Hứa Ngôn Sâm nhìn thấy Giang Yến Ly, vẻ mặt mừng rỡ như điên, không hề cố kỵ trực tiếp đặt tay lên vai của Giang Yến Ly. Ôm cô một cái rất tình cảm.
“Yến Ly, tôi biết cô nhất định sẽ đến mà.”
Ánh mắt Tiêu Ân Tuấn rơi vào tay Hứa Ngôn Sâm, trong đôi mắt lạnh nhạt không có cảm xúc gì:
“Anh Hứa dường như có quan hệ rất tốt với nghệ sĩ của công ty tôi nhỉ?”
“Nói đúng một chút, đem hai chữ ‘dường như’ bỏ đi.”
Hứa Ngôn Sâm nhìn thấy Giang Yến Ly tới, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, anh cười tủm tỉm nhìn Tiêu Ân Tuấn:
“Mối quan hệ của chúng tôi đúng là rất tốt. Tiêu tổng ghen à?”
Lúc hỏi ra miệng miệng câu này, ánh mắt Hứa Ngôn Sâm vừa rồi còn cà lơ phất phơ, lại mang theo vài phần thâm ý.
Đối mặt với ánh mắt dò xét của hắn, mặt Tiêu Ân Tuấn không đổi sắc, thậm chí còn cười cười: “Anh Hứa, không thể đùa giỡn như vậy đâu!”
Tần Di Y nghe bọn họ đối thoại, trái tim cũng treo lơ lửng trên không. Đến khi nghe thấy Tiêu Ân Tuấn nói như vậy, trái tim treo lơ lửng mới buông xuống.
Cho dù Giang Yến Ly và nhà thiết kế Swee có quan hệ tốt thì đã sao? Dù sao Tiêu Ân Tuấn nhất định sẽ đứng về phía cô.
Giang Yến Ly không có thời gian quan tâm hai người này đâm chọt lẫn nhau. Chỉ mở miệng lạnh nhạt nói:
“Nói cho tôi biết các người dự định quay chụp thế nào, tôi sẽ dạy cho Tần Di Y.”
Nghe được câu này, Hứa Ngôn Sâm cũng bất chấp việc tiếp tục đọ mắt với Tiêu Tiêu Ân Tuấn, rõ ràng sửng sốt hai giây, không thể tin nhìn Giang Yến Ly mà nói:
“Bà chị của tôi ơi, tôi gọi chị đến đây đâu phải để chị làm giáo viên?”
Thì ra Giang Yến Ly là bởi vì nhận điện thoại của Hứa Ngôn Sâm, lúc này mới chạy tới.
Ánh mắt Tiêu Ân Tuấn thâm thúy, âm trầm, rơi vào trên người Giang Yến Ly, không phát hiện rằng lông mày của mình đã nhíu lại.
Giang Yến Ly không nhìn biểu tình nghẹn họng của Hứa Ngôn Sâm, mím môi nói: “Tôi tới hỗ trợ, nếu anh không cần, tôi sẽ đi.”
Nói xong, cô nàng nhấc chân định rời đi.
“Đừng, đừng, lão tổ tông, cô đừng đi mà!”
Hứa Ngôn Sâm thấy Giang Yến Ly kiên quyết như vậy, sắc mặt nhất thời thay đổi, vội vàng giữ chặt cô, trên mặt mang theo vẻ nịnh nọt:
“Cần! Chúng tôi rất cần Giang đại minh tinh đến chỉ đạo mà.”
Hứa Ngôn Sâm vừa rồi chỉ là nhất thời nổi giận, cũng không có ý thật muốn làm hỏng cảnh quay.
Hắn vốn định để Giang Yến Ly tới thay Tần Di Y, thế nhưng đối phương lại không có ý nghĩ này, hắn cũng đành phải từ bỏ:
“Vậy chờ sau khi quay xong, cô phải mời tôi ăn cơm bồi thường đó.”
“Được.” Giang Yến Ly trả lời rất dứt khoát, liếc nhìn đồng hồ: “Điều kiện tiên quyết là buổi quay phải kết thúc lúc sáu giờ.”
Rõ ràng hai người có quan hệ rất tốt.
Nhìn Hứa Ngôn Sâm vừa rồi còn dầu muối không vào lại lấy lòng Giang Yến Ly như thế, đôi mắt Tiêu Ân Tuấn trầm như mực, không phân biệt được cảm xúc.
Hai người nói hai ba câu liền đưa ra quyết định.
Giang Yến Ly lúc này mới lãnh đạm quét mắt về phía Tần Di Y, ngữ khí không gợn sóng:
“Tần Di Y, cô trở về phòng trang điểm trang điểm lại đi, mười phút sau ra quay.”
Tần Di Y vẫn đứng trên đài quay phim, sắc mặt đã rất cứng đờ, nhất là khi nghe thấy giọng điệu ra lệnh của Giang Yến Ly, cô cố chấp rất lâu không nhúc nhích, vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Tần Di Y theo bản năng nhìn về phía Tiêu Ân Tuấn, muốn xem thử anh có ý gì không.
Nhưng đối phương thoạt nhìn bình tĩnh không có ý định nói gì, chỉ là lông mày nhất thời nhíu lại, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Có vẻ như Tiêu Ân Tuấn đã đồng ý.
Tần Di Y đành phải hít hít mũi, ngoan ngoãn đáp: “Vậy thì phiền chị Yến Ly rồi.”
Mặc dù nội tâm cô nàng có bất mãn, nhưng Tần Di Y rất hiểu quan sát sắc mặt, cũng am hiểu nhất là giả vờ ngoan ngoãn.
Danh Sách Chương: