Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mẹ DD: KA ơi xuống ăn cơm.

Chubby: Ủa nay 2 không xuống ăn cơm hả mẹ?

Mẹ DD: KA ơi. Học bài hay làm gì trên đó vậy? Xuống ăn cơm!

KA: Dạ mẹ với By ăn trước đi lát con ăn sau.

Chubby: Gòi. Lại thất tình chắc luôn.

Mẹ DD: Sao con biết?

Chubby: Thì mẹ nghĩ coi. Bình thường ổng toàn lục nồi ăn vụng trước, nay đồ ăn còn nguyên. Chỉ có thất tình rồi tuyệt thực thôi mẹ ơi.

Mẹ DD: Thằng này riếc càng ngày càng hư.

Cảnh KA nằm rưng rưng nước mắt.7 năm sau.

Tại bệnh viện của KA làm.

Bác Sĩ Ban: Hú KA, tan ca có làm gì hông? Đi làm vài ly chơi mày.

KA: Bé cái mồm, bệnh viện mà mày làm như quán nhậu z? Mày với tao.

Ban: Ủa chứ mày cũng vừa xưng mày với tao đấy.

KA: Tui là trưởng khoa ở đây đấy ông bạn.

Ban: Thằng khứa này nay dám lạm dụng chức quyền để hù fen mày à? Tý phạt 2 ly.

KA: Nay tao bận rồi.

Ban: Mày thì bận cái gì?

KA: Tao có hẹn.

Ban: Có hẹn á? Hẹn với ai? Gái hả? Uầy. Mà người lù lù như mày suốt ngày ru rú trong cái bệnh viện này thì có ai thèm để ý mày? Chẳng lẽ mấy nhỏ y tá hả? Nhỏ nào z? Pé na hả? Pé Nho Tím? Pé Pu? Pé Bê bé bò? bé nào z mày?

KA: Tào lao quá, nay mẹ tao bắt tao đi xem mắt.

Ban: Lại xem mắt à? Mẹ mày coi bộ nôn cháu lắm rồi. Chắc thấy mày không có mối tình nào nên sợ mày 3d chứ gì? Suốt ngày bắt mày đi xem mắt. Mà dám lắm à. Mày có bê không đó? Ủa mà tao có nghe Bé By kễ là hồi năm lớp 11 mày có bồ mà đúng hông? Xong cái tự nhiên đùng đùng về bỏ cơm cái đòi chuyển trường xong cả nhà mày lên thành phố này sống tới giờ. Sao z? Bị cắm xừng à? Mối tình đẹp hông?

KA nhớ lại KA và MiKA ngày xưa.

Ban: Ê Cu. Mày sao cứ đờ người ra z? Đang nhớ nhỏ đó à?

KA: Tào lao quá. Trễ rồi tao đi đây. Mà mày giúp tao với nha.

Ban: Giúp? Ê? Nữa hả?

KA: Đúng zồi.

Ban: Thiệt tình… Sao cứ phải là tao z?

KA: Tại mày diễn xuất tốt.

Chuyển cảnh MiKA và Hằng.

Có anh trai đẹp lướt qua.

Hằng: MiKA ơi. Zai đẹp kìa MiKA. Uầy. Chồng tui đó bà chồng tui đó.

MiKA: Bà xàm quá. Ai cũng chồng.

Hằng: Trai đẹp là chồng tui hết. Bà hông thấy ảnh đẹp trai à?

MiKA: Chê ạ.

Hằng: Bà sao vậy? Mà mấy nay chuyển lên đây làm ổn không bà?

MiKA: Cũng bình thường à. Lòng vòng công việc cũng không có gì mới, mới ở môi trường làm việc thôi. Tui không quan tâm mấy.

Hằng: Bà làm sếp mà cần gì quan tâm. Đúng là người có chức quyền có khác ha, trước bà đi học toàn tui kèm bà, mà giờ bà là trưởng phòng kinh doanh của cả 1 công ty game lớn nhất cái đảo Kaia này. Phong thái ung dung, uầy bà ngầu lắm luôn á.

MiKA: Bà cứ suốt ngày tào lao, bà cũng ngộ, ba bà làm chủ tịch, năn nỉ con gái cưng về làm tổng giám đốc thì không chịu, cứ đòi đi làm y tá.

Hằng: Thôi bà ơi… Tui yêu nghề bà ạ. Tui muốn đi giúp đỡ chăm sóc mọi người. Ý anh đẹp trai đó nhìn tui kìa bà ơi, ảnh nhìn tui kìa, tui đá long nheo với ảnh nè bà. hí híMiKA: Gì mà mê trai dữ z trời. Chăm sóc mọi người đồ, có mà do anh bác sĩ đẹp trai thì có.

Hằng: Thì… 1 phần là vậy. Nhưng mà tui muốn làm y tá thiệt mà.

MiKA: Rồi công việc bà ở bệnh viện mới sao rồi? Tự nhiên cũng chuyển lên đây làm chung luôn à.

Hằng: Tất nhiên rồi. Thiếu bà tui biết sống sao.

MiKA: Gớm hông?

Hằng: Hí hí, mà mấy nay tui chưa đi làm. Đang còn rén nghe bảo trưởng khoa bệnh viện tui là ông già khó tính, chưa biết có nên vào không nữa. Mà bà lo cho tui làm gì, bệnh viện đó của bạn ba tui.

MiKA: Ảo thật đấy.

Hằng: Tối đi shopping bà?

MiKA: Thôi bà ơi. Tối tui có hẹn rồi.

Hằng: Hẹn á? ủa? hẹn với ai? bà mới lên đây mà?

MiKA: uhmmm tui cũng không biết nữa. Mẹ tui bắt tui đi xem mắt ai đó.

Hằng: Gòi xong zô kèo luôn. Mà cũng đúng đó bà, từ sau chuyện hồi năm 11, ông KA chuyển trường đi xong bà cũng chẳng quen ai. Bà định chờ ổng đến khi nào?

MiKA im lặng.

Hằng: Nghe bảo Bếu tỏ tình bà cũng không chịu à?

MiKA: Uhm, tui chỉ coi Bếu là bạn thôi à.

Hằng: Người yêu củ mà.

MiKA: Thì do vậy nên chỉ là bạn thôi.

Hằng: Còn ông KA thì sao?

MiKA: Cũng trễ rồi, tui nhờ bà giúp 1 việc được hông?

Hằng: Lại nữa à? Lại phải đóng vai ác à? Cứ bà đi coi mắt ai là tui phải vào làm vợ con thằng đó để bà tát người ta rồi từ chối.

MiKA: Tui biết bà tốt với tui mà. Vậy nha. Xí tui gửi địa chỉ cho. Tui đi nha.

Hằng: Biết rồi, khổ quá má.

Chuyển cảnh KA đang chạy xeKA: Alo con nghe mẹ?

Mẹ DD: Tới chưa con?

KA: Dạ… con đang chạy xe, kẹt xe quá mẹ ơi.

Mẹ DD: Mày đừng có mà lươn, tao nghe im ru có nghe tiếng xe cộ gì đâu mà kẹt, nhanh tới đó đi để con gái ngta chờ, này là bạn của mẹ giới thiệu đó, bé nó dễ thương mà giỏi lắm đó. Ráng mà tán nha con, lần này mà thất bại nữa thì đừng có về nhà.

KA: Nhưng mà mẹ?

Tút tút tútKA: Thiệt tình chứ. Đâu có nhu cầu đâu trời. Mẹ này.

Chuyển cảnh quán coffeeMiKA: Lại là coi mắt, hình như ông đó chưa tới. Tranh thủ vô play together câu cá săn vài con cá băng cái. Mấy nay câu mãi chưa ra con nào ạ. Giờ mình phải tạo cho ổng thấy hình tượng con gái vô duyên để ổng vừa gặp để chạy mới được. Ngồi chòm hỏm lên bàn chơi game luôn cho nó máu.

KA đi vàoKA: Đi coi mắt mà đi trễ z là chắc nhỏ đó tức điên máu lên thế nào cũng chửi rồi trừ điểm mình. Vậy là mình lại thành công rồi. Tý khứa Ban vô bồi cú nữa là ngta có nước bỏ về. Mình thông minh quá nhợ.

KA đi đến chỗ MiKA ngồi.

KA: Xin lỗi em anh đến trễ, đường vắng mà gái nhiều quá nên anh chạy tàn tàn anh ngắm.

MiKA ngước mặt đứng lên ghế.

MiKA: Không sao đâu anh, em đang chơi game…KA và MiKA đồng thanh:

KA/MiKASao lại là ông/bà?

Chuyển cảnh Ban và Hằng đứng ngoài quán coffee nhìn vào.

Khứa Ban: Gòi xong, tới công chuyện luôn. Biết ai đi xem mắt với thằng KA luôn.

Hằng đi đến bất ngờ.

Hằng: Ủa? Ông KA?

Khứa Ban: Ai đây? Bà là ai sao biết thằng bạn tui?

Hằng: Tui là bạn của nhỏ kia, nó nhờ tui tới đóng giả làm vợ của thằng bạn ông.

Khứa Ban: Còn tui là bạn của thằng khứa đang ngồi xem mắt với nhỏ bạn của bà, nó cũng nhờ tui tới để đóng giả làm bồ của nhỏ bạn bà.Ê ê. mặt bà quen lắm nha. Bà là Phương Hằng y tá mới của bệnh viện tui nè. Nay tui có thấy trong đống hồ sơ người mới nè.

Hằng: Còn ông là khứa trưởng khoa khó ưa hả?

Ban: Hông, tui bác sĩ thôi, trưởng khoa là thằng kia kìa.

Hằng: Đúng là trái đất tròn mà.

Ban: Gòi giờ lỡ tới đây rồi. Bà tính sao?

Hằng: Ai mà biết, bình thường tới phá chứ giờ tình hình z phá cũng có được nữa đâu. Cặp đó kiểu gì chả…Ban: Kế bên có quán đồ nướng.

Hằng: Tôm nướng. Bự thiệt bự.

Ban: Chốt đơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang