Lúc này, Sở Chi đã hiểu tất cả mà chỉ biết bật cười. Tuy nhiên, người bên cạnh vẫn cố chấp mà nhìn về phía Sở Hạ, nghiêm giọng hỏi:
- "Sở Hạ, con trả lời đi. Con thích Ngôn Chính Phàm à? Con nên nhớ cậu ta bây giờ đã 39 tuổi rồi đấy, đừng vì vẻ ngoài hack tuổi mà trao thân trước đấy nhé."
Lý Nhậm Bằng là không muốn Sở Hạ yêu đương với người bằng tuổi chú mà trầm giọng lên tiếng. Ngay lập tức, Ngôn Chính Phàm tức giận mà tiến về phía anh, giọng nói nhượng bộ khi nãy cũng mất đi mà trở về ngang hàng với người đối diện nói:
- "Lý Nhậm Bằng, anh là muốn chia cách tình cảm chúng tôi sao? Hơn nữa, Sở Hạ đã cướp đi lần đầu của tôi rồi, em ấy phải lấy tôi làm chồng."
- "Chú Phàm."
Không ngờ anh lại tung chiêu ăn vạ. Lý Nhậm Bằng nhíu mày nhìn về phía Sở Hạ nói:
- "Có thật không? Lý Sở Hạ, sao con dại thế? Để một tên cáo già ăn thịt."
- "Này, anh nói ai là cáo già?"
Diệp Sở Chi bật cười trước sự đôi co của hai người đàn ông vẫn không chịu lớn này. Một lúc sau, cô hắng giọng khiến cả hai lập tức im lặng mà ngồi xuống ghế ngoan ngoãn.
- "Được rồi. Em quyết định rồi, vì để bù đắp khoảng thanh xuân cho Chính Phàm, em đồng ý để anh ấy kết hôn với Sở Hạ."
Một lúc sau, cô nhìn sang Sở Hạ, lên tiếng nói:
- "Con đồng ý chứ?"
Vừa nói Sở Chi không nhịn được mà bật cười. Cô biết tâm tư của cô con gái từ rất lâu cũng như tình cảm mà Sở Hạ dành cho Ngôn Chính Phàm đều được cô chứng kiến. Có điều cô không ngờ, làm cách nào mà Sở Hạ có thể khiến một người vốn có suy nghĩ kiên định như anh thay đổi một cách chóng mặt đến thế.
- "Sở Hạ, cha mẹ đồng ý cho chúng ta kết hôn rồi."
Ngôn Chính Phàm vui như được mùa mà nhấc bổng Sở Hạ lên, sau đó xoay một vòng. Về phía Lý Nhậm Bằng, anh không phải là ngăn cản nhưng lại không muốn tình địch năm xưa trở thành con rể cho nên định lên tiếng nhưng ngay khi nghe Sở Chi bên cạnh ho gằng mà lập tức im lặng không có ý kiến.
Nhắc đến cặp đôi Sở Kiệt và Chu Khiết Nhan, sau một tháng hẹn hò, anh cũng thành công thuyết phục và có một màn cầu hôn tốn kém nhất dành cho cô. Tất nhiên người hậu thuẫn phía sau màn cầu hôn hoành tráng đó chính là người cha thân yêu Lý Nhậm Vũ.
Tưởng chừng con trai độc thân suốt đời vì chẳng có đối tượng nào, ngay khi biết tin con trai mình cầu hôn người con gái, Sở Nguyệt gác hết tất cả công việc mà cho người đến tung hoa chúc mừng Sở Kiệt và Khiết Nhan. Về phần mẹ của Khiết Nhan tất nhiên là đồng ý, bà làm sao có thể bỏ lỡ đứa con rể này, đàn em nheo nhóc của Chu Khiết Nhan cũng vì thế mà ngày ngày quấn lấy anh.
Biệt thự Diệp gia...
Tất cả cuối cùng họp mặt tại Diệp gia để bàn chuyện kết hôn của hai cặp đôi. Ai nấy đều giành hôn lễ của mình phải tổ chức trước khiến bầu không khí trở nên ồn ào, náo nhiệt. Lý Nhậm Vũ hiện tại đã là người cha bỉm sữa, suốt ngày ở nhà chăm sóc con để Sở Nguyệt có thời gian giải quyết chuyện ở công ty. Mặc khác là do anh cũng lười phải mệt đầu suy nghĩ, tuy nhiên, có điều anh không ngờ rằng, ở nhà chăm con còn vất vả nhiều hơn. Đôi lúc, anh đã nhiều lần thuyết phục Sở Nguyệt hoán đổi nhiệm vụ nhưng cô lại một mực từ chối. Chẳng phải khi trước, anh hăng hái muốn ở nhà chăm con cơ mà. Đấy là do anh tự làm tự chịu.
- "Không tranh cãi nữa, hôn lễ của cả hai sẽ tiến hành cùng một ngày."
Sở Nguyệt nghiêm giọng quyết định. Ở Diệp gia, cô hiện tại là người có quyền hạn nhất cho nên quyết định của cô bắt buộc mọi người phải tuân theo. Hàng loạt tiếng cười không ngừng vang lên khắp Diệp gia. Ngôn Chính Phàm trìu mến nhìn người con gái bé nhỏ bên cạnh liền sau đó không ngừng hôn lên má Sở Hạ khiến cô xấu hổ mà đưa tay đánh nhẹ vào ngực anh.
Còn về Sở Kiệt, đến hiện tại vẫn còn lúng túng khi đứng cạnh Chu Khiết Nhan.
Cạch...
- "Lý Nhậm Vũ, cha làm gì đó? Mau mở khóa còng cho con."
Một lần nữa, Lý Nhậm Vũ lại lấy ra chiếc còng nguyệt lão của mình mà còng vào tay Sở Kiệt và Chu Khiết Nhan. Thằng nhóc này đến giờ này vẫn để anh nhắc nhở. Âm thanh đùa giỡn của họ cứ vì thế mà náo nhiệt cả đêm.
Danh Sách Chương: