• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại về không gian Liêu Thần là hạnh phúc, hắn thật sự không nghĩ tới Tử Thanh lại khôi phục trí nhớ, những năm ấy ở chung với Tử Thanh sau này, chẳng sợ Tử Thanh cho tới bây giờ không có nói, Liêu Thần cũng từ thói quen của một người mà nhìn ra Tử Thanh đã khôi phục trí nhớ.

Hai người lại lần nữa dìu nhau đến lão, lúc này đây hai người do cha mẹ Tạ gia yêu cầu, ở nước M cho mang thai hộ hai đứa con, là một nam một nữ, con trai là của Tử Thanh, con gái là của Liêu Thần, hai người dạy hai đứa bé lớn lên, nhìn hai con làm cha mẹ, trải qua như vậy Liêu Thần chưa bao giờ có qua, cũng cực kì hạnh phúc, khi hắn nhìn con gái mặc vào áo cưới, tựa hồ hiểu được vì sao rất nhiều nam nhân đều mọi cách xoi mói con rể, mà con của Tử Thanh cũng có cô gái mình thích, hai người Liêu Thần cùng Tử Thanh nhìn hai người con trai con gái kết hôn sinh con, nhìn cháu nhỏ cũng trưởng thành, khi rời khỏi thế giới kia, cháu nội cùng cháu ngoại cũng đều có bạn gái của mình, làm cho Liêu Thần cùng Tử Thanh trong lòng đều rất vừa lòng, mà hai người trung trinh cả đời, lại trở thành điều khoe khoang lớn nhất của đám con cháu của Tạ gia cùng Liêu gia, cũng toàn tâm toàn ý với bạn đời.

Chỉ là điều làm cho Liêu Thần không thích nhất, là hắn chết trước Tử Thanh, cũng không biết hắn sau khi chết Tử Thanh có khổ sở hay không…

【 Có muốn đi thế giới tiếp theo hay không? 】

Trong gương xuất hiện là kết cục của thế giới trước, Giang Hân Manh cuối cùng đau khổ sống sót, cha Liêu thành một dân cờ bạc điên cuồng, mà Liêu Thanh lại biến thành một tên sâu rượu, đau khổ hao mòn cuộc sống dài đằng đẵng.

【 Có. 】

Vì nhìn thấy Tử Thanh lần nữa, Liêu Thần không tính dừng lại trong không gian, so sánh với thế giới mang theo cốt truyện, hắn càng chán ghét thế giới cái gì cũng không có.

Trước mắt nhất thời đen lại, cảm giác quen thuộc lại đến, Liêu Thần chỉ cảm thấy giường dưới thân mình phá lệ mềm mại, nhịn không được quay người, càng thêm thoải mái.

Chậm rãi mở to mắt, ngọn đèn nhu hòa vẫn như trước có chút chói mắt, Liêu Thần nằm trên giường, cảm nhận được cơ thể này tràn ngập năng lượng, khác với cơ thể già cả, cơ thể này vô cùng có sức sống, Liêu Thần cảm thấy cơ thể này tuyệt đối không vượt qua ba mươi tuổi.

Vươn tay che ánh sáng nhu hòa trước mắt, Liêu Thần hồi lâu mới thích ứng ngọn đèn đầu giường, rồi mới bắt đầu đánh giá phòng này.

Phòng tổng thể là thiết kế màu nâu, trên mặt tường lớn nhất treo rèm cửa, Liêu Thần đoán sau rèm cửa kia hẳn là cửa sổ, bài trí tinh xảo, còn có cách trang hoàng thành thục nam tính, làm cho Liêu Thần xác định đầu tiên, hắn lần này tựa hồ khác với bình thường, hắn lần này tựa hồ là kẻ có tiền.

Xoa huyệt Thái Dương, Liêu Thần mới bắt đầu chậm rãi tiếp thu trí nhớ của cơ thể này, vì thế rất nhanh liền biết thân phận của cơ thể này.

Thiên Lương, làm cho Vương thị phá sản đi —— tha thứ Liêu Thần, xem xong trí nhớ, trong đầu Liêu Thần chỉ còn lại những lời này.

Không sai, lần này Liêu Thần thế nhưng biến thành một tổng tài, còn là loại tổng tài Thiên Lương Vương phá.

Công ty Liêu thị của nguyên chủ nằm trong một trăm công ty mạnh nhất toàn thế giới, nguyên chủ hai mươi tuổi cũng đã tiếp nhận công ty Liêu thị, mà cha mẹ nguyên chủ lại không có bao nhiêu cảm tình với nhau, bởi vì lúc trước đám hỏi sinh ra nguyên chủ, cho nên sau này nguyên chủ tiếp nhận công ty cha Liêu cùng mẹ Liêu liền ly hôn, cứ như vậy, Liêu Thần làm con hai người, liền trở thành một tổng tài phong lưu không tin vào tình yêu, việc làm thích nhất chính là tìm con gái sạch sẽ qua một đêm, đương nhiên, là cái loại buổi sáng dậy thì quăng tiền liền xách quần không nhận người.

Loại kỳ lạ đặt ra này quả thực là làm cho Liêu Thần đỡ trán, nghĩ đến cơ thể này từng thân mật tiếp xúc với nhiều nữ nhân như vậy, Liêu Thần liền cảm thấy có chút muốn ói.

Sau khi xác định thân phận này, Liêu Thần cố gắng để cho mình tiếp nhận thân phận này, mới bắt đầu tiếp nhận cốt truyện, hắn đã nghĩ tới mấy loại tiểu thuyết lung tung tổng tài hoa tâm yêu ta, tổng tài phong lưu và cô bé đáng yêu N loại, không có biện pháp, ai bảo hắn có một thư ký thích xem tiểu thuyết chứ? Làm ‘Tổng tài’ bắt gặp thư ký đọc tiểu thuyết, Liêu Thần thật là cảm thấy áp lực có chút lớn.

Câu chuyện của cốt truyện này quay chung quanh một cô bé ngây thơ đáng yêu… cô bé có chút ngốc bạch ngọt này tên là Hạ Nhã, vì sao lại nói cô bé này ngốc bạch ngọt chứ? Bởi vì cô bé này vì giúp đỡ bạn tốt, phải vào quán bar bạn tốt làm để giúp làm việc, kết quả thường xuyên qua lại thế nhưng bị một ít người có ý xấu chuốc thuốc, kết quả là vốn ngay tại quán bar săn diễm Liêu Thần liền đưa cô gái này lên giường, à, quên nói, cô bé ngốc này mới mười bảy tuổi.

Liêu Thần làm tổng tài phong lưu, thích xong rồi, tự nhiên liền xách quần chạy lấy người, bỏ lại một tấm chi phiếu, ân, năm mươi vạn, rất nhiều đó, cũng đủ cho một nữ nhân mua nhà.

Cô bé Hạ Nhã ngốc bạch ngọt sau khi tỉnh lại, phát hiện mình bị chiếm tiện nghi, đầu tiên là khóc, khóc xong liền thấy được chi phiếu năm mươi vạn, cảm thấy tự tôn của mình bị người vũ nhục, sau đó liền xé rách chi phiếu năm mươi vạn, coi như là bị chó cắn, tuy rằng đó là lần đầu tiên của cô.

Chuyện nếu như chỉ có thế, thì còn gì đáng nói? Tổng tài hoa tâm phong lưu Liêu Thần không nhớ rõ tên của cô bé này, chỉ nhớ kỹ thân thể người ta, mà cô bé Hạ Nhã lại phi thường cấp lực một lần trúng đạn, không sai, mãi cho đến ba tháng sau, cô bé ngốc bạch ngọt này mới biết được mình mang thai, thậm chí làm ra một quyết định làm người ta không thể tưởng tượng được, không sai, cô tính sinh đứa bé này ra.

Không dám nói cho bất kì ai, cô bé ngốc bạch ngọt lần đầu thông minh một trận, thế nhưng trộm cầm tiền gởi ngân hàng của cha mẹ rồi bỏ trốn, vì sinh mệnh nhỏ trong bụng, sau đó bắt đầu cuộc sống vừa làm công vừa nuôi con.

Bên này tổng tài hoa tâm phong lưu Liêu Thần phát hiện hắn thế nhưng không thể với nữ nhân! Không sai! Hắn sau khi trải qua đêm kia, thế nhưng không thể nữ nhân khác! Trong đầu nơi nơi đều là nữ nhân làm hắn mê luyến đêm kia! Thế liền thủ thân như ngọc năm năm! Làm cho thanh danh hoa tâm phong lưu biến thành chấp nhất thâm tình.

Đây đương nhiên không phải cốt truyện chấm dứt, mà là bắt đầu, Hạ Nhã sinh ra một bé trai, đặc biệt thông minh, hai tuổi biết nói lời ác độc bắt nạt Hạ Nhã, ba tuổi biết ở trên internet bán manh kiếm tiền nuôi nhà, năm tuổi cũng đã trở thành một Hacker bé vô cùng lợi hại, mãi cho đến khi Hạ Nhã tính mang theo Hạ Lâm về nhà cô, đi tìm ông ngoại bà ngoại của Hạ Lâm, Hạ Lâm mới từ trên internet điều tra ra cha nó có khả năng là Liêu Thần của công ty Liêu thị, mà Hạ Nhã về thành phố Minh Châu dễ dàng được cha mẹ tha thứ, nguyên nhân là trí tuệ của Hạ Lâm, cha mẹ Hạ Nhã không có cảm thấy Hạ Nhã chưa kết hôn sinh con thì có cái gì không tốt, thậm chí bắt đầu thu xếp cho cô thân cận.

Hạ Lâm là ai? Nó thông minh như vậy, là thiên tài IQ 200, cho là vì để ba mẹ kết hôn, Hạ Lâm bắt đầu một loạt động tác, thậm chí còn cho Hạ Nhã vào công ty Liêu gia làm việc.

Năm năm sau, Liêu Thần tuy rằng không biết Hạ Nhã, nhưng vẫn như trước hứng thú với Hạ Nhã, bắt đầu đau khổ dây dưa, nhưng Hạ Nhã không thích Liêu Thần, khi cô trở lại thành phố Minh Châu, liền quen đối thủ một mất một còn của Liêu Thần Diêu Nguyên Hạo, đã nảy sinh tình cảm với Diêu Nguyên Hạo, Liêu Thần ghen tị trong lòng, vì thế thế nhưng muốn dùng sức mạnh với Hạ Nhã, kết quả bị Diêu Nguyên Hạo anh hùng cứu mỹ nhân, Hạ Nhã cũng thuận lợi vào công ty Diêu Nguyên Hạo làm việc.

Sau đó Hạ Lâm liền xuất hiện, diện mạo của Hạ Lâm cùng Liêu Thần giống y hệt nhau, gần như người nhìn thấy họ cũng cảm thấy hai người họ tuyệt đối là cha con, Liêu Thần vừa thấy mình cùng Hạ Nhã đều có con, tỷ lệ thành công rất cao, vì thế càng thêm cố gắng muốn chết, cứ như vậy, Hạ Nhã càng thêm không thích Liêu Thần, mà Hạ Lâm cũng bởi vì Liêu Thần không tôn trọng Hạ Nhã mà trong lòng vô cùng bài xích Liêu Thần, cảm thấy Diêu Nguyên Hạo xứng đôi  với mẹ nó hơn.

Vì thế Hạ Nhã đương nhiên là thành công ở cùng với Diêu Nguyên Hạo, mà Liêu Thần cũng chỉ có thể có cảm giác với Hạ Nhã, tự nhiên không có bạn gái khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Nhã kết hôn, thậm chí không để ý cha mẹ phản đối liền nhận Hạ Lâm về nhà, chỉ mười năm, công ty Liêu thị liền bị Hạ Lâm cướp quyền, Liêu Thần bị Hạ Lâm tức chết, bởi vì Hạ Lâm nói Liêu Thần vũ nhục Hạ Nhã, cho nên tài sản của Liêu gia đều là Liêu Thần thiếu Hạ Nhã, cuối cùng Liêu gia bị Diêu gia xác nhập, toàn bộ trở thành tài sản của Hạ Nhã, Hạ Lâm rất thông minh, tự mình gây dựng sự nghiệp, thậm chí quang minh chính đại để lại Liêu thị cho đứa con trong bụng Hạ Nhã…

Cuối cùng nam chính nữ chính và con happy ending, mà Liêu Thần bị tra không ngừng muốn chết, đương nhiên sau khi nhìn cha mẹ mình bị tức chết, mình cũng bị con trai tức chết…

Tiếp nhận toàn bộ cốt truyện, Liêu Thần chỉ cảm thấy vô cùng đau răng, vô cùng hoài nghi nữ chính cốt truyện này rốt cuộc có phải không có chỉ số thông minh hay không, chẳng lẽ chỉ số thông minh đều bị phân cho con rồi sao? Huống hồ chỉ số thông minh của nữ chính thấp như vậy, sao có thể sinh ra đứa con thông minh như vậy? Dù cho đột biến gien cũng không nên a…

Trong toàn bộ cốt truyện, Hạ Lâm tồn tại cơ hồ liền giống như bàn tay vàng của nữ chính, có thể nói nếu ai thương tổn nữ chính, Hạ Lâm sẽ như là con chó điên cắn lại, đặc biệt Hạ Nhã làm mẹ đơn thân, làm cho Hạ Lâm trưởng thành nhanh hơn, tuy rằng là đứa bé năm tuổi, cứ như là một người lớn, quả thực chính là yêu quái!!! Nhưng mà chỉ số thông minh của Hạ Nhã cũng đủ thấp, rời nhà trốn đi sinh con còn chưa tính, chỉ vì một chút chuyện nhỏ mà bị thôi giữ chức vụ, còn làm Hạ Lâm luôn bị đói, biến thành Hạ Lâm ba tuổi mỗi ngày đợi ở trong nhà cũng học xong dùng máy tính kiếm tiền… Điều gì mới tới trình độ ép con mình vì nuôi sống mẹ mà bắt đầu kiếm tiền?

Nghĩ đến trong cốt truyện Hạ Nhã sau khi biết Hạ Lâm kiếm tiền, còn vô cùng vui vẻ, thậm chí cảm thấy con trai vô cùng hiểu chuyện, biết chăm sóc cô, Liêu Thần làm một người cha đã nuôi con trai và con gái qua, chỉ cảm thấy Hạ Nhã như vậy quả thực không xứng làm một người mẹ.

Nào có ai làm con mình đói cả một ngày? Không nấu cơm cho con liền quên đi, thậm chí chưa bao giờ mang con ra ngoài chơi, nhốt Hạ Lâm ở trong phòng, loại tình yêu này, thật là tình yêu của mẹ sao? Liêu Thần cực kì hoài nghi.

Nghĩ đến trong cốt truyện sau này Hạ Lâm giữ gìn Hạ Nhã, Liêu Thần nghĩ đến cũng chỉ có biến thái, có thể là vì Hạ Nhã dạy Hạ Lâm, còn có trong nhân sinh của Hạ Lâm Hạ Nhã chiếm 80%, cho nên Hạ Lâm vô cùng giữ gìn Hạ Nhã, thậm chí Hạ Nhã muốn làm gì Hạ Lâm sẽ làm tất cả, trong cốt truyện Liêu Thần liền phát hiện sau khi Hạ Nhã bị một công ty, Hạ Lâm thậm chí đi hack hệ thống internet của công ty kia, còn kém chút bị người tra ra…

Ngẫm lại nguyên chủ, Liêu Thần cảm thấy kỳ thật nguyên chủ này cũng là tự làm tự chịu, nhưng Liêu Thần lại càng thêm đồng tình Hạ Lâm, chẳng sợ hắn biết nguyên chủ là bị Hạ Lâm tức chết, nhưng nhìn thời gian năm năm của Hạ Lâm từ khi sinh ra đến lớn lên, Liêu Thần cảm thấy Hạ Lâm không bị ép điên đã là rất lợi hại.

Một đứa bé, một ngàn tám trăm ngày đêm, luôn bị nhốt trong căn phòng nhỏ hẹp, đó là dạng cảm thụ gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang