Bàn tay sờ tới sờ lui ngực hắn, tên nam tử kia rốt cuộc cũng xác định điều gì đó chợt ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đáy mắt Phạm Dương Triệt hỏi : “Ngươi là nam nhân?!”
Thì ra hắn nghĩ mình là nữ tử. Tình hình như vậy đối với Phạm Dương Triệt cũng không phải là lần đầu. Bởi vì diện mạo của hắn quá mức nữ tính, một phần cũng vì giọng nói nhẹ nhàng, khiến nhiều người hoài nghi hắn là nữ giả nam. Trong đó nam nhân đều chiếm đa số. Có lẽ nam tử trước mắt này mới vừa rồi nghĩ hắn là nữ tử. Hắn là người đầu tiên dùng phương pháp như vậy xác định giới tính của Phạm Dương Triệt. Lập tức có thể nhìn ra sự thất vọng trên khuôn mặt.
“Ha ha a –” Bỗng nhiên, nam nhân trước mắt cất tiếng cười to. Trong phòng to như vậy chỉ có tiếng cười của hắn. Nghe tiếng cười Phạm Dương Triệt thấy có chút đáng sợ.
Cuối cùng, hắn cũng ngừng cười. Đôi mắt sáng tỏa ra thần thái hưng phấn, đôi mắt như có lửa nói : “Thật tốt quá, ngươi là nam nhân!”
Đôi mắt kia quá mức nóng rực, khiến Phạm Dương Triệt có cảm giác như là hắn đang nhìn một con mồi.
“Ngươi đã thành thân hoặc là có đính hôn chưa?” Tên nam nhân đột nhiên hỏi một câu hỏi không liên quan.
“Không có.” Tuy rằng hắn thấy nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời đúng với tình hình thực tế.
Đôi mắt sáng kia lại phát ra ánh sáng chói mắt. Tay hắn đặt trên vai Phạm Dương Triệt, khuôn mặt tuấn mĩ hiện lên nụ cười tươi: “Vậy chính là ngươi.”
Nụ cười kia dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt trong lúc nhất thời khiến Phạm Dương Triệt cũng phải ngây người. Thì ra nam nhân tươi cười cũng có thể xinh đẹp chói mắt đến như vậy.
“Thiếu gia, ngài không phải muốn….” Cô nương kia vội vàng bước nhanh đi tới ngăn cản nói.
“Đúng. Ý ta chính là vậy. Dù sao lão nhân gia luôn luôn thúc giục, vừa lúc có thể báo cáo kết quả công tác.”
“Không được.” Cô nương kia muốn ra tay ngăn cản. Nhưng mà động tác của nam tử nhanh hơn, liền nhanh chóng điểm huyệt cô nương kia.
“Haha, mỹ nam rốt cục cũng không có ai cản trở chúng ta.” Nam tử kia cười nói với vẻ đắc ý.
Mỹ nam?! Đây là tình huống gì? Nhìn ánh mắt nam tử trước mắt quá mức nóng rực, hắn thu sắc mặt lại , cả người tản ra khí thế uy nghiêm cấm xâm phạm. Uy nghiêm này đều khiến đại bộ phận quan viên trong triều biến sắc.
Sự uy nghiêm kia làm cặp mắt tên nam tử lóe lên tinh quang : Ha ha, càng ngày càng thú vị.
Tên nam tử kia ra tay rất nhanh, khi Phạm Dương Triệt muốn phản kháng đã quá muộn. Trong ánh mắt kia có chút hưng phấn cùng sự áy náy.
Nam tử điểm huyệt ngủ của Phạm Dương Triệt, rồi sau đó xoay người đi, vác hắn trên vai, phi thân rời khỏi phòng. Để lại ba người trong phòng vẻ mặt kinh ngạc.
———————————–
“Tiệp Nhi, con thích nam nhân như thế nào?” Một người đàn ông diện mạo tuấn mỹ ôm bảo bối mới sáu tuổi vào lòng hỏi.
Bé không chút do dự nói : “Con muốn tìm một nam nhân yếu ớt và thật là xinh đẹp.”
Nam nhân vì lời nói của con gái mà kinh ngạc, một lúc sau mới tiếp tuc nói : “Nhưng mà nam nhân như vậy không thể bảo vệ Tiệp Nhi được?”
“Tiệp Nhi không cần bảo vệ. Tiệp Nhi sẽ bảo vệ nam nhân mà mình thích.” Tay bé dùng sức nắm lại, tỏ vẻ mình có năng lực đó.
“Ba ơi, nếu ngày nào đó, Tiệp Nhi gặp được nam nhân mình thích thì phải như thế nào mới tóm được hắn?” Bé bỗng nhiên quăng cho hắn một vấn đề lớn.
“Hả….” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của thiên thần, nam nhân trong lúc nhất thời không biết trả lời vấn đề của con gái mình thế nào. Dù sao, nếu muốn cùng con gái mới sáu tuổi giải thích về tình yêu như người lớn thì quá mức là phức tạp.
“Tiệp Nhi, có thể đem nam nhân kia đánh bất tỉnh tồi mang về nhà.” Một thiếu phụ có diện mạo xinh đẹp liền tiếp lời.
“Đánh bất tỉnh?!” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghi ngờ.
“Đúng. Là giống như Tiệp Nhi nhìn trúng món đồ chơi, liền lập tức mua nó về nhà đó.” Thiếu phụ tìm cách giải thích khác.
“Con hiểu rồi! Thích là mang về nhà sống cùng nhau.” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ dường như đã hiểu.
“Đúng.” Thiếu phụ vừa xoa đầu khích lệ con gái vừa nói.
Nam nhân mắt tràn đầy sủng ái, lắc đầu nhìn vợ và con gái mình.