Tiếp nối cảnh tại quán cafe Tún - KA - ByBy: Anh 2 anh 2. Giờ sao anh 2? Bà đó bà nào z 2?
KA: Hằng! Phương Hằng, tên gọi khác là Mèo, Cung Nhân Mã, tính tình khá ôn hòa và dễ chịu, chưa từng thấy cãi nhau hay to tiếng với ai bao giờ.
By: Phải hông z 2?
KA: Chắc chắn mà. Trong kịch bản ghi vậy mà.
By: Kịch bản nào 2? Vừa thấy chửi như tát vào mặt anh Tún vậy mà… Có ghi chép sai gì không á 2?
KA: Không sai. Chưa từng thấy chứ không phải sẽ không bao giờ thấy. Anh em mình vừa may mắn được xem lần đầu đó.
By: Rồi sao bã chửi anh Tún dữ vậy anh 2?
KA: 2 cũng chả biết. Chắc hiểu lầm gì đó.
Ku Kỳ: Dạ nước của chị nè chị By ơi.
By: Em xong rồi em về trước nha 2. 2 ở lại an ủi anh Tún nha. Nói ảnh đừng có buồn. Mình buồn thì mình buồn 1 chút thôi. Bai 2 người.
Căng à. Căng à. Tội lỗi quá. Cảm thấy tội lỗi quá. Khổ thân Tún, cứ đứng nhìn về hướng Hằng bỏ đi miệng run run hông nói nên lời, mắt đỏ hoen.
Tún quay sang cố gắng bình tỉnh lại rồi nói.
Tún: Về cu. Tính tiền đi rồi về, trễ rồi.
KA: Tún ơi… Tao xin lỗi. Tại tao mà…Tún: Xin lỗi gì? Tao đang tính xin lỗi mày do tao mà mày lộ quà tặng không tặng quà được.
KA: Hông sao hông sao. Nhưng mà mày với HằngTún: Không sao đâu. Để tao về giải thích với Hằng sau. Không sao đâu.
Vừa nói Tún vừa khịt 1 cái, kiểu rõ ràng là sắp khóc tới nơi rồi mà vẫn tỏ ra vui vẻ mạnh mẽ. Tự nhiên thấy tội nó ghê, chắc về phải nói với MiKA sao để cùng giúp 2 người đó chứ đâu để vậy được.
Tún từ đầu quán quay vào.
Tún: Về Cu. Về nhanh không mẹ mày lại mắng cho bây giờ. Đừng có cứ bị mắng là bảo đi với tao à.
Tui chạy lại khoác vai thằng TúnKA: Thì tao đang đi với mày thiệt mà. Về về thôi.
Chuyển cảnh toàn quán.
KA: Ê mày nãy tao thấy mày khóc hả mày?
Tún: Mày điên à? Tao phải 3d giống mày đâu mà khóc?
KA: Nãy tao thấy rõ ràng còn chối, mắt đỏ hoe rơm rướm rồi.
Tún: Khùng quá cu. Bỏ tao ra cái thằng 3 đê này. Ôm ấp cái giề.
KA: Hoi mà xin lỗi mà, cám ơn mà. Do tao mà mày bị bồ bỏ… tội…Tún: Tao nói bỏ ra mà.
Chạy vào nhà, đầu vẫn còn đang ám ảnh cảnh hồi nãy, kịch tính quá kịch tính quá. Lúc đó nghĩ sao By nó còn quay sang nói nhỏ với mình hỏi 2 có bắp rang không lấy ra ăn coi phim cho kịch tính. Hên là nói nhỏ bà Hằng không nghe. Đi ngang nhà bếp thấy Mẹ Du Dương với By đang sẵn trong đó. Ayza chắc là By nó lại mách lẽo dụ gì nữa rồi!!!
KA: Hế Lô Mẹ Du Dương.
Mẹ: Tao du dương vào đầu mày giờ. Lại đây hỏi chuyện coi.
KA: Dạ…Mẹ: Tún nó sao rồi con? Sao con báo quá báo z con?
KA: Báo gì mẹ. Con đâu biết đâu.
Mẹ: Báo quá báo mà. Tún nó khó khăn lắm mới thoát được con, mẹ mừng cho nó chứ chơi với con riếc sao có bồ. Mà chưa được bao lâu con đã báo nó rồi. By vừa kễ mẹ xong.
KA: Mẹ… Ai có ngờ đâu, con đâu biết nó xu dữ z, tự nhiên Hằng ở đâu lao vào.
By: Đúng rồi đó mẹ. Cờ rớt anh Tún dữ ghê á mẹ. Con vừa thấy con hoảng hồn trốn liền. Lủi liền. Giờ nhớ lại còn sợ nè mẹ.
Mẹ: Coi tìm cách giải thích giúp người ta đi 2 đứa. Trễ rồi, đồ ăn mẹ có chừa cho KA trong tủ. Ăn miếng đi rồi ngủ.
KA: Dạ ăn chứ ăn chứ. Con phải mập mẹ ạ.
Mẹ: Chuyện động trời, thôi thôi để yên cho trời đẹp mẹ còn đi chợ mua đồ cho mà ăn, mưa bão là đói nha 2 đứa ơi. Ngủ đi 2 đứa.
By: Dạ. Mẹ ngủ ngon.
KA: Dạ. Mẹ ngủ ngon.
By: 2 ly trà sữa em giữ kín chuyện 2 mua quà tặng gái.
KA: Trong bao lâu?
By: 2 ly 2 ngày. Voucher giảm giá 5 ly 7 ngày.
KA: Mày biết làm giàu quá ha.
By: Chứ sao. Vậy chốt gói nào.
Tan trường đứng trên đường về chờ MiKA ra để giải thích cho MiKA hiểu, giờ chỉ có MiKA bạn thân Hằng nói Hằng mới chịu tin thôi. Trước tiên phải làm cho MiKA tin trước đã.
KA: MiKA ơi MiKA!
MiKA: KA đó à? Sao vậy ông?
KA: Chuyện hôm qua á bà, chuyện Tún với Hằng á.
MiKA: À Tún. Tui không ngờ ổng tồi vậy luôn.
KA: Không phải đâu bà ơi. Hiểu lầm đó. Không phải như vậy.
MiKA: Rành rành ra đó chứ hiểu lầm gì, tui thấy tui tức á. Đã bảo thích Hằng, còn tán nhỏ khác.
KA: Có đâu bà. Nhỏ đó là em gái KA đó. Nhớ KA kễ KA có 1 đứa em gái không?
MiKA: Hả? Là sao ông? Đó em gái ông hả? Tún tán em gái ông hả?
KA: Ayza! Không có phải! Thực ra là…MiKA: Là sao ông?
KA: Chuyện là…MiKA: Là sao là sao?
KA: Nhìn lên trên trời đi tui mới kễ rồi hồi tưởng được chớ.
MiKA: À à.
KA: Đó chuyện là vậy đó bà.
MiKA: À ra là vậy. Mà sao kễ nhanh vậy? Tui tưởng còn đoạn hồi tưởng.
KA: Quên. Hết kinh phí nên hông có quay.
MiKA: Tào lao… Mà ông tặng quà cho tui thì ông cứ tặng thôi chứ có gì đâu phải nhờ Tún chỉ từng chút ghê vậy?
KA: Thật ra thì…MiKA: Ông đừng nói với tui lần đầu ông tặng quà cho người yêu nha?
KA: Uhm. Thì không phải lần đầu. Nhưng mà tính tui vậy. Lần nào cũng ngại.
MiKA: Rồi ông ngại mà hại bạn ông cỡ đó đó.
KA: Tui có cố tình đâu, ai mà biết là ra như z.
MiKA: Được rồi. Yên tâm đi để tui về giải thích với Hằng giúp cho. Tui còn cứ tưởng ông Tún tồi vậy. Ông còn hùa theo tui tính dỗi luôn cả ông đấy.
KA: Eo ơi tui có làm gì đâu mà dỗi tui.
MiKA: Hông có biết. Thích thì dỗi. Được không?
KA: A a dạ dạ được. MiKA thích là được.Điện thoại MiKA đỗ chuông.
MiKA: MiKA nghe.
Giọng Bếu: MiKA về chưa? Đi tới đâu rồi?
MiKA: MiKA đang trên đường về á. Về tới nhà MiKA gọi cho nha.
MiKA: KA yên tâm về nhà đi nè. Để tý MiKA rũ hằng đi dạo rồi giải thích cho nha. MiKA về nha.
KA: Làm gì mà vội vàng vậy không biết. Chắc có chuyện gì đó gấp lắm. Kệ đi về ngủ giấc đã, qua suy nghĩ cả đêm cũng đuối quá.
MiKA: Alo MiKA về rồi nè. AloBếu: Alo tui nè. Về rồi hả. Thay đồ ăn uống gì chưa?
MiKA: Chưa nè. Vừa về là gọi cho ông liền đó.(Chuyển cảnh KA gọi MiKA nhưng máy bậnKA: Ủa giờ này bả nói chuyện với ai vậy ta? Chắc ba của bả, nghe bảo ba đi làm xa)Bếu: Vậy tính ra tui cũng chưa bớt quan trọng với bà nhợ?
MiKA: Tào lao quá ông. Mấy nay tự nhiên siêng gọi tui quá vậy?
Bếu: Thì tui thích. Không được à?
MiKA: Ông biết dụ Mèo với Tún chưa?
Bếu: Chưa bà. Tui không quan tâm mấy chuyện tình cảm của người khác, tui chỉ quan tâm chuyện tình cảm của tui thôi.
MiKA: Lại tào lao rồi đó.
Bếu: Tào lao gì, tui nói thật mà.
MiKA: Thôi đi ông. Rồi mấy nay bệnh có ai chép bài cho chưa?
Bếu: Có rồi bà. Có Châu ngày nào cũng qua đưa sách vở cho tui.
MiKA: Tui thấy Châu cũng tốt, sao ông với bả cứ mập mờ mãi thế? Từ khi chia tay tui tới giờ.
Bếu: Uhm bà. Châu tốt thật.
MiKA: Chứ sao, kiếm đâu ra người như vậy nữa.
Bếu: Có nè. Có bà á.
MiKA: Thôi thôi. Tui tắm rồi xuống ăn cơm đây. Ông nghĩ ngơi dưỡng bệnh đi nè.
Bếu: Tui biết rồi nè. Có bà nói chuyện là tui đỡ bệnh rồi. Nói chuyện với MiKA hiệu quả hơn uống thuốc nhiều.
MiKA: Khùng. Thôi đó. Bye à.
Nãy giờ cũng lâu rồi chắc MiKA nói chuyện với ba xong gòi đó, để gọi tám chuyện chứ nhớ giọng bả quá, 1 ngày không nghe tiếng bả chắc chết mất. Ayza sến quá KA uiiii KA uiii sến quá…KA: À lố… Em à… Nhớ anh không?
MiKA: Bẻ cổ ông giờ.
KA: Ayza bà nghe máy khi nào z?
MiKA: Ai biết tui nhấc máy thì nghe ông sến xúa rồi.
KA: Quê quá quơi!!! Mà nãy giờ bà nói chuyện với ba bà hả?
MiKA: à ờ… đúng rồi.
KA: Mà bà có nói với Hằng dụ Tún chưa? Dụ hiểu lầm á.
MiKA: à tui có hẹn Hằng sáng mai đi tập thể dục rồi. Sáng mai tui giải thích cho. Hằng cũng không phải người để bụng với giận hờn vô cớ đâu ông đừng lo.
KA: Tui chỉ sợ bả hiểu lầm rồi giận thôi. Rồi giận quá lại chả thèm nghe giải thích á chứ.
MiKA: Hông sao đâu ông. Qua về nhà Hằng cũng có nghĩ lại cũng tự nói với tui hình như là hiểu lầm rồi.
KA: À à vậy thì dễ rồi. Tui cũng đỡ lo rồi. Mà MiKA nè.
MiKA: Sao á ông.
KA: Bà thích con trai mập mạp thiệt hả?
MiKA: Có đâu, ý là vừa thôi chứ. Hổm hình như có nói với ông rồi mà ông quên à? Đúng rồi. Người ta có thèm nghe mình nói gì đâu mà để ý. Dỗi.
KA: Ấy ấy hông phải. Ý tui đang định hỏi bà là ngoài vừa vặn ra thì còn thích gì nữa hông á.
MiKA: Tui đã chấp nhận làm bạn gái ông rồi mà ông còn hỏi này hỏi nọ tui nữa? Ông không tin tưởng tui à? Dỗi!
KA: Ủa? Hông có. Tui chỉ muốn hỏi để biết rồi thay đổi bản thân để hợp với bà hơn thôi mà.
MiKA: Ông không nhường nhịn tui gì hết. Ông cãi tay đôi với tui. Dỗi!
KA: Èo! Hông phải. Tui đâu dám cãi đâu. Hic tui xin lỗi mờ.
MiKA: Hihi. Vậy phải ngoan không. Nói chứ tui thích gọn gàng á. Như cách ăn mặc rồi tóc tai đồ nè.
Gọn gàng à? Cách ăn mặc thì mình cũng đơn giản gọn gàng, chính xác hơn là không có gì luộm thuộm. Tóc tai thì… mình có nên gọi Tún nữa không ta? Có báo quá hông ta?
Tún: Gì Cu! Nghe Cu!
KA: Lại Cu!
Tún: Nói đi. Tao đang bận lắm.
KA: Bận buồn à? Tao nhờ MiKA giải thích rồi không sao đâu.
Tún: Gọi tao giờ này có chuyện gì?
KA: Tao tính nhờ mày giúpTÚT TÚT TÚTỦa? Sao nó cúp máy ngang z trời? Bình thường nó có vậy đâu? Hay nó sợ mình báo. Để gọi lại.
KA: Alo! Sao cúp máy ngang z?
Tún: Nhà tao vừa mất internetKA: Nhưng mà tao gọi qua số điện thoại mà?
Tún: Ờ thì… mạng chập chờn.
KA: Thôi thôi thôi. Mày đừng có mà mồm điêu. Vậy mà bảo gì cũng giúp.
Tún: Muốn giúp mày mà sợ mày báo, nay chắc gọi mày là chú KA báo quá.
KA: Sự cố ngoài ý muốn mà… Tao có cố ý đâu… Thôi mà.
Tún: Rồi lại muốn giúp gì nữa đây?
KA: Ờ thì. Cái này không ảnh hưởng gì tới mày đâu. Tại tao muốn thay đổi bản thân tý. Tính nhờ mày giúp.
Tún: Thông minh ra rồi à? Thay đổi bản thân à. Muốn thay đổi thế nào?
KA: Chắc là cách ăn mặc, rồi tóc tai.
Tún: Okey được. Cái này thì tao giúp được. Mà làm gì có cái gì miễn phí.
KA: Mệt quá mệt quá. Mấy thủ tục đó bỏ qua đi. Mai được nghĩ kìa.
Tún: Uhm vậy mai đi. Mai tao dắt đi tuốt lại nhan sắc.
KA: Okey chốt đơn nha. Mai tao bao cafe.
Ngày hôm sau…Sao lần nào cũng là mình đợi nó vậy ta? Vậy mà còn dự tính sáng đi tập thể dục với cafe sáng.
Tún: Hế lô Cu! Đợi tao có lâu không cu.
KA: 5 phút.
Tún: Mới có 5 phút à mặt đã 1 cục rồi.
KA: 5 phút nữa là tròn nữa tiếng, con rùa này. Mày bò gì lâu vậy? Đây cũng gần nhà mày mà? Trai thành phố rũ trai quê lên thành phố làm đẹp, mà trai quê lên thành phố ngồi chờ.
Tún: Sân nhà nên hơi nướng tý. Mấy khi được nướng mày phải thông cảm chứ. Mày muốn thay đổi thế nào đây?
KA: Oh thì gọn gàng lại á mày. Quần áo rồi tóc tai.
Tún: Quần áo thì dễ rồi. Còn tóc à. Hmmm Chắc phải xuống tóc thôi mày ạ.
KA: Gì ba. Tao không để trọc được đâu. Lạnh đầu lắm.
Tún: Thằng điên này ai bảo mày cạo trọc. Xuống tóc đây là cắt ngắn thôi. Mày không thấy tóc tai mày dài thòn lòn nhìn không giống con trai à.
KA: Phong cách tao nó vậy. Tao ước mơ được làm đạo diễn phim mày ạ. Với làm Rapper.
Tún: Ráp như mày có chó nó nghe mà đòi làm rapper. Phim mày làm đạo diễn thì chắc cũng chả ai coi.
KA: Chắc chưa?
Tún: Đi. Tao dắt đi cắt tóc trước. Qua Cha Hong đi. Salon đó lớn cắt bao đẹp.
Thế là tui với thằng Tún lọt tọt qua Cha Hong, gặp anh quản lý JunWon, quán khá ế, vắng tanh, không 1 bóng người ạ. Chỗ vắng tanh z mà thằng Tún dám quảng cáo bảo Salon vip ạ.
KA: Ế Tún. Salon ế xệ z mà mày bảo salon xịn. Không 1 bóng người.
Tún: Ai biết, hổm tao cũng hay cắt ở đây, hôm nào cũng đông nghẹt.
KA: Thôi kệ lỡ rồi. Vô gọt quả đầu cho crush ngắm, à quên, bạn gái chứ. hí hí.
Anh zai êy! Làm em quả đầu đi anh zai êy! Quả nào gọn gàng cho bạn gái em ngắm á anh.
Tún: Anh sởn cái chùm đuôi gà của nó đi anh. Em thấy em ngứa mắt quá. Đi với nó người ta tưởng nó ghệ em không á anh.
KA: Anh cắt thiệt hả anh zai.
JunWon: Đúng zồi. Vào đây cắt tóc chứ em muốn cắt cái gì?
KA: À dạ anh cắt đi ạ.
Nhưng mà anh ơi. Cắt thiệt chùm đó của em hả anh.
JunWon: Đúng zồi. Phải cắt thôi. Cắt mới gọn gàng được chứ em à.
KA: À dạ dạ vậy anh cắt đi.
Tún: Mày nhây quá, tiếc gcì chùm đó nữa. Anh sỡn đi anh zai.
KA: Oh oh dạ anh cắt đi anh. Em ổn. Vì bạn gái.
Nhưng mà anh ơi.*Bốp*Tún: Này thì nhây. Yên bình cắt tóc không muốn, muốn vừa khóc vừa cắt ạ.
KA và Tún đi ra khỏi Cha HongTún: Sao? Ổn hông? Nhìn gọn gàng đẹp zai liền. Ô kê liền.
KA: Oh cũng nhẹ đầu, gọn gàng. Mà đẹp hông mày?
Tún: Tin tao đi. MiKA nhìn phát là mê liền. Giờ đi làm bộ đồ nữa là thành soái ca ngay.
KA: Ok ok đi đi.
Cảnh Tún và KA đi vào shop quần áo.
Ngày hôm sau…Chào mọi người. KA đây KA đây! Lạ hông? Soái ca liền. Hí hửng đi học cảm giác như mình thành con người khác. Gặp ai cũng hất cái tóc mái lên, nào giờ có để tóc mái đâu, toàn cột chùm đuôi gà, giống con gái thiệt. Ayza hình như là mình chưa làm bài tập về nhà. Thôi kệ cứ hất tó c làm màu với mọi người đã, tóc mới nà, đẹp hông? tóc đẹp hông? Giữ nhá.
Tún: Hế lô Cu. Mày làm gì cứ vừa đi vừa hất cái mặt lên vậy? Ngáo hóa hả?
KA: Suỵt! Cho tao ngầu tý. Xí vô khóc sau.
Tún: Chưa làm bài tập về nhà chứ gì?
KA: Xời! Dăm ba cái phương trình hóa học! Tý vô cho chép với. Mày làm chưa?
Tún: Rồi. Nhưng tự lực cánh sinh đi cu. Báo thủ ạ. Vô lớp nè.Đường vào lớp nay hồng hào quá. Hồi hộp háo hức sắp được khoe với MiKA diện mạo mới của mình, ý za zui quá đi đó mà. Zui quá zui quá.
Bước vào chỗ ngồi.Ủa? MiKA đâu? Bình thường bả đến sớm lắm mà nhợ. Nay gần vào lớp rồi chưa thấy đâu ta. Quay sang tính hỏi Hằng, thấy Hằng với Tún ngồi cùng bàn mà vẻ mặt hơi căng nên thôi. Giờ sao nhợ? Hỏi ai giờ nhợ, để nhắn tin bả thử xem sao.
Cô giáo vàoAyza Thầy Vào. Xui zữ zị trời… Còn chưa kịp nhắn tin nhắn hỏi thăm.
Thầy Ban: Hế lô mấy em. Nay đẹp trời quá. Thầy có nên kiểm tra bài củ không ta?
Tún: Dạ không thầy ơi. Đẹp trời thế này phải cho lớp ngồi không ngắm ra cửa sổ, nhìn trời nhìn đất nhìn mây tận hưởng cảnh đẹp chứ thầy?
Thầy Ban: Okey! Vậy hôm nay kiểm tra miệng Tún nha.
Tún: Ủa Alo Thầy ơi! Nhưng mà tiết trước thầy giao bài tập về nhà dặn nay kiêm tra bài tập mà?
Thầy Ban: Vậy hả? Vậy cuối tiết em đem vở bài tập lên cho thầy nha em.
Tún: Dạ thầy.
Thầy Ban: Lớp phó báo sỉ số lớp hôm nay cho thầy rồi Tún lên kiểm tra miệng nha.
Tún: Ủa Thầy?
Thầy Ban: Ủa gì? Ý kiến gì không?
Tún: Dạ không thầy…Thầy Ban: Bông lớp phó. Em báo sỉ số cho thầy với.
Bông: Dạ thưa thầy. Lớp nay vắng 2 bạn ạ. Bếu bị sốt chưa khỏi với MiKA vắng chưa thấy báo lý do ạ.
Thầy Ban: Rồi. Cám ơn em.
Châu: MiKA sáng thấy đem thuốc với bánh qua nhà Bếu, chắc sang chăm Bếu.
Bông: Ủa vậy hả? Mà MiKA với Bếu là gì của nhau mà qua chăm Bếu vậy Châu?
Châu: À… Giờ thì là bạn. Trước là người yêu.
Bông: Cái gì!!! MiKA là người yêu củ của Bếu á?
Khương: Ủa? MiKA? MiKA không phải là nhỏ học sinh mới mà mày thích hả KA?
KA! KA! Mày sao vậy?
KA: Thì ra… MiKA là người yêu của của Bếu… MiKA nghĩ học để sang chăm sóc cho Bếu nữa… hic hic
Danh Sách Chương: