“Thằng nhóc kia không tồi đâu nhé, ” Tiểu Mễ đi tới, “Khó có được người nào dám coi rẻ solo, all kiêu ngạo, người ta không thèm để ý tới ông kìa.”
“Tôi là vì tốt cho hắn thôi, ” all cảm nhận sâu sắc việc bị mất mặt, “Lúc hắn còn đang viết abc thì chúng ta đã bắt đầu cầm chuột bấm bàn phím rồi. Starcraft 2 cũng ra mắt được 1 năm, rất nhiều cao thủ đều đang chờ đợi, không có ý đổi trò. Bằng không, thật sự chả tới phiên hắn đâu.”
Tiểu Mễ nhún vai: “Cũng đúng, hắn còn không có ra nước ngoài thi đấu, căn bản chưa được thử qua sự lợi hại của các chiến đội Bắc Âu và Âu Mỹ.”
Ba người bình luận trên sân khấu đều cười rộ lên, rất nhanh có người cầm mic, nói: “Tôi đảm bảo hôm nay sẽ có trận đấu hay nhất đáng xem nhất trong hơn nửa năm qua. Các vị nghìn vạn lần đừng uống nước, đừng rời chỗ, vì rất có thể chỉ bỏ lỡ 1 giây thôi cũng sẽ là một điều tiếc nuối.”
Bởi vì câu nói này và… cả câu khiêu chiến của grunt lúc trước.
Tiêu điểm của cả hội trường, đều là nơi hai đại nhân vật đang ngồi.
Một bên là chiến thần solo, cùng với thành viên của chiến đội CS đầu tiên.
Một bên là con người mới nổi có tốc độ điên cuồng grunt và… hai người thân phận không rõ ràng bên cạnh.
Cô đột nhiên cảm giác được cái màn này, rất kỳ lạ.
Chị gái sinh đôi gần như giống mình hoàn toàn, lại đang để mái tóc ngắn mà cô để lúc đầu khi bước chân vào giới thể thao điện tử, ngồi dưới ánh mặt trời sáng trưng bên kia… Mà bản thân chính cô lại ngồi bên này cùng những thành viên chiến đội cũ.
“Cẩu Cẩu, nếu không nhìn kỹ thì thật sự không phân biệt được em với chị em, ” all cũng phát hiện hình ảnh kỳ dị này, “Nếu như hôm nay em không đến thì anh khẳng định em ngồi bên kia trốn tránh…”
all đang nói thì Dt bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra cả khuôn mặt.
“Thằng nhóc này…” Tiểu Mễ nghĩ thế nào cũng không ra, “Nhìn rất quen.”
“Được xưng là ‘Thần chi tay trái’ của giới DotA, ” all tiếp tục nhiều lời, mỗi lần đến hiện trường thi đấu đều như vậy, nhiều năm qua như thế vẫn không có một chút tiến bộ nào, “Ông chả để ý đến Cẩu Cẩu chút nào, lúc trước em ấy chuyển sang chơi DotA, suýt nữa có thể đoạt quán quân WCG khu vực Trung Quốc, cuối cùng chính là bị thằng tiểu tử kia nhảy vào lấy mất.”
Ngải Tình không nói chuyện, xoay người ngồi xuống.
solo không có rời khỏi, trái lại ngồi xuống bên cạnh cô, hai người như cũ cô ngồi bên phải, anh ngồi bên trái.
Trên sân khấu nhà tài trợ đang phát biểu cảm nghĩ,…
Ngải Tình buồn chán, cúi đầu nhìn thẻ tên trong tay, đọc từng chữ từng chữ, thẳng đến tên anh.
Vương Hạo/ solo.
Tên tiếng Trung rất phổ thông, có rất nhiều người mang tên này, không có gì đặc biệt cả.
Cô từ nhỏ đến lớn cũng gặp phải 3, 4 người tên là Vương Hạo, thế nhưng…
solo, thì chỉ có một.