• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Buổi tối là khoảng thời gian yên bình của hai vợ chồng, Phỉ Y Hân rất thích những lúc thế này, cô thì dựa vào vai hắn, cùng hắn nói chuyện, không thì nhìn hắn sờ bụng con với vẻ mặt hiền từ của người cha.

Hoắc Đông Thần cũng như cô, từ khi cả hai về sống chung hắn cũng cố gắng sắp xếp công việc của mình, tập trung làm việc ở công ty với tần suất cao để đến tối thì ở bên cô.

Phỉ Y Hân vì chuyện này mà rất cảm động, phải biết hắn là chủ tịch, phải điều hành một công ty lớn như thế, công việc chồng chất như núi vậy mà vẫn cố gắng ở bên cô thật nhiều.

Nghĩ đến là thấy ấm lòng rồi...

"Thần, anh muốn con trai hay con gái?"

Hai vợ chồng đã thống nhất là không đi siêu âm xem giới tính của thai nhi. Thứ nhất là cả hai đều không có tư tưởng nặng nề về trọng nam khinh nữ như nhiều người khác. Thứ hai là lo sóng siêu âm sẽ ảnh hưởng không tốt đến con mình.

Nhưng thú thật cô rất muốn biết Hoắc Đông Thần thích con trai hay con gái hơn.

Hoắc Đông Thần đưa tay sờ bụng cô, dịu dàng nói:

"Con gái."

Phỉ Y Hân bất ngờ, cứ nghĩ hắn sẽ nói đều thích hay đại loại như thế...

"Tại sao?"

"Con gái sẽ giống em, tha hồ cưng chiều, còn con trai... sẽ bám em!"

Phỉ Y Hân dở khóc dở cười, nhìn ánh mắt hắn ngay lập tức chuyển sang lãnh khốc khi nhắc đến con trai, Phỉ Y Hân chỉ biết lắc đầu cảm thán.

Xem ra con đầu nên là một bé gái nhỉ? Sau đó là bé trai. Nhưng mà cô thích sinh bé trai trước cơ, anh trai bảo vệ em gái, nghĩ đến là thấy vui rồi!

Nhưng mà lỡ như hai lần sinh đều là gái hoặc đều là trai thì sao?

Thế là bà mẹ sắp sinh lại có thêm một nỗi lo lắng không đâu khác.

Nhưng mà bé con trong bụng cũng không khiến mẹ mình phiền não thêm nữa, trong lúc Phỉ Y Hân vẫn đang suy nghĩ thì một trận co thắt dữ dội truyền đến.

Sắc mặt cô ngay lập tức tái xanh, sau đó là trắng bệch, đau đến mức từng giọt mồ hôi thi nhau đổ xuống.

Hoắc Đông Thần nhìn liền biết vợ mình trở dạ, vội bế cô lên, lái xe chạy thẳng đến bệnh viện. Trên đường đi còn không ngừng trấn an vợ mình mặc dù bản thân cũng vô cùng lo lắng, khẩn trương.

Phỉ Y Hân ngay lập tức được đưa vào phòng sinh. Cơn đau dữ dội khiến cô không còn biết xung quanh mình đang diễn ra điều gì. Chỉ duy câu nói của hắn là vẫn quanh quẩn trong đầu cô:

"Tôi phải vào với vợ tôi!"

------------------------------

"Cho em nhìn con!" Phỉ Y Hân cất giọng khàn khàn, đây là kết quả của việc la gào trước đó

Hoắc Đông Thần vuốt trán vợ, đưa muỗng canh gà đến:

"Anh đã nói khi nào uống canh xong rồi ngủ một giấc, anh mới bồng nó đến cho em!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang