một lần nữa xem, đối với việc Mạnh Yến Thần đồng ý gia nhập cũng không có quá nhiều hi vọng. Thế nhưng bất ngờ là Mạnh Yến Thần lại đồng ý, ngày hôm sau liền mua vé máy bay quay lại trường học, đem toàn bộ chú ý đều đặt ở dự án. Thậm chí hắn còn vì dự án mất ăn mất ngủ đến mức quản lý của dự án còn cảm thấy mặc cảm không bằng.
Tôi rất có ấn tượng với dự án này, kiếp trước mặc dù không có sự gia nhập của Mạnh Yến Thần, Đào An An cuối cùng vẫn có thể hoàn thành dự án này một cách hoàn mỹ. Sau này tôi đi đến đâu cũng nghe mọi người khen công ty do cô con gái của Đào gia sáng lập phát triển vô cùng tốt, có thể nói là đứng vững ở vị trí đầu tiên trong một dàn các công ty startups thời điểm bấy giờ. Thật không nghĩ tới kiếp này tôi lại có duyên làm mẹ chồng của Đào An An.
Tôi vẫn còn đang nghĩ ngợi, Đào An An đã vào tới nhà rồi. Con bé chạy nhanh về hướng tôi, ôm lấy cánh tay tôi ngọt ngào thưa: “Dì ơi, con tới thăm dì. Dì có nhớ con không? Chứ con thì nhớ dì lắm.”
“Thật sự có nhớ dì hả? Dì thấy con với Yến Thần đều sắp quên mất dì thì có.” Nghe được giọng nói của Đào An An, khi tôi trả lời cũng mang theo chút ý trêu đùa.
“Dì ơi làm gì có. Con luôn thương dì nhất mà, Mạnh Yến Thần còn phải xếp sau dì đó.”
“Được rồi, đồ ăn dì đã chuẩn bị kĩ, con mau cùng Yến Thần đi rửa tay rồi vào ăn cơm.” Tôi vỗ vỗ cổ tay con bé, thúc giục nói.
“Dạ dì.” Đào An An ngọt ngào trả lời rồi kéo theo Mạnh Yến Thần đang bận bịu xếp giày, treo áo khoác và cất túi cho mình vào nhà bếp rửa tay.
Mặt Mạnh Yến Thần đầy ý cười nhìn Đào An An, thầm nghĩ, Hứa Thấm còn chưa từng được trải qua đãi ngộ của mẹ hắn dành cho Đào An An. Chỉ là ai có thể từ chối Đào An An chứ, Mạnh Yến Thần hắn không thể, Phó Văn Anh không thể, ngay cả Mạnh Như Ý cũng không thể.
Lúc ấy hắn trở về trường học vốn chỉ nghĩ là muốn rời khỏi Mạnh gia một thời gian, giống như lời mẹ nói, đi trải nghiệm cuộc đời của riêng mình một chút, vậy nên thuận miệng đồng ý với Đào An An. Không nghĩ tới dự án của Đào An An thật sự rất sáng tạo, chỉ cần dựa vào phương án của Đào An An, dự án này cho dù không có hắn đi nữa thì sớm muộn cũng sẽ thành công.
Khoảng thời gian đắm mình vào dự án, hắn giống như tìm thấy một lối đi khác cho cuộc đời mình. Mục tiêu cố gắng làm tốt dự án này, khiến cho dự án này trở nên thành công rực rỡ đã vượt qua cả việc bảo vệ Hứa Thấm, trở thành một mục tiêu khác trong cuộc đời của hắn.
Sau đó sự chú ý từ dự án đã chuyển qua Đào An An. Không biết từ lúc nào, có thể là khi nhìn thấy cô ấy vì thức đêm làm dự án mệt tới mức nằm nhoài ra bàn ngủ, cũng có thể là khi nhìn thấy cô ấy khoa tay múa chân giải thích với ba Đào về mục tiêu của dự án, cũng có thể là vào đúng thời điểm lần đầu tiên trong đời hắn muốn tâm sự cùng với ai đó. Hắn nói với cô ấy hắn đã từng có một mối tình câm với Hứa Thấm, cũng kể với cô ấy về tuổi thơ không mấy vui vẻ cũng không có tự do của hắn. Đào An An là một người có khả năng lắng nghe, cô ấy nghe xong cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên hay kinh ngạc nào, cũng không có truy hỏi đầu đuôi với hắn. Cô ấy chỉ nhẹ nhàng ôm lấy hắn, hắn cũng ôm lại cô ấy, giống như ôm lấy một món quà quý già mà cuộc đời đã dành tặng cho hắn. Hắn đúng là đã có được điều mà mẹ hắn đã nói, tìm được hướng đi của đời mình, cũng tìm được một chú bướm tự do bay lượn trong vườn hồ điệp của riêng hắn. Chú bướm ấy tên là Đào An An.
Sau này khi các dự án đã đi vào quỹ đạo, Mạnh Yến Thần lại sắp xếp thời gian cùng Đào An An đi du lịch ở rất nhiều nơi. Tháng tư đi Vân Nam cùng nhau ngắm hồ điệp thiên nhiên giữa núi rừng hoang dã, hồ điệp ở đây thật sự khác rất xa so với triển lãm bươm bướm năm đó đi cùng mẹ. Cho dù hồ điệp ở nơi này có hoa văn vô cùng giản dị mộc mạc, không rực rỡ như những chiếc tiêu bản năm xưa, thế nhưng những chú bươm bướm này lại được sống một cách thật sự tự do vui vẻ.
Đào An An nghe nói Brazil là nơi loài bướm Lạc Tư được sinh ra, liền đặt vé máy bay kéo hắn cùng đi xem, thế nhưng thật không may họ đã bỏ lỡ thời gian đẹp nhất để ngắm nhìn bọn chúng. Đào An An cảm thấy rất thất vọng, thế nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng vui vẻ. Có thể nhìn thấy gốc gác của loài bướm kia hay không cũng có gì quan trọng đâu, chiếc hồ điệp mang tâm hồn tự do và xinh đẹp nhất đã ở bên cạnh hắn từ lâu rồi.
Thời gian cứ thế trôi qua, lần tiếp theo hắn nghe thấy tin tức của Hứa Thấm chính là vào lúc em ấy đã mang thai, đang chuẩn bị kết hôn với Tống Diệm rồi. Lúc nghe được tin tức này hắn cảm thấy như đã qua mấy đời, đã rất lâu hắn đã không nghĩ đến cô em gái này rồi. Lúc đầu thì bận rộn với dự án, sau đó thì bận ở cùng với Đào An An, khi nghe được tên của Hứa Thấm, hắn mới nhận ra bản thân đã sớm buông xuống sự cố chấp với Hứa Thấm rồi.
Thế nhưng lúc đó đang là giai đoạn mấu chốt của công ty, hắn không thể bỏ hết để quay về tham gia hôn lễ của Hứa Thấm. Vậy nên hắn chuyển cho mẹ hắn một khoản tiền, nhờ bà tặng cho Hứa Thấm một phong lì xì thật to. Cô ấy đã được như nguyện ở bên người mình thích rồi, mà bên cạnh hắn cũng đã có Đào An An.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK