Nhưng lần này không dựa cổng, hắn dang hai tay, chắn đường đi của cậu.
“Nói chuyện đi.”
“Không.” - Chân dơ lên tính đạp vào ngay giữa chân hắn đành thu lại.
Dẫu sao cùng là con trai với nhau.
Cậu hiểu sâu sắc nỗi đau khốn khổ, max thốn đó.
“Tôi đã nghĩ trêu đùa cậu. Nhưng chỉ nghĩ, không làm, tôi nghiêm túc muốn thân với cậu.”
“Lại nói không làm đi.”
Nhổm sang trái đánh lạc hướng hắn, cậu nhanh như cắt thoát thân từ bên phải.
Chết tiệt! Không được tin hắn!
Vừa chạy tay vừa đè ngực, tự nhủ không được tin hắn! Không tin!
______ _____ ________ _