Mục lục
Tử Vong Khai Đoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nội tâm Bùi Kiêu nóng dần, nếu như suy đoán của hắn là thật, chỉ cần hấp thu tất cả những điểm sáng của quái điểu, thực lực của hắn không phải có thể lập tức tăng lên gấp mười lần sao? Con quái điểu này ít nhất lớn gấp mười lần so với hắn, nếu như tốc độ, lực lượng thật sự có thể đề cao gấp mười, tuy rằng không dám nói có thể trực tiếp đối kháng với quái vật, nhưng ít nhất khả năng sống sót sẽ lớn hơn rất nhiều, nói không chừng còn có thể dựa vào trí tuệ nhân loại chế tạo ra một vài cạm bẫy, bắt giết một số quái vật thực lực nhỏ yếu, khi đó thực lực của hắn có lẽ có thể ổn định tăng lên, cho đến khi...

Bùi Kiêu càng nghĩ càng cảm thấy nội tâm như có lửa nóng, chung quy hắn cũng là người sinh ra sau thập niên tám mươi, đã trải qua thời kỳ văn học mạng, trong những tiểu thuyết huyền huyễn, tiên hiệp, kì huyễn… cho dù là xuyên việt cũng được, trùng sinh cũng thế, hoặc là dị năng gì cũng được, trong những tiểu thuyết này sao có thể thiếu được lực lượng? Mà giờ phút này lực lượng đã ở ngay trước mắt, nói không chừng sau khi hấp thu được những điểm sáng này, hắn còn có thể trùng sinh quay về dương thế?

Bùi Kiêu chạy tới vài bước, lao về hướng mấy điểm sáng đang lẳng lặng phiêu du lơ lửng giữa không trung, nhẹ tay đưa tới đã bắt được một điểm, thế nhưng tình huống kế tiếp lại nằm ngoài dự đoán, cho dù hắn nén ép, xé nhỏ, hay thậm chí là nuốt vào bụng cũng vậy, điểm sáng này đều giống như tách biệt với hắn, đè ép liền trở thành hình dẹt, xé rách liền biến thành hai nửa, sau khi xé xong lại kết hợp thành một, mà sau khi bị Bùi Kiêu ăn vào bụng mới là quỷ dị nhất, tự động chui ra từ tai, mắt, mũi... Mặc cho Bùi Kiêu sử dụng mọi cách, điểm sáng này vẫn như dầu không tan vào nước, không hề bị hấp thụ, ngược lại là theo thời gian mà chậm rãi tiêu tán, sau một lúc như vậy đã có trên trăm điểm sáng tan biến, khiến Bùi Kiêu đau lòng đến mức càng thêm nôn nóng. Theo điểm sáng dần biến mất, thi thể quái điểu cũng mất đi một bộ phận, sau đó từ trong cơ thể nó lại hiện ra những điểm sáng khác, giống như muốn lấp đầy chỗ trống trên cơ thể.

- Bình tĩnh, bình tĩnh lại!

Bùi Kiêu hét lớn một tiếng, cưỡng ép nội tâm nôn nóng bình tĩnh trở lại, mấy phút sau, hắn quay đầu đi, không nhìn tới thi thể quái điểu cùng những điểm sáng xung quanh nữa, chỉ ngồi trên khối đá, cẩn thận suy nghĩ.

- Đầu tiên, có thể khẳng định ta đã hấp thu những điểm sáng này, nếu không hai tay cùng chân trái của ta không thể nào hoàn hảo vô khuyết như hiện tại, tiếp theo thể lực cùng lực lượng của ta cũng không thể được khôi khôi phục hoàn toàn cùng đề cao như vậy, có thể cho rằng những điểm sáng này tuyệt đối có thể hấp thu... Nhưng tại sao ta lại không hấp thụ được? Chẳng lẽ là biện pháp có gì đó không đúng?

Bùi Kiêu cẩn thận suy nghĩ lại quá trình hấp thu điểm sáng vừa rồi, nhưng cũng không cảm thấy có điểm nào không thích hợp, không phải là hấp thu điểm sáng vào trong thân thể sao? Vì sao lại không hấp thu được? Chẳng lẽ là sức chứa của linh hồn nhân loại có hạn, giống như ăn cơm, đa phần mọi người ăn ba chén cơm là đủ, cho dù một số người có thân hình cao lớn thì ăn nhiều lắm cũng chỉ năm sáu chén là no, là đạo lý như vậy sao?

Nghĩ đến đây, Bùi Kiêu thở dài, giống như hoan hỉ vui mừng một lúc, mới phát hiện hóa ra chỉ là nằm mơ, loại cảm giác thất vọng này thật sự là khó chịu, khi Bùi Kiêu vô cùng buồn bực quay đầu lại, bỗng dưng lại thấy những điểm sáng xuất hiện biến hóa.

Hóa ra khi một bộ phận trên cơ thể quái điểu biến mất, không chỉ hiện ra những điểm sáng, mà còn có một vài tia khí tức đen tối, sau khi tia khí tức này xuất hiện liền phiêu tán trong không khí, sau đó chậm rãi bay về hướng một điểm sáng, sau khi bị khí tức đen tối quấn quanh, điểm sáng nhanh chóng trở nên ảm đạm, cho đến khi biến mất mới thôi, mà tia khí tức này lại giống như lớn lên một chút…

- Chẳng lẽ những điểm sáng này cần dùng kia khí tức đen tối kia để hấp thu sao?

Bùi Kiêu bỗng nhiên nhớ lại khi mình mới chết có thấy linh hồn nhân loại xung quanh đều có những tia khí tức màu đen này, theo như lời của ông lão lúc trước thì đó là nhân quả sinh ra từ những chuyện từng làm, cũng có thể cho là những chuyện làm sai, khiến người khác sinh ra oán niệm với họ, nói một cách khác, khí tức đen tối này hẳn chính là oán niệm, nhưng mà cho dù như thế nào đi nữa, khí tức màu đen này hẳn đều là không tốt, đặc biệt như khi những linh hồn nhân loại vừa tiến vào thế giới này, hình dạng bọn họ đều lập tức bắt đầu chuyển biến, giống như biến thành các loại quỷ quái, mặt mũi hung tợn, vóc dáng to lớn... Chẳng lẽ tất cả đều là do hấp thu oán niệm sao?

Bùi Kiêu lập tức liền do dự, giờ phút này hắn quả thật là rất cần lực lượng, cho dù chỉ là khiến khí lực của bản thân tăng lên một chút, có thể chạy trốn nhanh hơn, nhưng mà lý trí lại nói cho hắn, những khí tức đen tối này tuyệt đối không phải thứ gì tốt, một khi bị nó xâm nhập vào cơ thể, tuyệt đối sẽ biến thành quái vật cùng loại như những linh hồn kia...

- Mẹ, mặc kệ , dù sao cũng đã chết, tình huống còn có thể nào xấu hơn nữa sao?

Bùi Kiêu lo lắng suy nghĩ một lúc, sau đó liền dứt khoát cắt đứt dòng suy nghĩ miên man, lấy hết dũng khí, bước tới nắm một tia khí tức đen tối vào tay, khi da vừa tiếp xúc với tia khí tức này, nhất thời một luồng tư tưởng âm hàn lạnh lẽo truyền vào ý thức hắn.

Đây là ký ức của quái điểu mặt người, nó... Không, hẳn là nàng, nàng nguyên bản vốn là con người!

Nàng đã không còn nhớ rõ tên mình, chỉ nhớ mình là một người bình thường lớn lên trong thành phố, không, cũng không thể nói là người thường, nàng hẳn là một đại mỹ nữ được nuông chiều từ nhỏ, bất kể là trong nhà hay là trong trường học, sau khi lên trung học làm quen vài người bạn trai, tất cả những người tiếp cận với nàng, đều là do bị dung mạo xinh đẹp cùng giọng nói mềm mại của nàng hấp dẫn, đều vô cùng sủng nịnh, nuông chiều đối với nàng, trừ không lấy được trăng sao trên trời xuống cho nàng ra, bất cứ thứ gì nàng muốn đều sẽ có người cho, dần dần, nàng cũng trở nên quen với loại nuông chiều này, cho rằng người khác cưng chiều đối với mình là lẽ dĩ nhiên...

Từ sau khi nếm thử trái cấm lần đầu, tốc độ đổi bạn trai của nàng càng lúc càng nhanh, muốn bề ngoài đẹp trai, muốn có gia thế, muốn có nhiều tiền, muốn có người kéo nàng đi chơi thâu đêm suốt sáng, một ngày trôi qua, rồi lại một năm trôi qua, trong ký ức nàng tràn ngập mơ hồ cùng hỗn loạn, cho đến khi nàng tốt nghiệp trung học, liền bắt đầu đi theo bên cạnh những đám ngốc có tiền, không phải bạn gái, cũng không phải là vợ, dù sao khi nàng muốn tiền, những người đó đều sẽ đem tiền tới cho nàng, mà nàng vỏn vẹn chỉ cần ngủ qua đêm cùng với những nam nhân này là được... Trong quá trình sống thối nát cùng hỗn loạn như vậy, nàng cũng bị dụ dỗ hút ma túy...

Ký ức cứ như vậy tràn ngập hỗn loạn cùng đen tối, càng ngày càng âm trầm, cho đến một khắc cuối cùng, nàng bởi vì sử dụng ma túy quá liều mà chết, tất cả nam nhân từng thề non hẹn biển đều biến mất không tung tích, chỉ có duy nhất cha mẹ tóc đã trắng xoá, dùng nước mắt gột rửa thân thể khô gầy của nàng... Điểm rõ ràng cuối cùng, cũng là điểm rõ ràng nhất trong toàn bộ ký ức một đời, là nước mắt giàn dụa không ngừng rơi trên gương mặt cha mẹ...

- Aaaaaa!

Vô số ký ức hỗn loạn truyền vào trong đầu Bùi Kiêu, tràn ngập rất nhiều ký ức không thuộc về bản thân, hơn nữa những ký ức này điên cuồng giống như của bệnh nhân tâm thần, không có một chút logic nào, hoàn toàn hỗn loạn, Bùi Kiêu thống khổ gào thét không ngừng, không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cảm thấy tia khí tức đen tối đang chiếm lấy thân hình hắn, khiến tư tưởng hắn rốt cuộc không thể khống chế thân thể.

Đúng lúc này, bỗng nhiên từ chỗ sâu nhất trong ý thức hắn đột nhiên xuất hiện một luồng lôi điện, trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Bùi Kiêu bị bao phủ bởi một tầng điện tích, tia khí tức đen tối đã xâm nhập vào cơ thể hắn giống như tuyết gặp lửa nóng, dễ dàng bị lôi điện làm tiêu tán, vô số ký ức hỗn độn cũng lập tức biến mất, trong lúc mơ hồ, Bùi Kiêu phảng phất như nghe thấy một tiếng khóc vui mừng của nữ nhân.

Tầng lôi điện này tới nhanh mà đi cũng nhanh, sau vài giây ngắn ngủi đã hoàn toàn biến mất, mà Bùi Kiêu lại giống như mới chạy marathon một quãng đường dài, toàn thân yếu ớt vô lực, khí lực để nhấc chân nhấc tay một cái cũng không có, khiến hắn chỉ có thể không ngừng thở dốc kịch liệt, cho đến khi vài chục điểm sáng tự bay tới bên người, trực tiếp tan biến vào trong cơ thể hắn mới thôi. Bùi Kiêu lúc này mới rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, sau khi những điểm sáng không khó khăn gì đã dung hợp vào cơ thể, tình trạng suy yếu lúc trước liền biến mất, linh hồn hắn lại tràn ngập lực lượng, tinh thần minh mẫn.

- ... Đến cùng là phát sinh chuyện gì?

Bùi Kiêu lắc lắc đầu còn đang hơi choáng váng, trong lòng không ngừng nhẩm đọc một số bài thơ Đường, đây là biện pháp tĩnh tâm khi đọc sách của hắn, bất kể tâm tình rối loạn đến mức nào, chỉ cần nhẩm đọc những bài thơ Đường này, cảm xúc trong lòng sẽ dần trở nên trầm tĩnh, quả nhiên, mặc dù là hắn đã chết, loại thói quen này cũng vẫn có hiệu quả. Sau mấy chục giây, Bùi Kiêu đã triệt để ổn định nội tâm, hắn bắt đầu suy xét lại những chuyện vừa xảy ra, bắt đầu từ khi tiếp xúc với tia khí tức đen tối, ký ức của quái điểu mặt người liền bắt đầu tiến vào ý thức hắn, trong những trí nhớ lộn xộn này vẫn có thể tìm được một vài manh mối, quái điểu trước kia vốn cũng là nhân loại, sau khi chết không biết vì nguyên nhân gì đã biến thành quái vật. Những linh hồn tiến vào thế giới này cùng hắn cũng đều sinh ra biến dị, tuy mức độ biến dị không quá lớn, ít nhất vẫn có thân thể tương đối giống với nhân loại, nhưng đây cũng có thể là do bọn họ không hấp thu quá nhiều tia khí tức đen tối...

- Ngoài ra... Còn có thể từ Địa ngục trở về dương thế?

Bùi Kiêu cẩn thận nhớ lại ký ức của quái điểu, trong đó có một đoạn tin tức vô cùng trọng yếu, đó chính là linh hồn thể ở Địa ngục cũng có thể quay về. Tuy ký ức vô cùng hỗn loạn, nhưng chi tiết về việc quay lại dương thế lại tương đối rõ ràng, hắn có thể cảm giác được nàng đối với dương thế có một loại chấp niệm kỳ lạ, trong một lần đến bắt những linh hồn nhân loại vừa rơi vào thế giới này, một con quái thú khác đã thông qua vòng xoáy trở về dương thế…

- Nói một cách khác, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, sức chịu đựng của thân thể đủ mạnh, là có thể thông qua vòng xoáy kia trở về dương thế sao? Cái này còn cần phải cẩn thận tính toán lại một chút... Mà lúc trước ta quả thật đã phát ra lôi điện?

Bùi Kiêu cẩn thận nhớ lại những chuyện vừa phát sinh, khi hắn sắp bị luồng cảm xúc hỗn loạn khống chế, từ chỗ sâu nhất trong linh hồn phát ra một luồng lôi điện, tiếp đó bên ngoài cơ thể hắn liền có một tầng lôi điện bao phủ, khí tức đen tối lập tức bị tan rã như băng gặp lửa. Trên thực tế, từ khi vừa tiến vào Địa Ngục, hắn cũng đã bắt đầu hoài nghi, vì sao những linh hồn thể khác đều có khí tức đen tối xung quanh, chỉ có hắn là hoàn toàn không có?

- Sau khi phát ra lôi điện, linh hồn rất suy yếu, giống như muốn tiêu tán đến nơi, mà trong trạng thái như vậy, những điểm sáng vốn không thể hấp thu lại bỗng nhiên dung nhập vào cơ thể ta, hay là… có thể thông qua hấp thu điểm sáng chuyển đổi tạo ra lôi điện?

Nghĩ đến đây, trong lòng Bùi Kiêu lại một lần nữa nóng lên, tính cách của hắn vốn kiên nghị, từ nhỏ đến lớn bất cứ chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng buông tay, giờ phút này đối mặt với biện pháp duy nhất có thể thay đổi tình hình trước mắt, có được lực lượng mới có thể tồn tại trong Địa Ngục, mà muốn có được lực lượng, tất yếu phải hấp thu những điểm sáng.

Sau khi cân nhắc một chút, Bùi Kiêu lại một lần nữa đến gần những điểm sáng, sau đó tìm mọi biện pháp thử nghiệm, tập trung lực chú ý muốn làm xuất hiện lôi điện trong cơ thể, nhưng mà mặc cho hắn cố gắng như thế nào cũng không có gì xuất hiện, cứ như vậy, sau hơn mười phút, thân hình khổng lồ của quái điểu mặt người đã có ba phần tư triệt để tiêu tán, trong lòng Bùi Kiêu cũng càng lúc càng nôn nóng.

- Mẹ! Dù sao tình hình hiện tại đã xấu đến mức không thể xấu hơn, không bằng liều mạng một phen đi!

Bùi Kiêu nhặt một khối đá nhỏ lên, tay trái đặt trên mặt đất, tay phải thì cầm khối đá nhắm về phía tay trái của mình, sau đó hắn cắn răng một cái, dùng lực đập xuống, Chát~, tiếng la hét thất thanh của Bùi Kiêu vang vọng trên bình nguyên hoang vu, mà ba ngón tay trái của hắn đã bị đứt rời, chỉ sau nửa giây, ba ngón tay này liền tiêu tán trong hư không, đồng thời một điểm sáng lớn cỡ ngón cái lơ lửng trước mặt hắn.

Bùi Kiêu biết điểm sáng này chính là do ba ngón tay của mình biến thành, hắn cố gắng chịu đựng đau đớn, đưa tay về phía một điểm sáng lớn, đồng thời trong lòng không ngừng nhẩm đọc thơ văn, bắt bản thân phải tỉnh táo lại, toàn tâm cảm thụ quá trình điểm sáng từ miệng vết thương dung nhập vào cơ thể.

Điểm sáng này quả nhiên thuận lợi dung nhập vào cơ thể Bùi Kiêu, đồng thời từ miệng vết thương mơ hồ xuất hiện hình dạng ba ngón tay, chỉ sau vài giây ngắn ngủi, ba ngón tay đã bị đứt rời của hắn liền thuận lợi mọc ra, mà đến lúc này, Bùi Kiêu chỉ vừa mới tiến vào trạng thái trầm tĩnh, chỉ vừa kịp cảm giác thấy một dòng nước ấm, tiếp đó dòng nước ấm áp này đã biến mất, ngón tay khôi phục hoàn hảo như ban đầu.

- Aaaa!

Bùi Kiêu phẫn nộ mở to hai mắt, hắn lại cầm lên một khối đá lớn bất chấp tất cả liều mạng đập về hướng bàn tay trái của mình, lập tức cảm giác đau đớn khó có thể chịu đựng khi linh hồn bị xé rách truyền đến. Cho dù là khi còn nhục thể cũng đã là tay đứt ruột xót, nếu bị thương đến xương thì thật sự là đau đến khó có thể chịu đựng, hiện tại Bùi Kiêu đã chỉ còn lại có linh hồn, đau đớn khi linh hồn bị xé rách còn gấp cả chục lần, khủng bố khó có thể dùng lời diễn tả.

Lần này Bùi Kiêu gần như đập nát toàn bộ bàn tay trái, tổng cộng có ba điểm sáng lớn nhỏ khác nhau hình thành, sau khi hít sâu một hơi, Bùi Kiêu hướng bàn tay về phía những điểm sáng, cũng không biết có phải do giờ phút này trong lòng thật sự không hề có tạp niệm hay không, khi cánh tay vừa tiếp xúc với điểm sáng, hắn đã tiến vào trạng thái trầm tĩnh như nước, ý thức hoàn toàn tập trung cảm thụ luồng ấm áp dễ chịu đang tiến vào cơ thể.

Khi triệt để tiến vào trạng thái trầm tĩnh, xuôi theo những điểm sáng hóa thành dòng nước ấm tiến vào trong cơ thể, Bùi Kiêu cảm giác phảng phất như mình không còn tồn tại, toàn bộ ý thức đều nằm trong dòng nước ấm, xuôi theo cánh tay chảy vào cơ thể, sau đó hắn thấy được... cấu tạo toàn bộ linh hồn thể, tất cả đều là do những điểm sáng tạo thành, mà những điểm sáng này cũng không phải cái gọi là năng lượng, tất cả chúng đều là ý niệm cùng ký ức!

Tất cả những điểm sáng đều là do cảm xúc tích cực tạo thành, trong quá trình cảm thụ Bùi Kiêu có thể cảm giác rất rõ những cảm xúc trong đó, ví dụ như hoan hỉ, vui vẻ, phấn chấn, cảm động… khi ý thức chìm vào trong những điểm sáng này, hắn cảm thấy vô cùng ấm áp thoải mái,chỉ muốn ngủ một giấc thật say.

Bất quá hiện tại trên tay trái vẫn còn cảm giác đau đớn khi linh hồn bị xé rách, cho nên hắn cũng không bị loại cảm giác này mê hoặc, tiếp tục xuôi theo dòng nước ấm chảy hướng về trung tâm thân thể. Trên thực tế hắn không phát hiện ra tốc độ vận hành của dòng nước ấm rất nhanh, ngẫm lại một chút, lần trước hắn vừa mới tiến vào trạng thái trầm tĩnh, dòng nước ấm đã biến mất, thời gian lúc đó chỉ khoảng một giây, mà hiện tại ý thức hắn có thể quan sát nhất cử nhất động của dòng nước ấm tạo thành từ những điểm sáng, như vậy có thể thấy giờ phút này tốc độ tư duy của hắn kỳ thật cũng rất nhanh. Trong khi đang cảm nhận linh hồn mình bỗng nhiên trong đầu Bùi Kiêu lóe lên, hắn dần dần mở rộng tầm nhìn, từ từ chậm rãi, sau một lát toàn bộ linh hồn đều đã nằm gọn trong tầm nhìn của ý thức.

Quả nhiên, những điểm sáng này không vô duyên vô cớ tạo thành linh hồn thể của ta, muốn những điểm sáng tạo nên một thân hình, như vậy nhất định phải có thứ trói buộc chúng, giống như những tia khí tức đen tối kia vậy, trong cơ thể ta hắn cũng có thứ tương tự mới đúng... Quả nhiên là có!

Sau khi tầm nhìn ý thức Bùi Kiêu bao quát lên toàn bộ linh hồn, lúc này hắn mới phát hiện ra thứ tồn tại ở trung tâm những điểm sáng, đó là một đường cong bán trong suốt, chính là do đường cong này khống chế điểm sáng, lấy hình dáng thân thể làm biên giới chứa đựng những điểm sáng, hình thành nên linh hồn thể.

Bùi Kiêu cũng cảm giác được đường cong bán trong suốt tại trung tâm linh hồn mình là cái gì, đó chính là chấp niệm cá nhân của hắn, không giống với cảm xúc tích cực hay cảm xúc tiêu cực, điểm sáng cùng khí tức đen tối chỉ là ý niệm không rõ ràng, ví dụ như vui vẻ, ví dụ như thù hận, tuy rằng nguyên nhân vui vẻ cùng đối tượng thù hận của mỗi người đều bất đồng, nhưng mà bản thân sự vui vẻ cùng thù hận lại là giống nhau, chỉ là ý niệm thuần túy, không thể so với chấp niệm.

Xem ra, một linh hồn hẳn là do hai bộ phận tạo thành, ý thức cùng chấp niệm là trụ cột, giống như đại não, sau đó do chấp niệm hấp thu điểm sáng hoặc khí tức đen tối tạo thành thân thể, mà mức độ mạnh yếu của chấp niệm cũng đại biểu cho khả năng dung nạp những điểm sáng cùng khí tức đen tối là bao nhiêu.

Những nhận thức này của Bùi Kiêu đều chỉ phát sinh trong phút chốc, tốc độ vận hành của ý thức vô cùng nhanh, trong toàn bộ vũ trụ thứ duy nhất có khả năng vượt qua tốc độ ánh sáng, chính là tốc độ vận hành của ý thức. Dòng nước ấm liên tục xâm nhập vào cơ thể, sau một lát thì dừng lại tại đan điền, rồi bị hấp thu hoàn toàn, đồng thời khi dòng nước ấm bị hấp thu, Bùi Kiêu rốt cuộc cũng “nhìn thấy” thứ mình vẫn tìm kiếm, trong đan điền hắn, các điểm sáng bị tan rã thành những tia sáng cơ bản nhất, vận hành chậm rãi theo một quy luật nào đó, trong khi tia sáng không ngừng lưu động, lôi điện cũng chậm rãi hình thành...

Khi khôi phục lại từ trạng thái tâm thần ngưng tụ, Bùi Kiêu đã thấy rõ ràng quỹ đạo lưu động của những tia sáng, là một ký hiệu kỳ lạ, có vẻ rất cổ phác, nhưng không phải bất cứ một loại văn tự hoặc ký hiệu nào hắn từng biết. Hơn một tiếng đồng hồ kế tiếp, Bùi Kiêu liền bắt đầu tiến hành các loại thử nghiệm, đầu tiên hắn cưỡng ép những điểm sáng dung nhập vào cơ thể, nhưng mà rất đáng tiếc, dường như dung lượng bản thân chỉ đến mức như hiện tại là hết cỡ, không thể dung nạp thêm, thử nghiệm đầu tiên dễ dàng liền thất bại .

Tiếp theo Bùi Kiêu tính toán biến những điểm sáng có sẵn trong cơ thể thành đủ loại văn tự hoặc là ký hiệu, quả thật, khi tiến vào trạng thái tĩnh tâm, hắn có thể khống chế những điểm sáng trong cơ thể, nhưng khi biến những điểm sáng thành tia sáng cơ bản, tạo ra các loại văn tự ký hiệu, bất kể là chữ Hán, tiếng Anh, số La Mã, ký hiệu La Tinh, thậm chí là các loại hình học, những tia sáng này liền lập tức phát nổ, hơn nữa theo số lượng điểm sáng càng nhiều, mức độ phát nổ cũng càng lớn. Một lần nghiêm trọng nhất, Bùi Kiêu định tạo ra một ký tự gồm bảy nét, cường độ của vụ nổ thậm chí khiến thân hình hắn bị nổ tan thành hai đoạn, cũng may bốn phía đều là những điểm sáng lơ lửng tự do mới cứu được hắn một mạng, nếu không lần phát nổ này tuyệt đối có thể khiến hắn tan thành mây khói, thử nghiệm thứ hai cũng thất bại.

Đến lúc này, thân thể của quái điểu chỉ còn lại khoảng một phần mười, đã không còn nhiều thời gian để thí nghiệm, Bùi Kiêu chỉ có thể bắt chước mô phỏng ký hiệu lôi điện tại đan điền, trong khoảnh khắc khi ký hiệu lôi điện này hình thành, Bùi Kiêu chỉ cảm thấy trong đan điền có một lực hút giống như muốn kéo toàn bộ ý thức hắn vào, bất quá loại cảm giác này tới nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó một ký hiệu lôi điện khác đã hình thành, hai ký hiệu lôi điện chậm rãi hấp thu những tia sáng, hình thành, tích trữ lôi điện.

Sau khi tạo ra ký hiệu lôi điện, Bùi Kiêu cảm thấy ý thức tựa hồ có chút phiêu tán, không thể tập trung, lập tức trong lòng hắn vô cùng lo lắng, sở dĩ có thể thông qua trạng thái trầm tĩnh cảm thụ cùng khống chế điểm sáng trong thân thể, nguyên nhân đều ở lực tập trung của ý thức hắn, nếu như không thể tập trung, như vậy sẽ không thể cảm thụ cùng khống chế những điểm sáng, khi đó cho dù hắn có vô số ký hiệu lôi điện, phỏng chừng cũng chỉ là một người bình thường mà thôi... Lực lượng không thể khống chế, đó căn bản không phải cái gọi là lực lượng!

Sau đó, Bùi Kiêu cố gắng tiến vào trạng thái tâm thần ngưng tụ, sau một lúc cuối cùng cũng cảm nhận được những điểm sáng trong cơ thể, mà lần này thời gian để ngưng tụ tâm thần ít nhất nhiều hơn mấy phút đồng hồ so với lúc trước, khiến hắn không dám tùy ý tạo ra ký hiệu lôi điện nữa.

- Hóa ra là như vậy, muốn trói buộc, lợi dụng hoặc là hấp thu những điểm sáng, như vậy thứ không thể thiếu chính là chấp niệm, sau khi tạo ra ký hiệu lôi điện này, chấp niệm của bản thân ta ước chừng mất đi một phần mười. Phần chấp niệm này bị tập trung đến vị trí ký hiệu lôi điện, trói buộc những tia sáng tại đó vận hành lưu động... Hóa ra là như vậy.

Đã hiểu rõ tầm quan trọng của chấp niệm, Bùi Kiêu càng không dám tạo ra thêm ký hiệu lôi điện, tuy rất đáng tiếc là xung quanh đều là những điểm sáng tự do, nhưng hắn cũng chỉ có thể tận khả năng hấp thu, sau đó dẫn đến vị trí ký hiệu lôi điện chuyển hóa thành lôi điện tích trữ lại. Mãi cho đến khi toàn bộ thi điểu của quái điểu đầu người đều đã hóa thành hư ảo, lúc này Bùi Kiêu mới ra khỏi trạng thái trầm tĩnh, tuy vậy hắn cũng không lập tức rời khỏi vị trí hiện tại, chỉ tìm kiếm một chỗ ẩn nấp dưới những khối đá lớn, sau đó ngồi im lặng trầm tư suy nghĩ.

Sự khác nhau giữa con người và con vật, chính là ở chỗ con người có khả năng phân tích cùng kết luận, Bùi Kiêu vốn là người thích phân tích cùng tự hỏi, hiện tại phát hiện ra những bí mật về điểm sáng, linh hồn thể, còn có chấp niệm cùng ký hiệu lôi điện, Bùi Kiêu cũng liền vội vàng tổng kết lại mọi chuyện, chung quy những điều này có lẽ đều là chỗ dựa để hắn tiếp tục sống sót.

Đầu tiên, bộ phận quan trọng nhất của linh hồn thể là chấp niệm cá nhân, hoặc là cũng có thể gọi là ý chí lực, ví dụ như có người kiên nghị, có người yếu đuối, ý chí lực của mỗi người đều không giống nhau, mà ý chí lực này hẳn chính là điểm tối trụ cột tạo nên linh hồn, giống như trong rất nhiều bộ phim, nếu như một người mang theo chấp niệm thật lớn khi chết, ví dụ như muốn nhìn thấy người nào đó, muốn báo thù, muốn làm chuyện này chuyện nọ, như vậy linh hồn của người này sẽ không dễ dàng tiêu tán, thậm chí có thể chuyển biến thành quỷ hồn, cũng chính là cùng một đạo lý.

Tiếp theo, chấp niệm có thể hấp thu những điểm sáng, hình thành linh hồn thể, mà những điểm sáng chính là đủ loại cảm xúc tích cực, nói một cách khác, chấp niệm chính là khung xương, cảm xúc tích cực là máu thịt, những cảm xúc tiêu cực thì giống như là đột biến gien, một khi linh hồn bị quá nhiều cảm xúc tiêu cực xâm nhập, như vậy sẽ mất đi ý thức, đồng thời thân hình cũng phát sinh biến hóa, về phần ký hiệu lôi điện trong cơ thể ta có thể xem như một loại động cơ, hấp thu điểm sáng, tạo ra lôi điện.

- Tiếp... Chính là cơ hội trở về dương thế!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK