Mục lục
[Zhihu] Chuyện tình cây vạn tuế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

15.

Vào ngày kết thúc kỳ thi chung của 7 trường, tôi nộp bài trước giờ và gặp Cố Tòng Dã đang đợi trước cổng trường.

Tôi cố ý hỏi: "Sao rồi? Cậu giải được phương trình tuyến tính hai biến chưa?"

Cố Tòng Dã vỗ ngực.

"Yên tâm đi, tôi sẽ không bao giờ làm cô Lộc phải khó xử đâu."

Tôi mỉm cười gật đầu.

Sắp đến ngày tiệc mừng năm mới.

Ngày đó không chỉ là một bữa tiệc mà còn là một buổi lễ trưởng thành do Lộc Đình tổ chức cho Lộc Thủy.

Trần Dịch Ngôn nói với tôi rằng Lộc Đình sẽ thông báo Lộc Thủy là người thừa kế của tập đoàn vào ngày hôm đó.

"Đã đến lúc thu lưới rồi."

Tôi đã giả điên suốt mấy năm qua, như một kẻ ngu không sợ trời cũng không sợ đất.

Khiến bọn họ đều nghĩ rằng họ có thể dễ dàng cướp đi tài sản thừa kế của mẹ tôi.

Nhưng họ không biết…

Những thợ săn cao cấp thường xuất hiện dưới hình dạng con mồi.



Khi bữa tiệc bắt đầu, thứ hạng của kỳ thi tuyển sinh cũng đúng lúc được công bố.

"Bữa tiệc hôm nay chủ yếu là để thông báo một chuyện."

Lộc Đình mặc một bộ vest chỉnh tề, mẹ con Lộc Thủy đứng bên cạnh.

Lộc Thủy hình như vừa tra xong điểm thi của mình, bộ dạng cô ta không thể giấu đi sự phấn khích.

"Con gái yêu của tôi, Thủy Thủy, hôm nay chính thức tròn mười tám tuổi."

"Thủy Thủy vừa thông minh lại chăm chỉ, nhất định sẽ là mầm non tốt của nhà họ Lộc chúng tôi, cũng là người thừa kế được Lộc Đình tôi chỉ định."

"Trong kỳ thi chung của bảy trường ở Giang Thành đã đạt được kết quả tốt là 583 điểm."

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên.

Lộc Thủy không giấu được vẻ tự mãn của mình.

Lộc phu nhân thì cười ngoác đến tận mang tai.

Ngay lúc này, một giọng nói bất hoà đột nhiên vang lên:

“Chú Lộc, sao con nghe nói vị trí thứ nhất trong kỳ thi tuyển sinh chung của bảy trường là đứa con gái khác của nhà họ Lộc mà?”

Là Cố Tòng Dã.

Cậu ấy uể oải lắc ly rượu, khẽ mỉm cười.

"Hay là...Lộc Thủy tra nhầm điểm?"

Lộc Thủy hai mắt sáng lên, vội vàng tra điểm một lần nữa.

Ánh mắt nghi ngờ của Lộc Đình dán vào tôi một lúc rồi nhanh chóng rời đi.

Ông ta thà tin rằng Cố Tòng Dã đang nói bừa, nghĩ rằng Lộc Thủy đã nhìn nhầm khi tra điểm.

Cũng sẽ không bao giờ ngờ rằng người đứng đầu kia lại chính là tôi.

Thật đáng tiếc.

Tôi cầm micro đứng dậy.

"Mọi người không cần đợi Lộc Thủy tra điểm của cô ta đâu. Dù cô ta tra bao nhiêu lần thì điểm vẫn là 583 mà thôi."

"Bởi vì vị trí đầu tiên là tôi."

Mọi người đều im lặng.

"Số báo danh của tôi là 32048271, mọi người có thể tự tra nếu không tin tôi."

“Nhưng điều tôi muốn nói hôm nay không phải chuyện này"

Tôi chậm rãi nói.

"Trước khi nói, tôi muốn mời mọi người nghe một đoạn ghi âm."

Tôi di chuyển micrô lại gần và nhấn vào đoạn ghi âm của Trần Dịch Ngôn.

“Đúng là người đàn bà kia đã cứu nó. Nhưng Trần thiếu, Diệp phu nhân đã ch.ế.t lâu rồi, Diệp gia thì tan đàn xẻ nghé, không ai có thể giúp đỡ Lộc Khê được nữa. Hơn nữa con cũng thấy mà, bộ dạng bùn nhão của Lộc Khê thì sao chống được tường lớn, công ty sớm muộn gì cũng thuộc về Thủy Thủy nhà chúng ta."

"Còn Lộc Khê….vừa ngu vừa dễ lừa, cho nó ít tiền rồi đưa ra nước ngoài, để nó tự sinh tự diệt"

Khi đoạn ghi âm được phát, Lộc phu nhân muốn tắt đi liền bị bảo vệ ngăn lại.

Cố Tòng Dã và tôi đã mua chuộc các nhân viên bảo vệ tại hội trường.

Đoạn ghi âm kết thúc, cả hội trường rơi vào im lặng.

Tôi hắng giọng: "Hôm nay là ngày tốt, mọi người ở đây xin hãy làm chứng cho tôi.”

"Mẹ tôi, Diệp Tư phu nhân, nắm giữ 67% cổ phần của tập đoàn Lộc thị. Có quyền kiểm soát tuyệt đối đối với tập đoàn."

"Theo di chúc của mẹ tôi, những cổ phần này sẽ hoàn toàn do tôi thừa kế và chúng được Lộc Đình tạm thời tiếp quản trước khi tôi trưởng thành."

"Có nghĩa là những cổ phần này hiện nay đều thuộc sở hữu hoàn toàn của Lộc Khê tôi, Lộc Đình không có tư cách can thiệp vào tập đoàn hay vấn đề người thừa kế."

Sau khi lời nói vừa dứt, Lộc Đình đã rất tức giận : "Con khốn như mày thì biết cái gì! Đó là công ty của tao! Việc của tao không đến lượt mày chỉ dạy!"

Tôi mỉm cười nhẹ nhàng với ông ta.

Ngay sau đó, tiếng còi báo động vang lên.

Lộc Đình biến sắc: "Mày làm cái gì?!"

Nụ cười của tôi không thay đổi: "Ông không nghe sao? Tôi gọi cảnh sát rồi."

"Ông bị nghi ngờ lạm dụng chức vụ để trốn thuế, gian lận thương mại và kết hôn trái pháp luật đó?”

Cảnh sát lần lượt ập vào, khách chạy tán loạn.

Trần Dịch Ngôn đã nâng ly chúc mừng tôi từ xa, với nụ cười rạng rỡ và phóng đãng.

"Hợp tác vui vẻ, tiểu thư."

Tôi cầm ly lên và uống cạn.

Mọi thứ đã ổn định.

16.

"Ra ngoài đi, tôi ở bên ngoài chờ cậu."

Cố Tòng Dã dáng người cao lớn, trong tay cầm mấy cây đũa thần phát sáng xoay vòng vòng.

Nghe thấy tiếng động cậu ta liền ngẩng đầu lên, mặt mày rạng rỡ hẳn.

"Chúc mừng bạn gái của tôi."

Tuyết và những cành khô bị gãy vụn kêu lạo xạo.

Tôi nhìn theo ánh mắt và nhào vào vòng tay cậu ấy.

Cố Tòng Dã dang tay đón lấy tôi.

Tôi vùi đầu vào quần áo cậu ấy, ngửi mùi hoang vu và gió.

Cậu ấy đang cười, lồng ngực rung lên, tim đập thình thịch.

"Lại bị bệnh nữa sao?"

"Bị cây vạn tuế đâm - đây là ẩn dụ á~"

Tôi không nói mà chỉ cười.

Nai con sừng sững, vạn tuế nở hoa.

Yêu anh cả trăm lần triệu lần.

Lần nào cũng ngã vào vòng tay anh.

(HẾT)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang