“Ai, ngươi không biết nhìn chằm chằm người ta như vậy là không lễ phép sao” ?
“Khụ khụ, ta còn tưởng rằng ngươi cùng nữ hài tử khác không giống nhau, nguyên lai da mặt cũng không phải rất dầy a” Lan Lăng Ngạo Thiên giễu cợt Tử Điệp nói.
“Đúng a, bị mỹ nam tử như ngươi nhìn chằm chằm như vậy nhất định phải có tố chất tâm lý tốt mới được, ngươi thường xuyên nhìn người khác như vậy sao ?” Tử Điệp hỏi Lan Lăng Ngạo Thiên.
“Vậy còn muốn xem là dưới tình huống gì, gặp được mỹ nữ hiếm thấy như ngươi ta khẳng định muốn nhìn ” Lan Lăng Ngạo Thiên cười lớn nói.
“Được rồi, không cần vỗ mông ngựa” .
Tử Điệp phát hiện mỗi lần cùng một chỗ với Lan Lăng Ngạo Thiên đều thực vui vẻ, không có một chút áp lực, tuy rằng thời gian bọn họ quen biết nhau cũng không dài, vì thế Tử Điệp nhìn Lan Lăng Ngạo Thiên chân thành nói:
“Được quen biết với ngươi thật tốt, mỗi một lần cùng với ngươi một chỗ đều thực vui vẻ” .
“Ha ha, là vinh hạnh của ta, về sau gặp được chuyện gì không vui cầm lần ngọc bội lần trước ta đưa cho ngươi là có thể tìm được ta, ta sẽ giúp ngươi” .
“Được” .
Lan Lăng Ngạo Thiên từ trong tay áo lấy ra châu sai hắn mua trước đó đưa cho Tử Điệp nói:
“Đây, tặng cho ngươi , biết ngươi thích, nhưng mà phải trả tiền a, nhớ rõ lần sau gặp mặt nhớ phải trả cho ta, ta cũng không nghĩ mỗi lần cùng ngươi một chỗ đều phải thâm hụt tiền sinh ý a” .
“Được… Được… Đã biết, ta sẽ trả lại gấp bội cho ngươi, cảm tạ” Tử Điệp cầm châu sai mặt mày hớn hở nhìn Lan Lăng Ngạo Thiên nói.
“Hôm nay đi chơi cũng không còn sớm , mau trở về đi, chắc hẳn lúc này nha hoàn kia không tìm được ngươi đã hồi phủ rồi, không còn ở trên đường tìm ngươi đâu, nhanh trở về đi đừng làm cho người nhà lo lắng, ta đưa ngươi đi” Lan Lăng Ngạo Thiên chân thành nói.
“Không cần, ta có thể tự mình trở về , bên người không phải còn có người sao, đã làm phiền ngươi một ngày ngươi cũng nhanh đến nơi kiếm ra tiền sinh ý của ngươi đi, có thời gian chúng ta lại gặp mặt tán gẫu” .
“Được” .
Lan Lăng Ngạo Thiên nhìn Tử Điệp rời đi cũng xoay người trở về khách sạn, ép buộc một ngày Lan Lăng Ngạo Thiên mệt mỏi thật muốn nghỉ ngơi, nhưng là tiếng đập cửa lại không cảm thấy được vang lên, Lan Lăng Ngạo Thiên đành phải bất đắc dĩ ngồi xuống, cửa cũng bị đẩy ra, người đi vào đối với Lan Lăng Ngạo Thiên thập phần cung kính.
“Hoàng Thượng, chúng ta đi đã lâu cần phải trở về, thư tín nói trong thời gian này không có Hoàng Thượng trong triều có chút lộn xộn” .
“Đợi vài ngày nữa, xử lý xong một việc chúng ta liền khởi hành trở về” .
“Vậy thần xin lui xuống” .
Lan Lăng Ngạo Thiên một lần nữa nằm trở lại trên giường, trong đầu đều là thân ảnh Tử Điệp, lần đầu là nữ phẫn nam trang giảng luận vị quân giả, ở tửu lâu lại khinh thường làm nữ nhân Hoàng Thượng cùng với bộ dạng hôm nay vươn tay giúp người khác, đều làm cho Lan Lăng Ngạo Thiên đối Tử Điệp tràn ngập tình cảm khác thường, hơn cả tình yêu nam nữ, càng nhiều là bội phục khí chất của Tử Điệp không giống người thường.
Lan Lăng Ngạo Thiên lại nghĩ đến tình hình quốc nội không khỏi nhíu mày, tiên hoàng làm cho Lan Lăng quốc trở nên loạn lạc rồi ném lại cho hắn làm cho hắn không biết nên bắt đầu từ đâu, cho nên mới đến nơi đây để khảo sát dân tình, nghe Tử Điệp nói hắn thật sâu hiểu được nếu muốn làm một đế vương thành công nhất định phải thời thời khắc khắc đều đem lợi ích của dân chúng đặt ở vị trí đầu tiên, dân chúng yên ổn quốc mới ổn định.
Nghĩ đến Tử Điệp Lan Lăng Ngạo Thiên không khỏi cười rộ lên, thật sự là một kỳ nữ , hắn rất muốn biết nam tử như thế nào mới có thể có tư cách có được nàng, không thích cuộc sống trong cung Lan Lăng Ngạo Thiên nghĩ lấy cá tính Tử Điệp cho dù là đương kim hoàng thượng Phong Lạc Hiên thích nàng, nàng không để vào mắt cũng không hiếm lạ, Lan Lăng Ngạo Thiên ẩn ẩn thay Tử Điệp lo lắng, một kỳ nữ tử như Tử Điệp Phong Lạc Hiên làm sao có thể không chú ý đến, hắn nghĩ lần sau gặp Tử Điệp nhất định phải đem việc này nói cho nàng, để cho nàng cẩn thận một chút phòng hoạn chưa xảy ra. Về phần thân phận của mình, nếu nàng không hỏi mình cũng đừng nói , lúc nàng muốn biết mình lại nói cho nàng, Lan Lăng Ngạo Thiên cũng không rõ vì sao bọn họ mới gặp mặt qua vài lần tựa như lão bằng hữu quen biết nhau đã lâu, nếu là bằng hữu vậy cho nàng một tình bằng hữu ấm áp, gặp chuyện không vui mình ít nhất còn có thể giúp nàng có tinh thần duy trì.
Lan Lăng Ngạo Thiên bỗng nhiên cảm thấy mình thật vĩ đại, suy nghĩ thiệt nhiều mí mắt cũng dần dần trỉu nặng, cứ như vậy liền ngủ sâu bên miệng còn lộ vẻ thản nhiên mỉm cười, mặc cho ai nhìn cũng không thể nghĩ rằng hắn đường đường là vua của một nước, Lan Lăng Ngạo Thiên ngủ nhìn qua giống như thiên sứ yên bình.