Đào Hoa cốc, Ôn Noãn đang ở trong vườn thuốc tưới nước cho cây giống, Quân Dập Hàn ngồi trong sảnh chính, nhìn bốn gã khách không mời mà đến rảnh rỗi uống trà, trên nét mặt cực kỳ ủ dột.
“Nhìn ánh mắt của ngươi, giống như thật không hoan nghênh mấy người chúng ta đến?” Mạnh Cô Nhiễm nhẹ gạt lá trà, bờ môi cười xinh đẹp quyến rũ.
“Đối với người không ba thì năm liền tự đến, ngươi cho rằng ta sẽ hoan nghênh?” Quân Dập Hàn mắt lạnh nhìn hắn.
“Ngươi không chào đón cũng không quan trọng, dù sao chúng ta tới không phải thăm ngươi.” Mạnh Cô Nhiễm không thèm để ý tới mắt lạnh của hắn.
“Nàng ở đâu?” Vu Di đi thẳng vào vấn đề.
“Đúng vậy, Dập Hàn, sao không thấy tiểu Noãn?” Quân Hạo Thiên phụ họa hỏi.
Cố Thần Vũ cười nhạt uống trà không lên tiếng.
“Nàng không có ở đây.” Chân mày Quân Dập Hàn nhíu chặt nói.
“Ta thấy Đào Hoa cốc này cũng không phải rất lớn, nếu như vậy, chúng ta liền tự mình đi tìm, luôn có thể tìm được.” Mạnh Cô Nhiễm đặt tách trà xuống, chỉnh lại áo bào nhàn tản đứng dậy.
“Mạnh Cô Nhiễm!”
“Dập Hàn, đệ đừng tức giận. Thật ra hôm nay chúng ta tới, cũng chỉ muốn làm hôn lễ cho đệ và tiểu Noãn mà thôi. Đệ cũng đừng quên, từ sau khi đệ hưu nàng cho đến nay vẫn chưa cưới.” Quân Hạo Thiên trấn an nói.
“Dĩ nhiên, nếu ngươi không muốn làm cũng không sao. Vừa đúng tiểu Noãn nàng ấy chưa lập gia đình, mấy người chúng ta cũng đều chưa lập gia đình đang chờ nàng, cũng còn có một cơ hội cạnh tranh công bằng.” Mạnh Cô Nhiễm bổ sung, lại đưa mắt nhìn ngoài phòng, “Cảnh trí phía đông không tệ, ta ở phía đông dựng một phòng.” die~nd a4nle^q u21ydo^n
“Ta ở phía tây.” Vu Di.
“Ta ở phía nam.” Quân Hạo Thiên.
“Xem ra ta chỉ có thể ở phía bắc rồi.” Cố Thần Vũ rất nước chảy bèo trôi phụ họa.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Ôn Noãn vừa tưới nước xong đứng dậy, lại thấy phòng vừa mới sửa xong không được mấy ngày lại sụp, bóng dáng mấy nam nhân lần lượt thay đổi giống như mấy lần trước đánh nhau túi bụi. Nàng vỗ trán thở dài, cuộc sống như thế này khi nào mới kết thúc.
Sau đó… Trong thở dài của nàng, nàng bị mang về Vương phủ, thành thân!
Cho đến bây giờ Ôn Noãn có cảm giác sợ hãi theo bản năng với thành thân, do trải qua vài lần nàng thành hôn đều không thật thoải mái tạo thành.
Ngày thành hôn, tiệc cưới long trọng chưa từng có, nhân vật vô cùng nổi bật của ba nước tụ tập đầy đủ, nước nhỏ xung quanh cũng phái sứ giả tới chúc mừng, trong lòng Ôn Noãn không khỏi lơ lửng, có một dự cảm vô cùng xấu. Trong lòng nàng yên lặng cầu nguyện, lần này ngàn vạn lần đừng ra cái yêu nga tử gì mới tốt. die nda nle equ ydo nn
Nhưng khi nhìn thấy năm tên tân lang mặc đồ cưới mang dải lụa bịt mắt giống nhau thì trong đầu nàng có một tia chớp ầm ầm nổ tung, trăm bàn khách mời xung quanh cũng miệng không thể nói.
“Vương phi, xin chọn ra Vương gia từ trong năm tân lang này, sau đó làm nghi thức thành thân.” Lễ quan tiến lên cung kính nói.
Ôn Noãn nhìn năm tên tân lang mặt không khác trước mặt, vuốt ve đầu hơi choáng váng, trong lòng thầm mắng rốt cuộc là kẻ nào nhàm chán hết sức như vậy. Chỉ có điều Vu Di dường như quá không chuyên nghiệp rồi, tóc đỏ của hắn đã rõ ràng lộ ra thân phận của hắn.
Nàng cất bước đi qua trước mấy người, khóe môi dâng lên thoáng cười, bỗng nhiên dừng lại ở trước người đứng chính giữa, đưa tay lấy dải lụa bịt mắt của hắn xuống, hai bên nhìn nhau, tình cảm quyến luyến.
Ta đột nhiên có chút không cam lòng đây nè.” Mạnh Cô Nhiễm đưa tay lấy dải lụa bịt mắt xuống, cười như không cười nhìn Ôn Noãn.
Mấy người khác cũng gật đầu phụ họa.
Tròng mắt Quân Dập Hàn thay đổi, đang định tiến lên bảo vệ Ôn Noãn, lại không để ý mấy người đồng thời điểm huyệt của hắn.
Ôn Noãn nhìn mấy người cướp tân lang phi thân đi, nhất thời như bị sét đánh, nàng nhìn bóng dáng mấy người sắp tan biến trong không trung, đột nhiên phục hồi tinh thần lại, phẫn nộ quát: “Bọn cầm thú, buông tân lang của ta ra!” Lướt thân nhanh chóng đuổi theo.
Ở trong tân phòng của nàng, quà tặng của Cố Thần Vũ lẳng lặng nằm trên bàn trang điểm, trong hộp gấm, là ngọc tỷ của nước Thần.
Thiên hạ của hắn chưa bao giờ là Vương quyền, chỉ vì chứng minh với nàng, hắn cũng không kém Quân Dập Hàn chút nào. Chỉ vì, đợi đến khi nàng lập gia đình, làm đồ cưới cho nàng, để cho nàng, hưởng một đời phồn hoa!
HẾT TRỌN BỘ
--- ------oOo---- -----