• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Nói láo"

Chỉ nhìn thấy ánh mắt của Mộ Trác Khải âm trầm một cách đáng sợ, lời nói được thoát ra từ kẻ răng cũng trở nên lạnh lẽo đến cực hạn.

Sau đó anh từ từ bước thêm một bước nữa về phía trước,thu hẹp hoàn toàn khoảng cách với Liêu Miu Tử.

" Mộ thiếu gia anh nói gì, tôi thật không hiểu?

Tôi không có việc gì mà cần phải nói láo cả "

Liêu Miu Tử đã hoàn toàn bị khí thế bức người của Mộ Trác Khải thật sự dọa sợ rồi,theo phản xạ ngay lập tức cũng bước lùi một bước.Chỉ là lúc này cô vẫn cố gắng đè xuống sự lo sợ trong lòng, bình tĩnh đứng ở trước mặt anh,như thật sự người hôm đó chính là mình.

" Có hay không, chỉ cần là tôi muốn biết thì nhất định sẽ biết được "

Mộ Trác Khải khi nói ra những lời này không phải chỉ là do suy đoán mà là anh đã hoàn toàn chắc chắn.

Lúc này Mộ Trác Khải cũng tiến thêm một bước nữa, khiến Liêu Miu Tử không còn đường lui, sắp bị dồn đến bức tường ở phía sau lưng.

" Anh...anh muốn biết gì, đó là chuyện của anh.

Tôi đã nói người tối hôm đó là tôi, dù cho anh có muốn điều tra thì kết quả cuối cùng cũng sẽ là Liêu Miu Tử tôi thôi".

Nghe Mộ Trác Khải nói vậy, trong lòng Liêu Miu Tử bắt đầu cảm thấy càng thêm lo sợ, nhìn ra phía sau lưng nhận thấy tình hình hiện tại của bản thân, một cảm giác vô cùng bất an.

Mặc dù vẫn cố gắng tỏ ra như không hề chột dạ, nhưng lời nói đã có phần nóng vội đến bị vấp,sự bình tĩnh lúc đầu đã hoàn toàn bị lung lay.

Người đàn ông ở trước mặt cô là ai chứ?

Mộ Trác Khải!

Anh ta là ai chứ?

Thiếu gia nhà họ Mộ, một trong hai gia tộc đứng đầu Hạ Thành.

Anh ta là người như thế nào chứ?

Cái này Liêu Miu Tử trước giờ chưa từng gặp anh ngoài đời, nên chỉ có thể nghe mọi người truyền tai nhau.

" Máu lạnh - Nghiêm khắc - Tàn nhẫn"

Là những từ Liêu Miu Tử hay nghe mọi người nhắc đến khi nói về Mộ Trác Khải.

Vừa rồi anh ta nói là muốn biết sự thật, thiếu gia nhà họ Mộ nếu như đã muốn biết, vậy cô còn có thể giấu được sao?

Nhưng mà tại sao anh ta lại muốn biết cơ chứ?

Tối đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao bệnh của chị cô đã rất lâu không hề xuất hiện, nhưng tối đó lại bắt ngờ tái phát, lại còn bị nặng đến như vậy?

Nếu chỉ là nhờ người giả mạo, nhưng nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì một thiếu gia như anh ta cũng sẽ không rảnh mà quan tâm đến chuyện nhỏ xíu như là hạt bụi thế kia.

Tối đó rốt cuộc chị cô, Liêu Thanh Dạ đã làm gì?

Lại khiến thiếu gia nhà họ Mộ phải đích thân đến tận đây để truy lùng giết tận như thế này?

Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong đầu Liêu Miu Tử, đương nhiên là cô sẽ không để những suy nghĩ này biểu hiện ra bên ngoài.

Nếu không, chắc chắn sẽ bị người đàn ông này phát hiện ra.

" Kết quả như thế nào, chẳng phải thái độ của cô đã nói lên tất cả "

Liêu Miu Tử mặc dù đã che giấu rất kỹ, nhưng ở trước mặt Mộ Trác Khải cô hoàn toàn không phải là đối thủ.

Dù là một sự khác thường rất nhỏ,hay chỉ là tia lo sợ một giây thoáng qua trong ánh mắt vừa rồi cũng đã để Mộ Trác Khải bắt được.

Cứ như vậy một người tiến, một người lùi cho đến khi lưng của Liêu Miu Tử đã hoàn toàn chạm vào bức ở phía sau, lúc này Mộ Trác Khải mới chịu dừng lại, vẫn giữ khoảng cách nhất định không để hai người có cơ hội chạm vào nhau.

" Mộ thiếu gia tôi chỉ là một phục vụ bình thường, những lời anh vừa nói tôi căn bản là không hiểu rốt cuộc anh muốn ám chỉ cái gì.

Nếu như Cung thiếu cchỉ là muốn đến đây để vui vẻ với các vị thiếu gia còn lại, nếu như đã không có ý định ủng hộ thứ gì khác ở chỗ chúng tôi, vậy tôi xin phép"

Liêu Miu Tử không còn cách nào khác, cô thật lòng rất muốn cứ như vậy mà chạy khỏi chỗ này.Cô không muốn cứ tiếp tục ở đây nói mãi đến vấn đề mà mình không hề biết, nếu như thật sự lỡ lời, thì thật là hay rồi.

Nếu như để anh ta phát hiện ra là Liêu Miu Tử cô đã cố tình nói dối, nhìn bộ dạng anh ta lúc này có khi cô lại bị anh ta ép đến thành ra bộ dạng gì thật là không dám tưởng tượng đến.

Liêu Miu Tử lúc này chỉ có thể tìm lý do nào đó, nhanh chóng thoát khỏi căn phòng chỉ toàn là sát khí,đến thở thôi cũng cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

" Anh Ba chẳng lẽ là vừa nhìn thấy con gái nhà người ta, thì ham muốn giấu kỹ mấy mấy chục năm trong lòng đã bắt đầu đã được khơi dậy, quả là đã không thể kiềm chế được nữa.

Đây người ta gọi là tiếng sét ái tình,

Đúng! Là tiếng sét ái tình kkk "

Cung Lãnh đang ngồi vui vẻ cùng hai người phụ nữ Phi Phi và Song Yến.Vẫn là những hành động khiến người khác khó mà nhìn nổi, nhưng vẫn tốt hơn là anh ta sẽ giải quyết ngay tại chỗ này.

Mặc dù là đang rất bận bịu ở cả hai bên như vậy, nhưng Cung Lãnh vẫn không quên liếc hai bóng đèn quan sát nhất cử nhất động của mấy người còn lại.Lại phát hiện ra Mộ Trác Khải vậy mang đã ép con gái nhà người ta đến đường cùng, lập tức muốn nói một câu công bằng, kèm theo nụ cười có phần thiếu đứng đắn của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK