“Cún cún, lại đây nhờ tý.”
Cái giọng chết tiệt của tên Cảnh Hưng cứ oang oang lên làm cậu phiền muốn chết!!!
Hắn mới đầu gọi cậu là “Tuấn” sau này thì ứ thèm gọi thế nữa!! Cứ 1 câu “Cún” 2 câu “Cún Cún”!!! Đmmm Cún cái lone ý!!! Lão tử là người méo phải chó cún!!
Kha Tuấn quyết định làm lơ Cảnh Hưng.
“Cún Cún ơi Cún nà ~”
Giọng ngọt ngào mấy cũng vô ích!
“Cún ơiiiii”
Tiếp tục bơ!!!
“Cún ơiii.... thầy nãy giờ kêu lên bảng kìa.”
.... Lừa ai chứ sao lừa đượ---... Ôi mẹ ơi mặt ông thầy đen như mông nồi kìa...Ái ngại nhìn giáo viên đang mở sổ đầu bài... múa chữ lên đó một lúc rồi nhìn Kha Tuấn cười mỉm.
R.I.P con rồi.
Douma.
Vâng, cậu được ghi danh sổ điểm với tội danh “Vô lễ với giáo viên, không nghe yêu cầu của giáo viên.”
..... ĐMM!! Kha Tuấn ném cái nhìn chất tấn thù hận cho Cảnh Hưng!!! ĐM!
Và từ đó về sau, cậu không chơi kiểu lơ là cái gọi “Cún” nữa.