Bạn trai phụ trách quét dọn, tui thì phụ trách bưng trà rót nước đồng thời xoa bóp đấm lưng cho anh ấy. Mà nhìn vẻ mặt của anh ấy, đoán chừng cả đời này cũng không để tui động vào máy hút bụi nữa đâu.
Bạn trai trông như muốn lật cả phòng khách lên lau một lượt vậy. Chắc là anh ấy cảm thấy mỗi một thứ đồ ở đây đều đang phủ một lớp bụi dày, chúng đã không còn sạch sẽ không còn thuần khiết nữa.
Sau đó anh ấy còn ném cả tui và con chó vào trong phòng tắm. Sao lần này không chê một mình tui không thể tắm sạch được rồi giúp tui tắm nữa?!
Bé hổng có vui!
Đợi tới lúc bạn trai cuối cùng cũng xong xuôi thì trời đã tối từ lâu, bọn tui vẫn còn chưa ăn cơm. Tui đoán anh ấy cũng mệt đến mức không muốn xuống bếp nấu cơm rồi, bèn vô cùng săn sóc đi gọi đồ ăn hàng. Tui chọn món thận dê xào ớt chuông, thận dê chiên tẩm vừng, thận dê nướng than còn có thận dê xào kỳ tử và rau hẹ.
Ánh mắt bạn trai nhìn tui có chút kỳ lạ.
Tui bắt đầu thấy hối hận rồi. Có phải tui nóng lòng quá không? Liệu anh ấy có cả nghĩ chuyện gì không? Tui phải giải thích với anh ấy như thế nào đây?
Bạn trai bỗng nhiên vỗ vỗ vai tui, nói: Anh sẽ không chia tay với em đâu.
Anh ấy quả nhiên đã nhận ra cái gì đó! Anh ấy cho rằng tui ruồng rẫy anh ấy, muốn chia tay anh ấy! Bạn trai của tui rõ ràng là một người đàn ông mạnh mẽ đầy lòng tự tôn, tự ái còn có chút kiêu ngạo cơ mà! Thế nhưng anh ấy lại trở nên khép nép như thế chỉ để cầu xin tui đừng chia tay với anh ấy!
Anh ấy thật đáng thương quá đi! Tui cảm thấy mình càng yêu anh ấy hơn rồi!
Tui vội nắm chặt lấy tay bạn trai, hy vọng bằng cách đấy có thể truyền đạt được tình yêu thương tha thiết và sự nhiệt tình trong lòng tui cho anh ấy.
“Không chia tay!” Tui cảm động đến rơi nước mắt, “Em sẽ không chia tay với anh đâu!”
Bạn trai nói: “Em yên tâm…”
Tui che miệng anh ấy lại: “Đừng nói chuyện này nữa, mình ăn cơm đi anh!”
Bạn trai nhìn tui hồi lâu, cuối cùng mặt mũi nặng trĩu gật gật đầu.