• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Được rồi!

Lâm húc nhật lạnh lùng nói.

Thấy khách nhân mình mời tới bị Huyền thiên tông trâm chọc như vậy, lão thân là tông chủ Lâm môn kiếm tông, nhất định phải đứng ra tỏ vẻ.

- Phó hành!

- Phó hành là ai? Chẳng phải hắn đã chết trên đỉnh thánh sơn rồi sao?

....

Lâm húc nhật nhìn chằm chằm Huyền thiên tông, trầm giọng nói.

- Huyền thiên tông, rốt cục ngươi muốn làm gì? Có chuyện gì cứ hướng về phía Lâm môn kiếm tông ta mà đến. Nhưng người này chỉ là khách đến thăm, không có liên quan gì đến ân oán giữa hai ta, ngươi hãy để cho bọn họ rời khỏi nơi này.

- Lúc trước ta từng nói, để cho bọn hắn rời đi. Nhưng bọn hắn không nghe, ta không còn biện pháp.

- Ngươi....

Lâm húc nhật trừng mắt nhìn Huyền thiên tông, ánh mắt đầy giân dữ. Nhưng mà, vừa muốn nổi giận, lão chợt nhớ tới thực lực đáng sợ của người thanh niên này. Lão đành phải dằn lòng nén cơn giận dữ xuống.

- Chuyện năm đó, ta thừa nhận, Lâm môn kiếm tông chúng ta có lỗi với ngươi. Ngươi oán hận, muốn trút giận, cứ đổ lên đầu chúng ta là được, không nên phát tiết vào bọn họ.

- Chuyện năm đó?

Huyền thiên tông, dời mắt nhìn về phía Long tấn vân.

- Chuyện năm đó, ta sắp quên mất rồi. Không bằng, để vị tông chủ mới này nhắc lại, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?

Long tấn vân nhìn Huyền thiên tông, năm đó người này chính là đối thủ lớn nhất của hắn trên con đường nắm giữ Lâm môn kiếm tông, trong lòng ngập tràn thù hận.

Phó hành!

Rõ ràng chỉ là đệ tử của Huyền thiên tông, thế nhưng sau khi đi tới Lâm môn kiếm tông, liền cướp đi tất cả vinh quang vốn nên thuộc về hắn. Không chỉ là sư tôn Lâm húc nhật, ngay cả Lâm tiểu nguyệt người hắn vốn ái mộ trong lòng cuối cùng cũng bỏ theo kẻ này. Cuối cùng điều khiến hắn không thể chấp nhận chính là Lâm húc nhật lại dự định truyền cho kẻ đó vị trí tông chủ đời sau của Lâm môn kiếm tông

Mặc dù sư tôn nói làm như vậy là để cho Phó hành càng thêm trung thành, tận tâm, vì Lâm môn kiếm tông mà bán mạng. Nhưng mà hắn Long tấn vân không thể chấp nhận sự thật bất kỳ chuyện gì đều bị đối phương đè đầu cưỡi cổ, nhất là phương diện người thừa kế Lâm môn kiếm tông, hắn không cho phép xuất hiện bất kỳ đối thủ nào.

Trong tương lai, Lâm môn kiếm tông chỉ có thể thuộc về hắn.

Vì vậy, hắn âm thầm cùng Phó điện chủ Thánh ma điện Cổ thiên cơ hợp tác. Chính mồm báo cho Cổ thiên cơ thận phận của Phó hành. Đồng thời nguyện ý dâng tặng toàn bộ Huyền thiên tông để bày tỏ thành ý. Đồng thời sau khi bắt giữ được sư tôn của Phó hành, khiến cho Phó hành lúc đó vốn được Tần thiên liệt coi trong, phải tự tay đánh chết người nuôi nấng mình để biểu thị sự trung thành đối với Thánh ma điện.

Mặc dù vì để bảo vệ thân phận của Phó hành không bị tiết lộ, tông chủ Huyền thiên tông cam nguyện chết dưới kiếm Phó hành. Kế hoạch mượn tay Phó điện chủ thánh ma điện Cổ thiên cơ giết chết Phó hành thất bại, nhưng hắn vẫn có thể dựa vào mưu kế ghi lại cảnh tượng tông chủ Huyền thiên tông chết ở dưới kiếm Phó hành, khiến cho Phó hành thân bại danh liệt.

Phó hành vừa chết, trên dưới Lâm môn kiếm tông không còn bất kỳ kẻ nào có thể tranh đoạt ngôi vị tông chủ Lâm môn kiếm tông cùng hắn. Mà hắn, dựa vào hàng loạt biểu hiện sau đó, có được sự công nhận của toàn bộ Lâm môn kiếm tông. Hôm tay tiếp nhận ngôi vị tông chủ Lâm môn kiếm tông, trở thành một trong những thanh niên có quyền lực nhất Thánh quang đế quốc.

Nhưng mà hiện tại!

Đổ bể!

Mọi thứ đều đổ bể!

Mắt thấy ngôi vị tông chủ Lâm môn kiếm tông chỉ còn cách hắn có một bước. Đúng lúc này Huyền thiên tông lại xuất hiện, phá tan tất cả.

Hận!

Thù hận khắc cốt minh tâm!

Nhưng mà ngoại trừ thù hận ra, còn có sợ hãi!

Sợ hãi thực lực kinh khủng của Huyền thiên tông Phó hành!

Lâm trấn phương, thậm chí ngay cả Lâm trấn phương cũng không phải đối thủ của hắn!

Ngay cả Xích huyết phần thiên kiếm có thể sánh ngang chí tôn thần thoại, cũng không phải đối thủ của hắn!

Huyền thiên tông!

Từ khi nào hắn đã cường đại đến trình độ này?

Rốt cục những năm này đã xảy ra chuyện gì?

- Như vậy là, Long tấn vân tông chủ không nhớ ra?

Huyền thiên tông quét mắt nhìn qua rất nhiều đệ tử Lâm môn kiếm tông đến xem lễ, tiện tay chỉ một cái, một đạo kiếm khí phá vỡ hư không, xuyên thủng qua trán một vị đệ tử tông sư cảnh, sau đó tiếp tục xuyên qua ba người đệ tử, một vị tân khách, tạo thành một con đường đầy máu tanh giữa đám người đông nghẹt.

- Huyền thiên tông!

Lâm húc nhật rít gào.

- Như vậy, ngươi rất tức giận!

Huyền thiên tông liếc mắt nhìn Lâm húc nhật, khóe miệng nhếch lên tựa cười mà không phải cười. Dưới ánh mắt nhìn chằm chặp của lão, lần thứ hai vung tay điểm ra. Một đạo kiếm thí khổng lồ mang theo lực lượng nghiền ép, lần thứ hai bắn thẳng về phía đám đông. Kết quả, ít nhất hơn mười vị cao thủ Lâm môn kiếm tông cùng tân khách bị đánh chết tại chỗ.

Đám đông hoảng loạn kêu gào.

- Huyền thiên tông, mau dừng tay lại!

- Như vậy, các ngươi còn chưa nhận rõ cục diện. Còn hi vọng có thể dựa vào vị đại nhân chí tôn thần thoại Lâm trấn phương của các ngươi sao?

- Huyền thiên tông!

Lâm trấn phương đứng giữa hư không, đã phục hồi lại từ trong bi ai. Mặc dù lúc này ánh mắt lão nhìn Huyền thiên tông đầy căm hận, hận không thể chém hắn thành mảnh nhỏ, vì Xích huyết phần thiên kiếm báo thù. Nhưng lão không thẻ vì kích động nhất thời mà khiến cho toàn bộ Lâm môn kiếm tông rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.

- Huyền thiên tông, ngươi không nên quá đáng. Đều là chí tôn thần thoại, nếu như ta thực sự liều mạng, ngọc thạch câu phần. Cho dù trong tay ngươi là một thanh thần kiếm cường đại, chưa chắc ta đã không thể đồng quy vu tận cùng ngươi! Tốt hơn, ngươi nên biết điều một chút!

- Đồng quy vu tận?

Nghe được những lời này, giống như là nghe được một chuyện gì vô cùng buồn cười, Huyền thiên tông lần thứ hai cười phá lên.

- Đồng quy vu tận, định hải thần châm của Lâm môn kiếm tông, chí tôn thần thoại vĩ đại Lâm trấn phương bệ hạ lại muốn cùng ta đồng quy vu tận? Ta sợ quá, ha ha ha ha!

- Ngươi....

Nghe được những lời đầy châm trọc khiêu khích này, Lâm trấn phương giận tím mặt.

- Sư tôn!

Lâm húc nhật trầm giọng nói.

- Sư tôn, chuyện này hãy để ta giải quyết!

Lâm trấn phương lạnh mặt nhìn chằm chằm Lâm húc nhật cùng Huyền thiên tông, nhớ tới quan hệ của Huyền thiên tông cùng Lâm tiểu nguyệt, cuối cùng gật đầu.

- Huyền thiên tông! Rốt cục phải làm sao, ngươi mới dừng chuyện này lại, nhanh nói đi!

- Dừng chuyện này lại?

- Huyền thiên tông nhếch miệng cười nhạt.

- Trước tiên, ngươi nên để cho ta thấy được một chút thành ý!

- Thành ý....

Lâm húc nhật nhìn về phía dám đông khách mời, trong lòng lão hiểu rõ Huyền thiên tông muốn điều gì. Việc này đối với danh dự của Lâm môn kiếm tông đả kích quá lớn. Nhưng mà tình thế trước mặt, nếu lão không nói. Hiển nhiên Huyền thiên tông sẽ không từ bỏ ý đồ. Đến lúc nó, đừng nói là dah dự, ngay cả việc có thể giữ được Lâm môn kiếm tông hay không còn khó nói. Đắn đo hồi lâu, rốt cục Lâm húc nhật hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

- Chuyện Phó hành khi sư diệt tổ, là nói láo....

Ầm!

Một vị trưởng lão chủ trì lễ nghi đứng canh Lâm húc nhật ngã xuống, trên trán xuất hiện một lỗ máu. Ánh mắt mang theo khiếp sợ không cam lòng cuối cùng ngã xuống....

- Lâm húc nhật tông chủ, mời tiếp tục....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK