• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thích cái không khí loại này, Lãnh Thanh Nghiên tùy tiện tìm cái cớ để đi ra ngoài, ngồi xuống bên cạnh núi giả, nhìn cảnh vật trước mắt có chút nhàm chán.“Mấy ngày nay, ở Lạc vương phủ có được không?”

Đột nhiên từ bên cạnh vang lên tiếng nói của Mộc Ngâm Phong, Lãnh Thanh Nghiên quay đầu lại nhìn hắn, cũng không hề có ý muốn đứng lên, chỉ hơi gật đầu, nhẹ giọng nói: “Rất tốt”

.“Hắn, thoạt nhìn hình như rất thích ngươi”

Mộc Ngâm Phong cũng không biết rốt cuộc thì mình đang nói cái gì nữa, cũng không rõ rốt cuộc thì mình muốn như thế nào nữa, hy vọng Thương Diễm Túc đối với nàng tốt một chút, để cho nàng vui vẻ một chút? Hay vẫn là hy vọng hắn không quá tốt với nàng, phòng ngừa nàng sẽ thích hắn ta?Lãnh Thanh Nghiên quay mặt lại như cũ, lạnh nhạt nói xong: “Có lẽ vậy”

.Thực sự là thích mình sao? Lãnh Thanh Nghiên thật sự là một chút cũng không cho là như vậy, trong lòng người kia, ai cũng đều không nắm bắt được đến cùng hắn đang nghĩ cái gì, cũng không biết những chuyện hắn làm có mục đích đặc biệt nào hay không, người kia trong ngoài không đồng nhất, âm tình bất định, thậm chí là có chút thị huyết tàn bạo, sẽ thích người khác sao? Nhưng điều này nàng cũng chỉ có thể để ở trong lòng mà thôi, đối với những lời ác độc về Thương Diễm Túc nàng cũng không có khả năng nói ra.Mộc Ngâm Phong đã ngồi xuống bên cạnh nàng, vẻ mặt ôn hòa, xen lẫn một chút chua xót.

Rõ ràng có rất nhiều điều muốn nói cùng nàng, nhưng khi mà nàng ở ngay bên cạnh, trong lúc nhất thời cũng là không biết nên nói cái gì mới tốt.Ở trên đỉnh núi giả, Mộc Ngâm Thần im lặng nằm, hai tay gối lên sau đầu, nhìn lên bầu trời.Thương Diễm Túc nhìn bóng dáng ba người phía xa xa kia, trong mắt lóe lên từng mũi nhọn, sau một lúc lâu xoay người rời đi, nói với tùy tùng đi bên cạnh: “Đi theo Vương phi nói một tiếng, Mộc gia ngọ thiện đã chuẩn bị xong, mời nàng lại đây dùng bữa”

.“Dạ!”

Bởi vì thân phận của Thương Diễm Túc, cho nên cho dù hắn là con rể Mộc gia, nhưng vẫn là ngồi ở vị trí cao nhất, Lãnh Thanh Nghiên tất nhiên là ngôi ngay bên tay phải hắn, mà bên tay trái là gia chủ Mộc gia – Mộc Kiệt ngồi.

Còn bên kia Lãnh Thanh Nghiên là phụ thân của Mộc Thiên Dao – Mộc Ngạo Nhiên, trong đôi mắt của nam tử trung niên kia che giấu tức giận.“Vương gia, Thiên Dao từ nhỏ đã được nuông chiều, đến bây giờ cũng còn chưa hiểu chuyện, về sau nếu có làm cho Vương gia mất hứng, hy vọng ngài có thể tha thứ cho!”

Mộc Kiệt cười hớ hớ nói, nghiễm nhiên giống như một người ông vô cùng yêu thương cháu gái.Hắn quả thật là rất thương yêu cháu gái, nhưng mà hiện tại vị cháu gái mà hắn yêu thương không có ở trong này mà thôi, nghe nói từ đó cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không tìm thấy Mộc Thiên Dao.Thương Diễm Túc khóe miệng nhếch lên, nói: “Mộc gia chủ quá khiêm tốn, thật ra bổn Vương cảm thấy ái phi rất tốt, nhưng, nếu ôn nhu thêm chút nữa thì thực tốt”

Nói xong, tay hắn khẽ vuốt lên môi mình, buổi sáng vừa bị nàng cắn một ngụm, bây giờ còn có điểm đau đâu.Nghe được những lời ấy, tất cả mọi người theo bản năng đem tầm mắt chuyển dời đến bờ môi của hắn, bạc môi khẽ mân, nhìn không ra có cái gì khác thường, nhưng nếu cẩn thận nhìn lại, có thể phát hiện trên bờ môi có vài vết cắn nhỏ.Khi nói đến đây, ánh mắt Thương Diễm Túc cũng đảo qua khuôn mặt Mộc Ngâm Phong cùng Mộc Ngâm Thần, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, khóe miệng cong lên một nụ cười nhàn nhạt.Mộc Ngâm Phong ánh mắt lóe lên, một tia ưu thương theo đáy mắt hiện lên, nhưng cũng rất nhanh đã ép mình bình tĩnh trở lại, còn Mộc Ngâm Thần lại lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó lại cúi đầu tiếp tục uống rượu như không có chuyện gì.Lãnh Thanh Nghiên khóe miệng khẽ nhếch, cũng không biết Thương Diễm Túc có phải cố ý làm như vậy hay không, nhưng nàng cũng chỉ có thể tiếp tục cúi đầu dùng bữa, không có ý định để ý tới hắn.

Quan hệ của hắn với Mộc gia có vẻ không được hòa thuận, mà nàng, mừng rỡ ngồi ở một bên xem kịch vui.Mộc Kiệt cùng Mộc Ngạo Nhiên liếc mắt nhìn Lãnh Thanh Nghiên một cái, sau đó nở nụ cười, đối với chuyện này, dường như bọn họ cũng không nên nói cái gì, nhìn vẻ mặt Thương Diễm Túc, rõ ràng chính là đối với hành vi của Lãnh Thanh Nghiên không hề có ý định trách cứ, thậm chí hình như còn có một chút thích thú.

Vết thương như vậy lại xuất hiện ở vị trí ái muội như vậy, hơn nữa bọn họ lại là vợ chồng trong lúc làm việc thân thiết, người ngoài như bọn họ làm sao có thể nhận xét được?Mộc Ngạo Nhiên chỉ có thể ra vẻ oán trách liếc nhìn Lãnh Thanh Nghiên một cái, nói: “Thiên Dao, con thật là không hiểu chuyện gì cả, sao lại có thể làm… làm Vương gia bị thương chứ?”

“Phụ thân dạy phải, nữ nhi sẽ nhớ kỹ”

.Mộc Kiệt cười nói: “Thiên Dao quả thật là rất không hiểu chuyện, mong rằng Vương gia đại nhân đại lượng, tha thứ cho ”

.“Điều đó là đương nhiên, cho dù Mộc gia chủ không nói bổn Vương cũng sẽ tha thứ, dù sao, nàng chính là ái phi của bổn vương!”

Từ sau khi bước vào Mộc gia, xưng hô của hắn đối với nàng liền trực tiếp đổi thành ái phi, mà đối với cái tên Mộc Thiên Dao cũng chưa từng thốt ra từ miệng hắn.Mộc Ngạo Nhiên nhìn đến hai nha hoàn đứng phía sau Lãnh Thanh Nghiên, trên mặt có nghi hoặc, không khỏi hỏi: “Thiên Dao hai nha hoàn này bên người con, sao nhìn có vẻ lạ mắt vậy? Không biết hai nha hoàn hồi môn đâu rồi?”

Thương Diễm Túc nhấp lấy ngụm rượu nhỏ, tùy ý nói: “A, bổn vương thấy hai nha hoàn kia có vẻ tay chân vụng về, sợ hầu hạ Vương phi không tốt, cho nên đã thay đổi hai người khác”

.Lời này, mọi người đang ngồi cũng không có ai tin tưởng, nhưng tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt giật mình ‘thì ra là thế’, trong lòng Mộc Kiệt cũng âm thầm nảy ra ý nghĩ ác độc.Như vậy, hắn muốn nắm giữ mọi ngôn hành cử chỉ của Lãnh Thanh Nghiên trong tay có vẻ phiền toái hơn, Lạc Vương phủ, đó là nơi mà Mộc gia muốn xâm nhập vào nhất và cũng là nơi khó khăn nhất.Mộc Ngạo Nhiên liếc mắt nhìn thê tử đang ngồi bên cạnh, Mộc phu nhân vẻ mặt bình tĩnh, giống như căn bản không nhìn thấy ánh mắt của hắn, vẻ mặt từ ái nhìn Lãnh Thanh Nghiên, nói: “Thiên Dao, mẹ nhớ là có từng nghe con nói qua, trong nhiều nha hoàn như vậy, hai người kia là hợp tâm ý con nhất, như thế nào hiện tại…”

“Đây là ý của bổn Vương, Mộc phu nhân có ý kiến gì sao?”

Trái lại với vẻ mặt bình tĩnh của Thương Diễm Túc, ánh mắt lại tản ra vô số lạnh lùng, trong lòng Mộc phu nhân không khỏi phát lạnh, vội vàng cúi đầu không dám tiếp tục nhìn hắn, có chút sợ hãi nói: “Thần phụ chỉ là thuận miệng hỏi như vậy, cũng không có ý gì khác”

.Mộc Ngạo Nhiên cũng hung hăng trừng mắt nhìn thê tử một cái, sau đó quay đầu về phía Thương Diễm Túc có lỗi, nói: “Vương gia thứ tội, nội tử* không hiểu quy củ, động chạm Vương gia, mong rằng Vương gia nể mặt Thiên Dao, mà tha cho nàng”

.*Nội tử: vợThương Diễm Túc cau mày lại, lạnh lùng nhìn Mộc phu nhân, chẳng qua giống như thực sự để ý đến Mộc Thiên Dao, mà không so đo với bà ta, tùy tay cầm lấy chén rượu trước mặt đưa lên chậm rãi uống.Thấy thế, Mộc phu nhân nhẹ nhàng thở ra, ngồi ngay ngắn trên ghế, không dám tiếp tục hỏi vấn đề này.Lãnh Thanh Nghiên từ đầu tới cuối đều thờ ơ lạnh nhạt, vui vẻ nhìn hai bên ngươi sống ta chết, nhìn đến Mộc phu nhân bởi vì một câu của Thương Diễm Túc, vì một ánh mắt mà ngay cả thở cũng không dám thở lớn, trong đầu đột nhiên liền hiện ra một câu: kẻ ác ắt có kẻ ác hơn trị“Suy nghĩ cái gì?”

Thương Diễm Túc cúi người đến bên tai của nàng, nhẹ giọng hỏi.Lãnh Thanh Nghiên thoáng ngẩng đầu, nói: “Một câu nói”

.Mày khẽ nhíu, câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của hắn, “ Câu gì?”

“Kẻ ác ắt có kẻ ác hơn trị”

.Ánh mắt Thương Diễm Túc híp lại, trong mắt bắt đầu xuất hiện giông bão nguy hiểm, tay chậm rãi vươn đến eo nhỏ của nàng khẽ nhéo một cái, nói: “Chẳng lẽ ở trong mắt Nghiên nhi, ta là kẻ ác?”

Động tác này của hắn khiến cả người nàng cứng đờ, sau đó trầm mặc không nói gì, nàng không biết nếu nàng nói hắn chính là kẻ ác trong câu nói đó, thật không biết hắn sẽ làm ra chuyện gì, thật sự, có điểm sợ hắn.Hai người nói chuyện giọng vô cùng nhỏ, nhỏ đến mức Mộc Kiệt cùng Mộc Ngạo Nhiên ngồi ở bên cạnh cũng đều không thể nghe thấy rõ ràng, chỉ là hành động của bọn họ trong mắt người ngoài, tự nhiên chính là vợ chồng son liếc mắt đưa tình.Hai phụ tử Mộc Kiệt cùng Mộc Ngạo Nhiên liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ rằng, nàng ta lại có thể khiến Thương Diễm Túc làm như vậy trước mặt mọi người, hay là, hành vi của Thương Diễm Túc chính là giả bộ làm cho bọn họ xem mà thôi?Hẳn là cái sau đi, nếu không thực sự khinh địch để cho một nữ nhân như vậy ảnh hưởng tới, hắn sẽ không còn là Thương Diễm Túc, cũng không có khả năng làm cho Mộc gia phải cố gắng lâu như vậy đều không thể đưa mật thám cùng nội gián vào bên trong Lạc Vương phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK