Mục lục
Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Quân Thanh Vũ đứng yên ở trong gió, mắt lạnh nhìn lão giả ở chỗ không xa. Khóe môi như hàm chứa nụ cười mỉa mai: “Dù có uy áp, cũng chỉ là một con hổ giấy mà thôi.”

Ầm!

Đột nhiên, trên người nữ tử bắn ra khí thế cường hãn, ầm một tiếng đâm về phía Đào Gia Lạc, trong nháy mắt, bước chân của Đào Gia Lạc lui về phía sau vài cái, mặt già bỗng nhiên trắng bệch.

“Không có khả năng, chuyện này không có khả năng!”

Rõ ràng ông ta đã đột phá tới Thần Đan rồi, nhưng sao ngay cả một Chân Linh nho nhỏ đều có thể bức lui ông ta?

“Ngươi là nhân loại, cũng không phải là linh thú.” Quân Thanh Vũ lạnh lùng cười: “Cho nên, Thần Đan kia không có gì tác dụng gì với ngươi! Tuy ngươi mượn Thần Đan phát ra uy áp cường giả Thần Đan, nói đến cùng, vẫn chỉ là một Thiên Linh mà thôi……”

Bước chân Đào Gia Lạc lảo đảo về phía sau vài bước, sắc mặt trắng bệch nói: “Không, bây giờ ta đã là cường giả Thần Đan!”

Nói xong lời cuối cùng, ông ta rống giận lên.

Đúng vậy, bây giờ ông ta là một cường giả Thần Đan, sao nữ nhân này có thể là đối thủ của ông ta?

“Tiện nhân đáng chết, đi tìm chết cho ta!”

Xoẹt một tiếng, cơ thể của Đào Gia Lạc chợt lóe xông về phía Quân Thanh Vũ, trong ánh mắt hiện ra sát ý lạnh lẽo.

Quân Thanh Vũ lắc đầu, ánh mắt thanh lãnh nhìn chằm chằm bóng dáng nhanh chóng đánh úp lại kia, khẽ cong khóe môi: “Một……”

“Hai!”

“Ba……”

Ầm!

Ngay ở lúc nàng chưa dứt lời, cơ thể của Đào Gia Lạc chấn động, dừng lại ở giữa hư không, hai cổ lực lượng cường hãn ở trong thân thể ông ta đấu đá lung tung, tức khắc một vị tanh ngọt dâng lên, phụt một tiếng, máu tươi từ giữa không trung phun xuống……

“Đây…… Đây là có chuyện gì?”

Mọi người ngây ngẩn cả người, hiển nhiên không biết đã xảy ra tình huống gì châu đầu ghé tai.

Khi nhìn tất cả mọi người nghi hoặc khó hiểu, giọng nói thanh lãnh lạnh lùng của nữ tử từ từ chảy xuôi trong lòng mọi người.

“Đây chính là kết quả của lòng tham không đáy! Nếu ông ta chỉ đoạt đi một quả Thần Đan của linh thú kia, có lẽ còn sẽ không bị lực lượng chạm vào nhau, đáng tiếc, có một số người không thể đồng thời có được hai quả Thần Đan, nếu không, ông ta chính là kết cục……”

Có một câu nói như thế nào? Không tìm đường chết sẽ không chết! Đào Gia Lạc có kết cục như vậy, đều là bởi vì chính ông ta tìm đường chết!

“Ha ha ha!”

Quân Lâm Thiên cười to, tiếng cười kia tràn ngập kiêu ngạo khí phách: “Đào Gia Lạc, không phải ngươi rất có năng lực sao? Ngươi con mẹ nó có bản lĩnh tới giết ta đi? Đời này lão phu khinh thường nhất chính là loại người chuyên môn ở sau lưng hố đồng đội như ngươi, ai kết đội với ngươi đều sẽ không có kết cục tốt!”

“Ngươi……”

Phụt!

Đào Gia Lạc lại phun ra một ngụm máu tươi lần nữa, thân thể từ không trung hung hăng rơi xuống, giờ khắc này, vẻ mặt của ông ta là tuyệt vọng chưa từng có……

Lần này ông ta thua, lại là thua rất thảm!

Trận đầu tỷ thí võ giả, Đào gia nhiều người như vậy, lại không bằng một mình nàng, còn ở trên luyện trận thi đấu cũng bị nàng lấy ưu thế thắng lợi tuyệt đối……

Tất cả đều là bởi vì Quân Thanh Vũ xuất hiện!

Đào Gia Lạc hung hăng nhìn nữ tử bạch y kia, trong ánh mắt bắn ra tia căm hận, nhưng càng có rất nhiều hâm mộ và ghen ghét với Quân Lâm Thiên……

“Quân lão nhân, chúc mừng ngươi.”

Thẩm Phục mỉm cười đi về phía Quân Lâm Thiên, đố kỵ nói: “Ngươi có một ngoại tôn nữ rất giỏi.”

“Đó là đương nhiên!” Quân Lâm Thiên nâng cằm, vẻ mặt cao ngạo: “Ai bảo lão phu nhân phẩm tốt?”

Lời của Thẩm Phục cứng lại, ý của lão nhân này là nói, nhân phẩm của Thẩm Phục ông không tốt? Nghĩ đến đây, ông bất giác hiện ra vẻ u oán.

“Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Quân Lâm Thiên sửng sốt một chút, vội vàng lui về phía sau mấy bước, hoảng sợ nói: “Thẩm lão nhân, ta không có cổ quái gì, ngươi…… Ngươi sẽ không coi trọng ta chứ?”

Ánh mắt kia hoàn toàn giống như là một oán phụ bị vứt bỏ, trách không được Quân Lâm Thiên sợ hãi.

Sắc mặt Thẩm phục đỏ lên một chút, thật lâu sau, mới nghẹn một hơi phẫn nộ quát: “Cút!”

Mẹ nó, nếu không phải là đánh không lại lão nhân này, ông đã sớm đi lên đá hai chân ông!

Ánh mắt Quân Thanh Vũ đầy ý cười, trong ánh mắt thanh lãnh lại xẹt qua một tia phức tạp, ngay ở lúc nàng muốn nói cái gì đó, một tay nhỏ bỗng nhiên bắt được tay nàng……

“Mẫu thân!”

Cơ thể của Tiểu Hoàng Nhi run rẩy, trong ánh mắt to toát ra tia sợ hãi, vẻ mặt kia như cảm thấy rất là bất an, thân thể nho nhỏ dựa vào Quân Thanh Vũ.

“Hoàng nhi.” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, ôn nhu hỏi nói: “Xảy ra chuyện gì?”

“Mẫu thân, con……”

Tiếng chưa dứt, giữa hư không chợt hiện ra mấy bóng dáng, uy áp cường đại từ trên người những người đó phát ra, khiến khắp quảng trường đều an tĩnh……

“Thần Đan?” Sắc mặt Quân Lâm Thiên đột nhiên đại biến: “Mười người, lại là mười cường giả Thần Đan!”

Đối phó một Ngạn đại nhân ông đã dùng hết toàn lực rồi, càng đừng nói mười người tới nơi này……

“Mẫu thân, bọn họ là người của Phượng Hoàng nhất tộc, nhưng…… Không phải là người tốt!”

Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Hoàng Nhi trắng bệch một mảnh, bất an nắm chặt tay Quân Thanh Vũ: “Bọn họ nhất định là muốn bắt con!”

Tiểu Hoàng Nhi thân là Phượng Hoàng nhất tộc, đương nhiên có thể cảm nhận được khí thế của đối phương, những người này rất không tốt, nhất định sẽ tổn thương nàng và mẫu thân……

Trong hư không, đứng ở phía trước chính là một nam nhân trung niên thanh y, ông ta nhìn Tiểu Hoàng Nhi, cơ thể chợt lóe từ trong hư không hạ xuống.

“Ngươi chính là người có được huyết mạch Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta?” Trong đôi mắt của Nam nhân trung niên hiện lên một tia sáng: “Ta là người của Phượng Hoàng nhất tộc, phụng mệnh trưởng lão chúng ta đến nghênh đón nữ vương bệ hạ, xin ngươi trở về với ta!”

Khi nói lời này, nam nhân trung niên không hề có một tia cung kính.

Cho dù trong cơ thể nàng có huyết mạch của nữ vương, thực lực hiện tại lại quá thấp, huống chi, hiện giờ chưởng quản Phượng Hoàng nhất tộc là Tả Phượng trưởng lão và Hữu Hoàng trưởng lão, bọn họ phụng mệnh Hữu Hoàng đến nghênh đón nữ vương bệ hạ trở về, cho dù như thế nào, đều phải đuổi trước Tả Phượng trưởng lão.

Mà nếu có được nữ vương bệ hạ, máu trong cơ thể nàng có thể trợ giúp tộc nhân Phượng Hoàng nhất tộc đột phá, lúc đó, thực lực của Hữu Hoàng phái có thể vượt qua Tả Phượng, trở thành người thống lĩnh chân chính Phượng Hoàng nhất tộc.

Nữ vương bệ hạ?

Tất cả mọi người sửng sốt một chút, ánh mắt kinh ngạc chuyển về phía Tiểu Hoàng Nhi.

Phượng Hoàng này lại là nữ nhân của Phượng Hoàng nhất tộc? Đừng nhìn hiện tại Phượng Hoàng nhất tộc không bằng nhiều năm trước, nhưng vẫn có thực lực cường hãn, thật không biết vận khí của nàng từ đâu ra mà tốt như vậy, ngay cả nữ vương bệ hạ của Phượng Hoàng nhất tộc đều bị nàng thu được……

“Ta sẽ không trở về!” Sắc mặt Tiểu Hoàng Nhi khôi phục một chút, kiên định mà quật cường nhìn nam nhân trung niên.

Vẻ mặt của nam nhân trung niên dần trầm xuống, lạnh giọng nói: “Nữ vương bệ hạ, ngươi có biết máu của ngươi có bao nhiêu quan trọng với Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta hay không? Ngươi thân là nữ vương Phượng Hoàng nhất tộc, đương nhiên phục vụ vì con dân ngươi! Cho nên, lúc này, ngươi cần phải trở về với chúng ta!”

Nghe đến đó, rốt cuộc Quân Thanh Vũ cũng hiểu rõ lai lịch của những Phượng Hoàng này, nói thật dễ nghe, là nghênh đón Tiểu Hoàng Nhi về nhà, khó nghe một chút, đó là vì máu trong cơ thể nàng……

“Hoàng Nhi.” Tay nàng khẽ đặt ở trên bả vai Tiểu Hoàng Nhi, ánh mắt thanh lãnh nhìn mọi người trước mặt: “Nàng là nữ vương Phượng Hoàng nhất tộc, lại không phải là công cụ bị các ngươi lợi dụng, ta tuyệt đối sẽ không để bất kì kẻ nào mang Hoàng Nhi đi!”

“Hừ!”

Nam nhân trung niên cười lạnh một tiếng: “Ta đây muốn nhìn, ngươi có thực lực này hay không! Hữu Hoàng trưởng lão cũng không nói chúng ta phải đưa nữ vương hoàn hảo không tổn hao gì về, cho nên, vì mục đích chúng ta có thể thực hiện được, cũng chỉ có thể ủy khuất nữ vương, về phân nữ nhân dám can đảm khế ước với Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta này……”

Ngừng nói một chút, nụ cười lạnh trên mặt ông ta càng sâu: “Vậy giết đi!”

“Nha đầu!” Sắc mặt Quân Lâm Thiên đại biến, vội vàng che Quân Thanh Vũ ở phía sau: “Nơi này giao cho chúng ta tới chống cự, con mau mang theo tiểu Phượng Hoàng kia rời khỏi nơi này!”

Quân Thanh Vũ lắc đầu: “Bỏ lại một mình người rời đi, loại chuyện này con không làm được!”

“Nha đầu……” Trái tim Quân Lâm Thiên run rẩy, bất giác nở nụ cười, nụ cười hiền từ kia là loá mắt như thế, ông giơ tay xoa đầu Quân Thanh Vũ: “Cả đời này, còn có thể nhìn thấy nữ nhi của Ngọc Nhi, ngoại công đã cảm thấy mỹ mãn, con còn trẻ, có rất nhiều cơ hội báo thù cho ngoại công……”

“Ngoại công ……”

“Đi mau!”

Quân Lâm Thiên quát lớn, ông quay đầu nhìn mọi người phía trước mặt, hai chân tách ra, như một tòa Thái Sơn che ở trước mặt: “Muốn tổn thương ngoại tôn nữ của ta, vậy bước qua thi thể của ta trước!”

Nam nhân trung niên cười trào phúng: “Chỉ bằng ngươi cũng có thể ngăn cản mọi người chúng ta, ha ha ha, thật sự là không biết lượng sức, nếu ngươi tìm chết, ta đây giết ngươi trước!”

Trong khoảnh khắc, tất cả trên người Phượng Hoàng đều bốc cháy lên ngọn lửa hùng liệt, xoạt một tiếng xông về phía Quân Lâm Thiên.

Nếu đối mặt chỉ là một Phượng Hoàng, có lẽ ông còn có thể chống cự, nhưng mà, nhiều công kích như vậy cũng chỉ có thể chờ chết.

Nhưng mà ở lúc còn sống còn có thể nhìn thấy thân nhân thất lạc đã lâu, ông cũng không hối hận……

“Phụ thân!”

Quân Hạo Vũ nhìn thấy một màn kinh người này, hoàn toàn bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, bước chân lảo đảo chạy về phía Quân Lâm Thiên, nhưng mà có người còn nhanh hơn ông một bước chắn ở trước mặt Quân Lâm Thiên……

Bạch y như tuyết khẽ bay lướt qua từ trước mắt.

Tóc đen xẹt qua chóp mũi, một mùi hương thanh nhã vờn quanh truyền đến.

Đôi mắt của Quân Lâm Thiên đột nhiên co chặt, sợ hãi mãnh liệt chứa đầy ở trong đôi mắt kia, ông tê tâm liệt phế gào rống: “Con mau tránh ra!”

Nhưng nữ tử phía trước lại bất động đậy, vẻ mặt thanh lãnh nhìn ngọn lửa che trời lấp đất……

Hối hận sao?

Vì bảo vệ hoàng nhi, nàng sẽ không nhượng bộ, vì ông ngoại, nàng càng không có khả năng lùi bước, chẳng sợ không địch lại lực lượng của những Thần Đan này, nàng cũng sẽ không hối hận……

“Xoạt!”

Ngay ở lúc ngọn lửa gió lốc đánh úp lại, một thân thể khổng lồ chắn ở trước mặt Quân Thanh Vũ, dùng cánh chim bảo vệ nàng và Quân Lâm Thiên ở trong lòng……

Ầm!

Từng ngọn lửa gió lốc cường đại đập ở trên thân thể kia, làm sắc mặt Quân Thanh Vũ hóa thành tái nhợt, cơ thể hung hăng run rẩy.

“Hoàng Nhi……”

Không trung lại khôi phục màu ban đầu lần nữa, cánh chim bảo vệ nàng kia dần dần thả lỏng, Phượng Hoàng đầy máu từ từ ngã xuống đất, một trận ánh sáng đỏ hiện lên, trong chớp mắt Phượng Hoàng vốn khổng lồ biến thành một tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác nằm ở trên mặt đất lạnh băng……

“Hoàng Nhi!”

Lòng của Quân Thanh Vũ như là bị xé rách ra, vội vàng ôm lấy Tiểu Hoàng Nhi trên mặt đất, giọng run rẩy nói: “Vì sao con phải muốn xông lên? Cho dù ta thừa nhận một kích kia, cũng không chết được!”

Lúc này sắc mặt Tiểu Hoàng Nhi trắng bệch, khóe môi chảy một vết máu, nàng suy yếu mở mắt, mỉm cười: “Mẫu thân, là Hoàng Nhi không tốt, liên lụy người…… Hoàng Nhi không muốn trở thành công cụ, Hoàng Nhi muốn vẫn luôn ngây ngốc ở bên người mẫu thân, nhưng…… nhưng……”

“Hoàng Nhi!” Quân Thanh Vũ ôm chặt thân thể nhỏ xinh trong lòng: “Nếu con gọi ta một tiếng mẫu thân, ta sẽ phải bảo vệ con một đời một kiếp! Mà không phải do con tới bảo vệ ta, con yên tâm đi, bất kì người nào tổn thương con, ta đều sẽ làm cho bọn họ trả giá đại giới thảm thống! Hiện tại con đi về nghỉ ngơi trước, tiền bối sẽ giúp con trị liệu……”

Quân Thanh Vũ khẽ rũ mặt xuống, ngăn chặn trái tim run rẩy, gằn từng chữ một nói.

Rồi sau đó, mọi người nhìn thấy Tiểu Hoàng Nhi ở trong lòng nàng dần dần biến mất……

“Nha đầu.” Quân Lâm Thiên sửng sốt một chút, nhìn bạch y trước người này, ông biết, lần này nàng xác thật tức giận!

Quân Thanh Vũ từ từ ngước mắt lên, ánh mắt dừng ở trên người mọi người phía trước, trong lòng hiện ra sát khí mãnh liệt, sát khí kia từ quanh người nàng khuếch tán ra, ngay cả xa người ở ngoài mấy chục mét đều cảm nhận rõ ràng……

“Người tổn thương nàng, chết!”

Ầm!

Một khắc kia, trên người Quân Thanh Vũ kích phát ra khí thế mãnh liệt, ngọn lửa vô tận từ trên người nàng dựng lên, khuếch tán vào bên trong không trung.

Dưới ngọn lửa, một giọng nói âm lãnh chậm rãi vang lên, truyền vào trong tai mọi người……

“Chu Tước, chúng ta tới một lần, xem ai giết nhiều người hơn?”

Trong ngọn lửa đầy trời, hai bóng dáng dần hiện ra bóng dáng…

Nam nhân hồng y tóc bạc, yêu mị như ma, khuôn mặt kia đẹp không giống người, dù là dùng bốn chữ điên đảo chúng sinh đều khó có thể hình dung.

Rất khó tưởng tượng, một nam nhân, lại có thể đẹp đến trình độ như thế.

Mà nam nhân bên cạnh hắn cũng một thân hồng y, nhưng ngũ quan như đao khắc anh tuấn tuyệt luân, trong hai mắt lửa đỏ hàm chứa khí phách lãnh khốc, hắn chính là vương giả cao cao tại thượng, từ trên cao nhìn xuống mọi người phía dưới……

Mà khi nam nhân mắt đỏ lãnh khốc nhìn thiếu nữ trên mặt đất, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng nhu hòa không thể bắt giữ, cơ thể chợt lóe từ trên bầu trời hạ xuống, đứng yên ở trước người nữ tử.

“Xin lỗi, ta đã tới chậm.”

Giọng nói của nam nhân trầm thấp mà lại có từ tính, dễ nghe làm tất cả mọi người bất giác nhìn chằm chằm hắn……

“Chu Tước, Tuyệt.” Quân Thanh Vũ nâng ánh mắt thanh lãnh lên, gằn từng chữ một nói: “Giết bọn họ, một người cũng không tha!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK