Phốc!
Lãnh Chân phá rách rộng da rắn nơi vết thương. Nó dùng chủy thủ khoét sâu vào cơ thể, vứt hết đám thịt rắn vụn ra ngoài, cố gắng từng ly từng tý chui vào sâu cơ thể con quái. Có gien chiến giáp S cấp bảo hộ toàn thân, máu rắn có độc tố cùng ăn mòn chẳng có cách nào ảnh hưởng đến cơ thể hắn.
Hô!
Không ngừng cắt bỏ thịt rắn... Không ngừng bò trườn, luồn lách!
Quá trình này rất vất vả, bên trong chẳng có mấy không khí, nhưng nhờ thể chất của mình, Lãnh Chân có thể nhịn thở mấy giờ cũng không sao.
Đám người Liêu Cương nhìn Lãnh Chân từng chút một bò vào trong cơ thể Hắc Xà, tất cả đều cả kinh, trợn mắt, hác hốc mồm. Đây là chiến đấu kiểu gì? Có thể dùng cách đó để đánh chết quái vật?
Thời gian trôi qua...
Hắc Xà bò lung tung, phá nát phần lớn phòng xá, công trình phòng ngự trong căn cứ. Vết thương trên người máu chảy đầm đìa dần khiến con quái có cảm giác đau đớn.
Rống!
Cơn đau chợt trở lên dữ dội khiến con quái cuồng bạo rít gào, mắt rắn đỏ ngầu thấy được một đám điểm đỏ dày đặc, nó nhanh chóng bò tới định phát tiết cơn giận.
Mới bò được mấy chụt mét, bỗng thân thể chợt co dúm, toàn bộ thân rắn dài ngoằng trong nháy mắt cuốn vào nhau, mồm rắn đỏ lòm hướng lên trời thống khổ gào thét. Sau đó, cái đầu khổng lồ nặng nề nện ầm ầm lên mặt đất, tạo ra hàng đám khe nứt và một cái hố to. Máu tươi thẩm thấu ra tràn đầy trên đầu nó.
Đuôi rắn quật lung tung bốn phía, thân thể điên cuồng vặn vẹo, đánh vào mặt đất.
Quá trình này kéo dài gần 8 phút rồi mới dần dừng lại. Đầu rắn một lần nữa muốn ngóc cao... nhưng mới được một nửa thì nặng nề rơi xuống. Hơi thở cực kỳ suy yếu, cái đuôi trên mặt đất vô ý thức đung đưa, vặn vẹo.
Phốc!
Từ sau đầu Hắc Xà, da rắn đen nhánh bị phá rách, một cánh tay đầy máu me vươn ra, rồi đến cái đầu bê bết máu. Lãnh Chân từ bên trong cố sức bò ra ngoài, mệt mỏi thở hồng hộc.
"Chặt đứt cuống tim của con hàng này... quả nhiên hữu hiệu!"
Lãnh Chân nhìn con Hắc Xà loại hình A đi phăng teo, nghĩ đến việc Lâm Siêu chỉ cho hắn một số nhược điểm của quái vật, trong lòng tràn ngập vui mừng. Đây là lần đầu tiên, một mình hắn xử một con quái vật lớn như vậy.
Nguyên lai, mình cũng mạnh đấy chứ! Quyết tâm làm, liền thực sự có thể làm được!
Một trận chiến này, hắn thu hoạch được một thứ quý giá... Lòng tự tin!
***
Phòng chỉ huy.
Liêu Cương cùng đám tham mưu trưởng nhìn nhau, trên mặt lộ ra nụ cười khổ. Sau khi chứng kiến sức chiến đấu kinh khủng Lâm Thi Vũ, bọn họ chẳng dám coi thường thằng nhóc này. Thế nhưng, không ngờ tới, nó thật sự đánh chết con quái cấp A!
Nó mới vài tuổi?
Không biết thể chất như thế nào nhưng riêng dũng khí chiến đấu, tâm tính cùng cơ trí, khó có người bì kịp.
"Người của căn cứ Tinh Thần... đều là loại quái vật như thế này sao?" Một tham mưu trung niên khó khăn nói.
Liêu Cương khẽ cười khổ, trong lòng khẽ động, vội vàng nói với nhân viên kỹ thuật: "Mau, đưa hình ảnh chiến đấu của hai người khác trong đám bọn họ lên màn hình."
Nhân viên kỹ thuật lập tức thao tác.
Những người khác liếc mắt nhìn nhau. Hai đứa bé đều mạnh như thế. Hai người còn lại đều đã trưởng thành, chẳng lẽ kinh khủng hơn?
Không lâu lắm, màn hình đã thay đổi hình ảnh. Chiến trường phía Tây, phòng tuyến đã lung lay sắp đổ. Vài chỗ tường rào vỡ tan, lượng lớn sinh vật biến dị tràn vào, hỗn chiến với quân đội.
Khắp nơi khói lửa, súng pháp gầm thét, tiên huyết tuôn trào.
Khói đặc cuồn cuộn che mờ màn hình, nhưng phía sau lờ mờ thấy các bóng đen khổng lồ. Chiến trường lúc nhúc, có rất nhiều quái vật loại hình B.
Liêu Cương cùng tham mưu nhíu mày. Chiến trường phía Bắc có hai nhóc kia tọa trấn, thắng cục đã định, nhưng khi nhìn thấy một đám quái vật cấp A ở chiến trường này, những trái tim đang kích động vui sướng chợt chùng xuống. Đám quái vật to lớn này uy hiếp quá khủng bố.
Thế nhưng rất nhanh, bọn họ thấy trên màn hình, bốn con quái vật cấp A hiện ra cực kỳ chật vật, toàn thân đầy vết thương. Hai điểm đen nhỏ nhảy lên xuống xung quanh chúng, tựa như người khổng lồ bọ chó. Thế nhưng, mỗi lần bọ chó nhảy lên, cơ thể cự nhân bị đánh bay ra ngoài, rới xuống mặt đất, tạo ra từng cái hố to.
Rống! Rống!
Đám quái vật phẫn nộ rít gào, liều mạng phản kích. Thế nhưng thân thể mục tiêu quá nhỏ, cực kỳ linh hoạt tránh né, nửa điểm hiệu quả cũng không có. Chúng chỉ có thể không ngừng bị động chịu đòn.
2 vs 4 lại chiếm thượng phong?
Đám người Liêu Cương tuy có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thấy một màn như vậy, vẫn không khỏi bị chấn động. Một con quái vật loại hình A có thể hủy diệt một căn cứ vài vạn người. Thế nhưng, giờ đây, khi chính diện chiến đấu, hai người kia lại có thể vững vàng ngăn chặn bốn con hàng này!
"Bốn người này đều có thể chống lại quái vật cấp A, một người trong đó còn có thể chém giết cấp S!"
"Thế chẳng phải căn cứ Tinh Thần cử 4 cái quái vật qua đây sao?"
"Thật là đáng sợ!"
Thực lực những người này vượt qua La Kiếm, Triệu Thuẫn... thậm chí có thể... không thua Giang Đồng cùng Mễ Thanh. Một người trong đó còn có thể đánh chết cấp S, có thể cùng Bộ Phàm siêu cấp chiến sĩ so sánh!
"Mọi người xem... nếu như có thêm một con cấp S nữa, bọn họ có thể cũng làm gỏi không nhỉ?" Một nữ tham mưu trưởng trung niên chấn động nói.
Con ngươi những người khác đều hơi co lại.
Tim Liêu Cương đập dồn dập. Tuy chưa tưởng tượng ra, thế nhưng... với thân thủ của đám này, nhất là hai tên vừa rồi ứng phó với bốn quái vật cấp A như đang chơi đùa... Nói không chừng thêm một em cấp S lò dò tới cũng bị họ làm thịt mà thôi!
"Thủ lĩnh của căn cứ Tinh Thần không biết là người như thế nào?" Một trung niên tham mưu trưởng nhìn thật sâu vào màn hình chiến trường, nói: "Có thể có được bốn thủ hạ như thế này, chắc cũng không phải người bình thường. Chắc sức mạnh cũng không kém!"
"Không biết chỗ họ có còn cao thủ như vậy!"
"Nghe nói bọn họ nhân số chưa tới 1 vạn, thế nhưng bốn người này tương đương 20 vạn người rồi!"
"Căn cứ của họ cách chúng ta không xa. Sau khi chuyện ở đây kết thúc, Liêu thủ lĩnh, chúng ta nhất định phải hảo hảo kết giao một chút!"
"Ta biết." Liêu Cương nhẹ nhàng gật đầu. Căn cứ mạnh như thế, hắn đương nhiên muốn kết giao.
Bất quá, bất kể thế nào, trong liên minh có một căn cứ mạnh như vậy, sau này an toàn tính mạng có bảo đảm rất lớn.