Mục lục
Dụ Dạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em không nghĩ thử xem sao?” Lê Hân kéo lại hắn một lần, tay ôm eo Lăng Quang Thần buộc chặt vài phần, Lăng Quang Thần rất nhanh bị ôm tới suyễn.

“Buông.” Lăng Quang Thần phí công kháng nghị.

“Tôi sẽ buông ra em ra, bất quá không phải hiện tại.” Lê Hân nắm cằm hắn, Lăng Quang Thần môi hơi hơi mở ra, ướt át mà phong phú, vô cùng mê người.

Lê Hân cúi đầu, đầu lưỡi tại cánh hoa hắn nhẹ nhàng li*m qua.

Lăng Quang Thần theo bản năng muốn quay đầu đi, Lê Hân ngón tay lại giống kìm sắt rất hữu lực, khiến hắn không thể động đậy.

“Đừng như vậy……”

“Đừng loại nào, ân?” Lê Hân nói xong, tựa đầu trước ngực Lăng Quang Thần, môi nhẹ nhàng hàm trụ thứ lọi ra trước ngực hắn, dùng đầu lưỡi sát một chút:“Là đừng như vậy?” Dừng một chút, một tay ôm eo Lăng Quang Thần tay kia trong nước chậm rãi đi xuống, thẳng đến khi tới lớp quần bơi bên dưới, lấy ngón tay cách quần bơi đơn bạc nhẹ nhàng ấn xuống một chỗ lõm sau đó tiếp tục nói:“Vẫn là đừng như vậy?”

“Ngô……” Lăng Quang Thần chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, nhưng cố gắng không kêu rên ra tiếng.

“Thân thể thực mẫn cảm” Lê Hân hướng bên tai Lăng Quang Thần nhẹ nhàng thổi hơi.

Lăng Quang Thần đỏ mặt:“Hỗn, khốn kiếp!”

Nói xong, giơ lên quyền đánh hướng mặt Lê Hân, chẳng qua hắn hiện tại toàn thân vô lực, kia một quyền phiêu phiêu, giống như đánh vào bông vậy, Lê Hân xem hoàn toàn là một bộ dục cầu bất mãn.

“Thật đáng yêu.” Lê Hân nói.

Hình dung như vậy đối Lăng Quang Thần mà nói là vô cùng nhục nhã, hắn cắn chặt răng, nâng lên chân, đem đầu gối hung hăng thướng giữa hai chân Lê Hân đánh tới.

Lê Hân đã nhận ra, tại lúc Lăng Quang Thần vừa có động tác liền thuận thế đem hai chân hắn ôm bên eo, vì thế Lăng Quang Thần nguyên bản là động tác tự vệ lập tức liền biến thành thỉnh quân hưởng dụng.

Lăng Quang Thần khóc không ra nước mắt.

Hắn cảm giác được thứ giữa hai chân Lê Hân nóng rực, rõ ràng đã muốn vận sức chờ phát động.

“Buông, cầu amh.” Lăng Quang Thần thực không cốt khí cầu xin.

“Nói cho tôi biết lý do.”

“Bởi vì anh là Đại Minh tinh, Đại Minh tinh sẽ không làm việc vô sỉ như vậy ”

“Em chẳng lẽ không biết ngôi sao càng nổi thì càng thâm sao” Lê Hân một bên hôn cổ Lăng Quang Thần, một bên mơ hồ không rõ nói.

“Anh là học trưởng của tôi, niệm tình trước kia buông tha tôi đi.”

“Học trưởng cũng là có yêu caaif sinh lý.” Lê Hân chọn mi, không hề có ý tứ dừng lại.

“Anh là người tốt, người tốt sẽ không Bá Vương ngạnh thượng cung như vậy.” Lăng Quang Thần đã muốn hoàn toàn đem tiết tháo vứt đến sau đầu, bắt đầu loạn vuốt mông ngựa.

Lê Hân hướng qua thân thểLăng Quang Thần, đưa hắn đặt ngay trên vách đá của bể bơi, thứ cực nóng đặt phía sau lưng hắn.

Lăng Quang Thần hai tay bám bên bờ sàn, đã sắp tuyệt vọng, Lê Hân môi theo phía sau lưng hắn chậm rãi đi xuống……

Xem ra là tránh không khỏi.

Tính coi như bị chó cắn một ngụm đi, một nam nhi bị bạo cúc tính là gì, mặc quần sau lại là một hảo hán. Lăng Quang Thần một bên tốn hơi thừa lời một bên oán hận nghĩ.

Lê Hân môi vẫn đi xuống, đã muốn đi vào bẻn hôngLăng Quang Thần.

“Anh làm nhanh lên!” Lăng Quang Thần hung hăng nói:“Lão tử không chịu nổi amh như vậy ép buộc!”

“Ân.” Lê Hân hàm hồ đáp lời.

“Ông nội nhà anh!” Lăng Quang Thần chửi ầm lên.

“……”

“Cha nhà anh!”

“……”

“Chị nhà anh!”

Mắt thấy Lăng Quang Thần muốn đem thành viên trong gia phả chửi một lượt, ngón tay Lê Hân ở phía sau hắn hung hăng ấn xuống, cảnh cáo hắn an tĩnh lại.

Lăng Quang Thần thực không cốt khí câm miệng.

Toàn bộ thế giới thanh tịnh.

Lê Hân đầu đã muốn tiến vào trong nước, Lăng Quang Thần quần bơi bị xả đến đầu gối.

“Ngô……” Lăng Quang Thần dùng sức nhắm mắt lại, chờ đợi sự lăng nhục kế tiếp.

Chẳng qua Lê Hân lại chậm chạp không hề có động tác gì, Lăng Quang Thần nghi hoặc mở to mắt, hướng phía sau nhìn thoáng qua.

Lê Hân vẫn còn dưới nước.

Sẽ không là bị chết đuối đi? Lăng Quang Thần thập phần âm u nghĩ, vừa định qua xem xem đến tột cùng như thế nào, Lê Hân lại đột nhiên từ trong nước chui ra.

Lăng Quang Thần bị hoảng sợ:“Anh như thế nào……”

Nói còn chưa xong, liền bị Lê Hân ôm lấy, vì thế kêu lên sợ hãi:“Oa!”

Lê Hân ôm Lăng Quang Thần ra khỏi bể bơi, Lăng Quang Thần bị chấn kinh theo bản năng dùng hai tay ôm cổ Lê Hân.

Lê Hân đem hắn phóng tới trên cỏ.

Lăng Quang Thần cả giận nói:“Anh rốt cuộc muốn làm gì?” Này không phải muốn tra tấn sao……

Lê Hân quỳ gối giữa hai chân hắn, hai tay ôm lấy đầu hắn trên cao nhìn xuống:“Tôi biết em hiện tại thực sợ hãi.”

“Anh vũ nhục tôi, tôi mới không sợ hãi đâu!” Tuy rằng nói như vậy, nhưng ánh mắt Lăng Quang Thần lại bán đứng hắn.

“Tôi không muốn em hận tôi cả đời, cho nên nếu em không gật đầu đồng ý tôi sẽ không bắt buộc em”

A? Thái độ Lê Hân đột nhiê thay đổi một trăm tám mươi độ, Lăng Quang Thần mạc danh kỳ diệu, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, chỉ là lăng lăng nhìn y.

Lê Hân đặc biệt thích bộ dáng ngó ngơ của hắn, trên mặt hắn vỗ nhẹ nhẹ.

Lăng Quang Thần rốt cục lấy lại tinh thần, thử thăm dò hỏi:“Này ý tứ có phải hay không chính là sẽ không bạo tôi…… Ách, Bá Vương ngạnh thượng cung?”

Lê Hân gợi lên khóe môi:“Nếu em hy vọng như vậy, tôi đây đương nhiên có thể.”

“Không cần!” Lăng Quang Thần dùng sức lắc đầu.

Lê Hân nhún vai:“Vậy được rồi, tổn thất là ở em.”

Lăng Quang Thần như lâm đại xá, làm bộ đứng dậy, muốn đẩy y ra, Lê Hân lại không chút sứt mẻ ở nơi đó.

“Làm sao vậy? Anh không phải đã nói sẽ không bắt buộc tôi sao? Chẳng lẽ đổi ý?” Lăng Quang Thần cảnh giác nhìn y.

Lê Hân nói:“Tôi nói không cường bách em, nhưng chưa nói qua sẽ không đối với em làm chuyện khác.”

“Chuyện gì khác?”

Lê Hân cúi đầu, hôn l*ng ngực hắn, sau đó chậm rãi đi xuống:“Em đã cấm dục thật lâu đi?”

“Ai nói, tôi gần nhất mới làm!”

“Dùng tay phải của mình?” Lê Hân không lưu tình chút nào thổ tào hắn.

Lăng Quang Thần mặt đỏ lên, trong lúc nhất thời không có lời nào để nói.

“Emhảo hảo hưởng thụ đi.” Đây là lời nói trước khi Lê Hân hàm trụ lấy thứ kia của hắn.

“Ngô……” Lăng Quang Thần toàn thân chợt buộc chặt, cảm giác chính mình rơi vào Thiên Đường, theo bản năng đi bắt lấy mặt cỏ dưới thân, trong tay tràn đầy cỏ xanh.

……

Lăng Quang Thần cùng Lê Hân tại hải đảo ngẩn ngơ một tuần, Lê Hân tuy rằng lưu manh, nhưng thực chiếu cố hắn, bỏ hành động một chút liền động tay đông chân để người chán ghét bên ngoài, các phương diện khác đều không tồi, ở chung mấy ngày nay, Lăng Quang Thần đối hắn ấn tượng đổi mới không ít.

Lăng Quang Thần thích hải đảo này, không có suy nghĩ rời đi, thẳng đến khi nhận được điện thoại của Lãnh Dạ.

Quá hai ngày Lãnh Dạ sẽ có buổi diễn lớn, muốn Lăng Quang Thần trở về.

Lần này buổi biểu diễn rất quan trọng, là buổi biểu diễn lớn nhất năm nay, toàn bộ quá trình đều chiếu trực tiếp, hơn nữa tối trọng yếu một chút là Lãnh Dạ phải làm người mẫu mở màn.

Lăng Quang Thần nghe thấy tin tức này thiếu chút nữa hưng phấn nhảy dựng lên, buổi diễn này có bao nhiêu trọng yếu hắn tự nhiên rất rõ ràng, hắn nguyên bản không nghĩ tới Lãnh Dạ tham gia, nhưng hiện tại Lãnh Dạ không chỉ tham gia, còn là người mẫu mở màn, một buổi diễn tối trọng yếu ở phần mở màn và kết thúc, tuy rằng kết thúc mới đáng chú ý nhất nhưng Lãnh Dạ làm một người xuất đạo còn không đến một năm lại có thể đạt được vị trí như vậy đã là phá lệ.

Vì thế Lăng Quang Thần cùng Lê Hân suốt đêm chạy về G thị, bắt đầu vì buổi diễn làm chuẩn bị.

Công tác vẫn là do Amanda và Lãnh Dạ làm tham mưu.

Thiết kế gia của buổi diễn này là Lý Uy, mấy năm gần đây có thể xem như là thiết kế gia hàng đầu cả nước, cũng là nhà thiết kế có một thị trường trang phục xa xỉ ở châu Á, hắn đã công khai mình là gay, tính cách có điểm ngạo mạn, thường thường xuất cuồng ngôn, bất quá hắn có cái kia tư bản. Hắn đặc điểm lớn nhất là không thích người mẫu nổi tiếng mà là thích tân nhân, hắn ánh mắt thực độc, trên cơ bản tân nhân có thể bị hắn coi trọng mười phần sẽ nổi tiếng. Lãnh Dạ hiện tại xem như rất nổi tiếng, nhưng buổi diễn này thành công, hắn sẽ càng nổi tiếng hơn.

Bọn họ ba người trong thời gian hai ngày tìm tư liệu về Lý Uy, nghiên cứu sở thích cùng phong cách của hắn, Lý Uy thích khí chất mị hoặc cùng trương dương, mà cả hai điểm ấy Lãnh Dạ hoàn toàn phù hợp, hơn nữa trên người hắn có một cỗ khí chất độc đáo băng lãnh, xem như là ưu thế của hắn, bọn họ ba người bên trong có kinh nghiệm nhất là Amanda, tuy rằng chỉ là tạo hình sư, nhưng tại tạo hình của hắn cô có rất nhiều ý kiến hay, Lãnh Dạ biểu diễn từ động tác, thậm chí độ conh khóe môi nàng đều đưa ra ý kiến, cố gắng đến lúc đó biểu hiện ra trạng thái tốt nhất.

……

[ mini tiểu kịch trường ]

Lê Hân: Bảo bối hôn hôn

Lăng Quang Thần: Lăn![ đấm xuống một quyền ]

Lê Hân: Được rồi, không thân mật phía trên thì thân mật bên dưới đi.

Lăng Quang Thần: Đại lưu manh T^T

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK