Editor: bebuoncaingot.
"Con nhóc kia, làm gì dùng loại ánh mắt này nhìn ta?"
Trong lòng du khách mặt béo cảm thấy con nhóc này biểu tình trên mặt nó không phải là sợ hãi mà giống như là thèm nhỏ dãi.
Nếu không phải con nhóc này cùng hắn tiến vào lĩnh vực, hắn đã hoài nghi nó là quỷ!
Đường Nghiên Tâm hồi thần, chính xác mở ra ngăn tủ bên cạnh, đầu chui vào một chút mà hút, toàn bộ sương mù màu đen trong ngăn tủ bị cô hút vào trong miệng. Đến nỗi tên du khách mặt tròn cũng không để ý kĩ, chỉ cần nhìn mấy giọt mồ hôi to trên trán hắn liền biết hiện tại hắn đặc biệt khó chịu. Có đôi khi đau đớn cũng sẽ làm người ta mất đi năng lực hành động, tên này chỉ là ra vẻ ta đây.
Ván cửa ngăn cản tầm mắt của hắn nên hắn không thể nhìn rõ hành động của cô.
Trước khi các du khách khác chạy tới đây, vết bẩn màu đen mỏng hôi bám trong ngăn tủ đều đã bị cô hút sạch khô.
Nước miếng rốt cuộc cũng ngừng rớt.
Cái khí đen này nhấm nháp trong miệng giống như là một bát trà xanh đậm vị lớn, đặc biệt nâng cao tinh thần! Đem cái bụng trống rỗng của cô lấp đầy.
Lộ Tầm Nhất nhanh chóng bước đến, đem Đường Nghiên Tâm từ trong ngăn tủ ra ngó trái ngó phải:"Không có việc gì chứ?"
Đường Nghiên Tâm:"Cách ——"
Lộ Tầm Nhất chớp mắt một cách ngốc nghếch:"... Không có việc gì thì tốt rồi."
Du khách mặt béo kia hung hăng trợn trắng mắt:"Có chuyện chính là ta đây."
Lộ Tầm Nhất:"Làm sao vậy?"
Vài ánh đèn pin chiếu vào trên người tên du khách mặt tròn, diện tích bỏng lớn như vậy thực làm cho người ta sợ hãi. Mặt các du khách trở nên rất xấu khi nhìn thấy vết thương như vậy.
Du khách béo mặt:"Cái ngăn kéo này ta vừa mở ra bên trong liền thoát ra một đoàn ngọn lửa màu đen, gặp người là đốt."
Một người đàn ông cao lớn đẩy mọi người ra, dùng ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua sườn ngăn kéo, chỉ dính lên một tầng phấn mỏng mà ngón tay đã bị bỏng rát nghiêm trọng.
"Mẹ nó, thứ này quá hung."
Nếu nói Đường Nghiên Tâm là vì quá nhỏ tuổi mà làm người ta chú ý, thì người này chính là do quần áo quá kỳ dị mà người ta chú ý đến. Hắn mặc một kiện áo da, mang khăn trùm đầu màu đỏ, dưới chân đeo đôi giày ủng, bên hông đeo một cái loan đao. Diện mạo đặc tháo, đoản hồ tra, hàm dưới có vết sẹo. Làm cho người ta có cảm giác dũng mãnh khi nhìn vào mặt hắn.
Kỳ dị ở chỗ phẩm vị quần áo thực sự quá kém, áo da ngắn đến eo, khăn trùm đầu màu hồng thì quá diễm lệ. Giống như một người đàn ông cường tráng mà bôi son môi. Thành phẩm cuối cùng hiển nhiên cay mắt, vẻ hung hãn bớt mấy ba phần làm suy yếu ngoại hình cường tráng kia, đến nỗi nhìn hắn có hai phần ngốc ngốc khờ khạo.
Hắn vừa mở miệng nói chuyện, đã làm cho người ta cảm thấy tên ngốc này có thể dễ dàng thân cận.
Tên du khách mặt béo:"Lại trúng ngăn kéo xấu, nhất định phải tìm được chìa khoá. Ở lại nơi này lâu có khi sẽ xuất hiện thêm nguy hiểm."
Các du khách hai mặt nhìn nhau, lời nói này rất đúng.
Đại sảnh chính là cái mật thất, phải tìm được chìa khoá trong phòng thay quần áo để đi ra ngoài. Nhưng hiện tại kiếm tìm phải cẩn thận, có du khách mặt béo làm vết xe đổ ai mà không sợ.
Lộ Tầm Nhất quay đầu, liền bắt gặp Đường Nghiên Tâm đang duỗi tay kéo ra một cái ngăn kéo, theo phản xạ có điều kiện hắn đem ngăn kéo đẩy trở về.
Đường Nghiên Tâm:"Có cái gì nè!"
Trong ngăn kéo là một cái bìa đựng tài liệu màu lam.
《 Ký lục trực ban ở sảnh 》
Trang đầu tiên: Ngày 12 tháng 6 suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa khai trương, buôn bán từ 9 giờ sáng đến rạng sáng 1 giờ, nhân viên công tác chia ra làm ba ca. Đến phiên nhân viên công tác tiếp theo làm, phải ký tên ở biểu tượng giao tiếp. Mãi đến ngày 13 tháng 7 cùng năm mới thôi.
Ngày 13 tháng 7 chỉ có buổi sáng giao ban ký lục, mặt sau tất cả đều là chỗ trống.
Nói cách khác, ngày 13 tháng 7 khách sạn suối nước nóng có khả năng phát sinh một chuyện lớn nào đó!
Du khách mặt béo chịu đựng đau đớn thò tới xem, còn có ý vị khác nói:"Em gái nhỏ lá gan thật lớn."
Đường Nghiên Tâm không sợ sương đen, chỉ có nhân loại mới sợ hãi thứ này. Lại nói, cô có thể cảm giác được trong ngăn tủ có sương đen hay không. Du khách mặt béo lãng phí mất một ngăn kéo, cô cảm thấy thật đáng tiếc.
Đường Nghiên Tâm:"Vận khí của tôi tương đối tốt."
Du khách mặt béo:"A..." Không nhìn ra con nhóc này miệng lưỡi sắc bén ý nói hắn có vận khí kém!
Lộ Tầm Nhất:"Cho dù vận khí tốt cũng không thể tùy tiện mở loạn ngăn kéo. Tay sẽ bị thiêu cháy, giống như cái chú mập này này, đặc biệt đau."
Du khách mặt béo:"..."
Đường Nghiên Tâm:"Em biết rồi."
Các ngăn tủ còn lại đều không có sương đen, ai mở cũng vậy thôi.
Mấy du khách này lại không biết, Lộ Tầm Nhất hỏi bọn họ:"Mọi người có năng lực thiên phú có thể kiểm tra đo lường mấy cái ngăn tủ này không?"
Nói về năng lực thiên phú, khi tận thế đến và bị vong linh xâm nhập chịu ảnh hưởng của vật chất hắc ám, nhân loại ở trái đất có xuất hiện một ít biến hoá theo chiều hướng tốt. Tỉ lệ biến hoá này không cao, một ngàn người mới có một người, người đã tròn 22 tuổi, không có khả năng kích phát thiên phú.
Năng lực thiên phú đa dạng kỳ quái, nghe nói trên thế giới không có hai năng lực giả có thiên phú giống nhau như đúc.
Du khách có được năng lực thiên phú xác thật có thể gia tăng khả năng sống sót, trong bốn người mới chỉ có Mễ Lạc nói:"Tôi có năng lực thiên phú nhưng cũng không thể tra xét được bên trong mấy ngăn tủ này..."
Mặt khác còn ba người mới, hiển nhiên là không có năng lực thiên phú.
Du khách thâm niên im lặng, không nói bản thân mình có hay không có năng lực thiên phú.
Đường Nghiên Tâm:"Mấy cái ngăn tủ đó đều an toàn."
Vóc dáng cô rất nhỏ nhưng thời điểm nói chuyện lại giống người lớn. Cho dù là như vậy, người mạo hiểm nguyện ý tin cô lại không nhiều, du khách mặt béo nói:"Chúng ta mở ngăn kéo theo trình tự, mỗi người đều phải mở, không có ý kiến gì chứ?"
Mễ Lạc:"Không ý kiến."
Du khách mặt béo:"Ta cùng bé gái này đã mở vài cái, lần này không cần tham dự nữa như vậy cho công bằng!"
Lộ Tầm Nhất:"Tôi không ý kiến."
Những người khác cũng không thể nói chính mình có ý kiến, dù sao ngăn tủ có thể mở ra dư lại cũng không nhiều lắm.
Mấy người mới là quyết đoán nhất, thời điểm kéo ra ngăn kéo, một chút cũng không do dự.
Lộ Tầm Nhất lặng lẽ cùng Đường Nghiên Tâm nói:"Bọn họ khẳng định là chủ động báo danh tham gia 《 kế hoạch 》, người mới đều có ưu đãi, có được ba cái phòng hộ chống đỡ vong linh tập kích, em không có, em phải cẩn thận."
Cho nên dù kéo ra ngăn kéo có vấn đề bọn họ cũng sẽ không có chuyện gì.
Nhiều lắm là dùng hết một cái phòng hộ mà thôi.
Tuổi của Đường Nghiên Tâm không đạt tiêu chuẩn, không có khả năng chủ động báo danh tham gia 《 kế hoạch 》, đây khẳng định là một loại phương pháp nguy hiểm khi bước lên xe buýt. Khu an toàn bị đình trệ, ở khu ăn mòn bị tài xế xe buýt phát hiện, bất đắc dĩ xông vào lĩnh vực vong linh nguy hiểm.
Nghĩ đến một đứa bé nhỏ như vậy không biết đã trải qua những gì, một mình lẻ loi xuất hiện ở lĩnh vực vong linh còn không biết địa phương này có bao nhiêu khủng bố, tàn nhẫn cỡ nào. Lộ Tầm Nhất liền sinh ra vào phần trách nhiệm với cô bé.
Một người trưởng thành hiển nhiên có nghĩa vụ bảo hộ trẻ em thơ ngây.
Đường Nghiên Tâm cũng là lần đầu tiên tiến vào lĩnh vực vong linh, cũng không có loại ưu đãi phòng hộ này. Cô cũng không hiếm lạ, rốt cuộc phòng hộ không thể làm bụng cô no, cũng không thể giúp cô kháng cự quy tắc của lĩnh vực vong linh.
Mấy cái ngăn tủ được mở ra quả nhiên đều an toàn. Ánh mắt người xem Đường Nghiên Tâm phát sinh biến hoá, không thể lại coi cô như là đứa trẻ bình thường. Làm cho họ thất vọng chính là, ngăn tủ cùng mặt trong ngăn kéo đều không có chìa khoá bọn họ muốn tìm.
Cũng không thể nói là không hề có thu hoạch, họ tìm ra được một đồ vật hữu dụng, đó là một đơn đặt hàng qua mạng có đóng dấu.
[Đại học XX ban nhiếp ảnh có tổng cộng 33 người, trong đó có 32 học sinh và 1 giáo thụ. Ngày 12 tháng 7 tới hội sở suối nước nóng Nhị Nguyệt Hoa, tiến hành hoạt động sưu tầm phong tục trong lúc hội sở không tiếp đãi khách nhân khác.]
Mặt sau còn có một hàng chữ nhỏ được viết bằng tay:[Khách nhân VIP của hội sở, Hạng Tiền tiên sinh đã ứng trước tiền tiết kiệm, thỉnh đại sư X tận lực thoả mãn hết thảy những yêu cầu hợp lý, cần phải làm cho khách quý vừa lòng. Ký tên: giám đốc X]
Lộ Tầm Nhất:"Lĩnh vực vong linh cùng lĩnh chủ đều có quan hệ với chủ tuyến cốt truyện, anh đoán trong đơn đặt hàng này cùng cốt truyện chủ tuyến có quan hệ. Đường Đường, em đối với lĩnh vực vong linh có nhiều kiến thức không?"
Đường Nghiên Tâm:"Lĩnh vực vong linh là một cái không gian độc lập, mỗi một lĩnh vực đều có lĩnh chủ, hẳn là người sáng tạo lĩnh vực, bên trong lĩnh vực vong linh đều có người điều hành. Quy tắc vô hình cao hơn hắn tồn tại, bao gồm hắn và các sinh vật ở bên trong đều phải tuân thủ quy tắc, phải thoả mãn điều kiện mới có thể tàn sát nhân loại. Nhân loại dựa vào quy tắc vô hình kia mới có thể tiến vào lĩnh vực vong linh rồi thành công thoát khỏi lĩnh vực. Quy tắc có ưu đãi du khách lại không hạn chế quyền uy của lĩnh chủ. Chỉ cần tiến vào lĩnh vực vong linh thì đều phải chịu sự chi phối của lĩnh chủ, khuất phục với quyền uy của hắn. Cho dù là năng lực cao hơn lĩnh chủ vong linh thì cũng phải đối với hắn cúi đầu xưng thần."
Lộ Tầm Nhất:"... Không sai, đúng là như vậy."
Không thể nói tin tức Đường Nghiên Tâm hiểu biết sai, nhưng lại có một loại cảm giác vi diệu không thích hợp.
Còn không đợi Lộ Tầm Nhất suy nghĩ cẩn thận, lại xảy ra chuyện.
"A ——"
Một tiếng thét chói tai.
Đường Nghiên Tâm quay đầu thì nhìn thấy là nam du khách duy nhất trong đám người mới kia thét chói tai.
Lộ Tầm Nhất:"Sao lại thế này?"
"Cô ấy không biết bị cái gì kích thích thần kinh, bỗng nhiên dùng đèn pin chiếu vào chính mặt mình."
Hắn ta nói chính là bạn gái của mình, là du khách tên gọi là Mễ Lạc. Mọi người đều biết, ở địa phương đen như mực, đèn pin mà từ phía dưới chiếu lên trên mặt đều có thể chiếu thành quỷ.
Mễ Lạc cúi đầu, không có phản ứng gì.
Nam du khách hít một hơi thật sâu, thả chậm ngữ khí:"Mễ Lạc, em làm anh sợ muốn chết. Lĩnh vực vong linh rất nguy hiểm, em không cần đùa giỡn như vậy."
Hắn không có chú ý tới, khi hắn nói xong câu đó, ánh mắt của vài tên du khách nhìn Mễ Lạc đều không thích hợp. Mễ Lạc so với bạn trai bình tĩnh hơn nhiều, thấy thế nào đều sẽ không phải tính cách ở dưới tình huống như vậy làm ra trò đùa dai.
Nam du khách có lẽ là cảm thấy mình hơi nặng lời, mắng đến bạn gái không dám ngẩng đầu lên, bèn kéo tay cô.
Mễ Lạc nhu thuận dựa vào trên vai bạn trai.
Du khách mặt béo một bên lùi về phía sau một bên run giọng hỏi:"Tóc của bạn gái chú có dài như vậy sao?"
Nam du khách cứng lại rồi.
Mễ Lạc buộc tóc đuôi ngựa, thả xuống lại dài đến phần eo.
Cô ấy cảm thấy tóc càng dài càng có hương vị nữ nhân nhưng trên thực tế chỉ cần đến bả vai thì sẽ cắt.
Mặt nam du khách lập tức trở nên trắng bệch, hắn bỗng nhiên cảm thấy bạn gái ôm vào ngực hoàn toàn không có độ ấm mà là một khối hàn băng hình người. Muốn đẩy cô ra, lại phát hiện thân thể hai người giống như bị keo dán cường lực dính lại, dùng hết sức lực đẩy cũng không ra. Hắn run rẩy, theo bản năng nhìn bạn gái, nhưng lại nhìn ra mặt của nữ nhân váy trắng trong ảnh chụp.
Nam du khách lập tức liền hỏng mất.
Nữ nhân ôn nhu mà cười, ôm hắn ngày càng chặt, "phanh" một thanh âm vang lên, trên người du khách vừa mới xuất hiện một tầng lá mỏng trong suốt, còn không có bao phủ hoàn toàn hắn thì đã bị phá vỡ.
Đây là phòng hộ của người mới, cho dù có ba cái bất quá cũng chỉ làm quá trình mất mạng của hắn chậm một chút.
"A a a! Mọi người giúp tôi, giúp giúp tôi…"
Hai nữ đồng bạn của hắn căn bản không dám tiến lên, còn không dừng lùi về phía sau. Trong đó có một người sợ tới mức ngã xuống đất. Du khách thâm niên tránh xa ra, lưu ý tình huống bên này mà tăng tốc độ tìm chìa khoá nhanh hơn. Tiến lên hỗ trợ duy nhất chỉ có Lộ Tầm Nhất.
Đường Nghiên Tâm cũng giống vậy, đi đến phía bên trái bàn ghế, kiểm tra xem bàn ghế có cất giấu đồ vật gì không. Vong linh ở trong lĩnh vực giết người trực tiếp như vậy là có quy tắc. Du khách nam kia vì sao bị chọn lựa còn không biết nguyên nhân nhưng nếu có người lại chen vào không chừng cũng sẽ bị liên lụy.
Du khách mặt béo:"Anh trai ngươi so với tưởng tượng của ta còn muốn thánh mẫu hơn, người làm em gái này lại máu lạnh vượt qua dự kiến của ta."
Cô gái nhỏ ngẫu nhiên sẽ ngẩng đầu, trên mặt chỉ có hờ hững.
Tên nhóc này vẫn luôn đi theo mình, khẳng định là không có ý tốt. Đường Nghiên Tâm không có phản ứng hắn, cô ở thùng rác nhặt được một cái dao gấp, phỏng chừng là dùng để gọt trái cây, tương đối sắc bén.
Cô ngẩng đầu, liếc mắt xem ảnh chụp trên tường một cái.
"Em gái nhỏ, ngươi không mở phát sóng trực tiếp sao?"
Du khách mặt béo sờ sờ tay mình, một cái đồng hồ điện tử đơn giản liền đột nhiên xuất hiện. Cái này trên thực tế là công cụ phát sóng trực tiếp, mỗi du khách đều có.
Du khách mặt béo:"Bên cạnh có hai cái biểu tượng, cái nút màu xanh lục là để che giấu, đụng vào nó là có thể chọn lựa có đem đồng hồ ẩn giấu hay không, ấn phím màu đỏ là có thể mở ra phát sóng trực tiếp. Em gái nhỏ, ngươi ấn vào nút màu đỏ nha! Nghe thúc thúc, mở ra phát sóng trực tiếp, nếu được thưởng có thể dùng để mua đường nha!"
Đường Nghiên Tâm ấn vào nút che giấu, đồng hồ biến mất.
Du khách mặt béo:"Em gái nhỏ, ngươi không mở phát sóng trực tiếp sao?"
Đường Nghiên Tâm:"Tôi không thích luôn luôn bị người khác nhìn chằm chằm."
"À..."
Du khách mặt béo kéo dài âm điệu nói:"Em gái nhỏ, em gọi là Đường Đường đúng không?"
Đường Nghiên Tâm không biết hắn muốn làm gì nhưng cô tuyệt đối không sợ một cái nhân loại nho nhỏ, cho dù chỉ là tiểu lão hổ, cũng sẽ không sợ hãi quỷ kế.
"Đường Nghiên Tâm."
Du khách mặt béo:"Bạn nhỏ Đường Nghiên Tâm... Nói cho thúc thúc đi, em có phải vừa có phát hiện mới hay không?"
Đường Nghiên Tâm liếc mắt trừng hắn một cái:"Ngươi quản cái rắm."
Lại không phải đồ ăn thơm ngào ngạt, mà còn giống như ruồi bọ ong ong bên tai.
Du khách mặt béo sửng sốt:"Ngươi nói gì?"
Đường Nghiên Tâm:"Chú bị ảo giác rồi, vừa rồi cháu không có nói chuyện."
Bên kia, ở thời điểm cái phòng hộ thứ hai bị phá tan, Lộ Tầm Nhất đã thành công đem đôi nam nữ này tách ra. 'Mễ Lạc' hung hăn cào người đàn ông của mình một chút, rốt cuộc cái phòng hộ thứ ba cũng bị phá tan. May mắn là không bị thương, nếu như không có cái phòng hộ này, hắn đã bị ngón tay sắc nhọn của 'Mễ Lạc' cắt cổ.
Cổ là địa phương yếu ớt của con người, một khi động mạch chủ bị cắt vỡ, đổ máu quá nhiều sẽ dẫn đến cái chết. Lại nói, ai biết móng tay đen như mực của nữ quỷ này có độc hay không?
Càng làm người ta kinh ngạc chính là 'Mễ Lạc' tuy vẫn luôn âm độc nhìn chằm chằm Lộ Tầm Nhất nhưng lại không có thật sự đối phó hắn, thậm chí không chạm vào hắn một chút nào.
Trong nháy mắt bị kéo ra, thân thể Mễ Lạc mềm mại ngã trên mặt đất, tóc rõ ràng đã trở nên ngắn hơn một đoạn, đôi tay nổi đầy gân xanh khôi phục trắng nõn, cô ấy trợn mắt mờ mịt nhìn xung quanh, phát hiện sắc mặt bạn trai rất kém, theo bản năng kéo tay của hắn. Lại phát hiện bạn trai sợ đến mức nhắm mắt lui thẳng về phía sau, cô ấy kinh ngạc chớp mắt hỏi:"Làm sao vậy?"
Du khách mặt béo cười tủm tỉm nói:"Cô đối với sự tình vừa phát sinh không có ấn tượng?"
Mễ Lạc:"Tôi đang tìm chìa khoá..."
Du khách mặt béo:"Cô bị quỷ bám vào người."
Thực mau mọi người liền phát hiện, Mễ Lạc bị quỷ bám vào người vẫn còn tốt, phòng hộ trên người không xuất hiện, chứng minh rằng cô không có gì nguy hiểm, có thể là du khách bị quỷ bám vào người sẽ không bị thương tổn. Nhưng cũng không đại biểu các du khách không sợ mình bị quỷ bám, vạn nhất con quỷ ám mình điều khiển thân thể tự sát thì làm sao bây giờ?
Lộ Tầm Nhất:"Phải nhanh tìm được chìa khoá, nơi này không thể ở lâu."
Đường Nghiên Tâm xác thật có phát hiện, cô phát hiện trình tự ảnh chụp thay đổi, hiện tại là 235416. Đương nhiên là tuy quỷ bám vào người thì cũng sẽ không làm nội dung ảnh chụp xuất hiện biến hoá. Cô không có nói ra, là do vô tình chọc giận quỷ bên trong ảnh chụp. Rốt cuộc các du khách ở không gian này, chính là quỷ nhìn bọn họ.
Bất quá trình tự ảnh chụp thay đổi thực rõ ràng, các du khách khác cũng nhanh chóng phát hiện ra điểm này. Ảnh chụp quỷ dị không có nhân ái mà nhìn chằm chằm người khác, làm cho bọn họ không có chú ý đến biến hoá của nó trước.
Người đem điểm này nói ra là người mới.
Kết luận: Khi trình tự ảnh chụp tự phát sinh biến hoá, có lẽ sẽ có người bị quỷ ám.
Một đoạn thời gian rất dài sau đó, mọi người cơ hồ là tìm toàn bộ đại sảnh rồi cũng không có tìm được tung tích của chìa khoá. Có một loại dự cảm điểm xấu về cái chết, liền không thể rời đi đại sảnh, ai biết phía sau sẽ còn nguy hiểm gì chờ bọn họ? Cảm xúc của du khách mới rất kém cỏi, chỉ có du khách thâm niên coi như là có cảm xúc ổn định.
Bỗng nhiên, Mễ Lạc kêu lên sợ hãi:"Trình tự lại thay đổi!"
Kỳ thật mọi người đều lưu ý ảnh chụp, nhưng vẫn phát giác sau Mễ Lạc, trình tự ảnh chụp lần này biến thành: 612345
Không có ai bỗng nhiên đầu tóc dài ra, mặc dù là nữ hay nam du khách, tóc dài hay ngắn cũng không có biến hoá, ít nhất một giây này, mặt cũng là chính mình, không có biến thành mặt của nữ nhân bên trong ảnh chụp.
Trình tự ảnh chụp biến hoá cũng không tương đương với quỷ quái quấy phá?
Mọi người ở đây vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, Lộ Tầm Nhất không biết từ lúc nào mà cầm đao hướng tới nữ du khách bên cạnh đâm đến, trực tiếp làm mất một tầng hộ thuẫn của cô ta. Mà trong nháy mắt nữ du khách thét chói tai, gương mặt của Lộ Tầm Nhất biến thành gương mặt của nam nhân trong ảnh chụp.
Nếu không phải bọn họ muốn được Lộ Tầm Nhất che chở, sẽ không đứng gần hắn như vậy, làm nam quỷ bám vào người dễ dàng đắc thủ.
Nữ nhân váy trắng cùng hung thủ sát hại cô ta có thể bám vào người!
Nữ du khách không có sợ tới mức chân mềm, nằm liệt một chỗ chờ chết, mà là bị kích phát ý chí chiến đấu, cô cắn răng chạy về phía một du khách thâm niên gần nhất. 'Lộ Tầm Nhất' không có đổi mục tiêu, giơ đao đuổi theo nữ du khách.
Các du khách thâm niên phát hiện giả thiết 'quỷ bám vào người' cùng những người khác cách biệt quá xa, không dễ dàng bị 'biến thân du khách' làm bị thương, tính toán hạ thấp khả năng mình bị lựa chọn... Đáng tiếc là đại sảnh cũng không quá lớn.
Đường Nghiên Tâm suy nghĩ: Nam quỷ bám vào người nam du khách, tấn công nữ du khách, trên đường tựa hồ cũng không đổi đổi mới mục tiêu. Đây là do quy tắc trong lĩnh vực quỷ quái hạn chế.
Nữ quỷ bám vào người du khách nữ, tấn công nam du khách... Có lẽ cùng nữ quỷ bị giết ở ảnh chụp có quan hệ, thủ pháp cô ta giết người tựa hồ so với nam quỷ ôn hoà hơn.
Hiện tại cô cảm thấy thể xác của trẻ con thật sự không tồi.
Cô giống như bị bài trừ khỏi hai lựa chọn đó..
Làm người 'nhàn nhã' nhất, ánh mắt cô đảo quanh sáu ảnh chụp. Trong đại sảnh mỗi chỗ đều tìm qua, nơi này lại trống trải, không có quá nhiều đồ vật ẩn giấu ở địa phương này.
—— như vậy nơi duy nhất còn không có tìm tòi chính là sáu cái khung ảnh.
Không ai dám tới gần, không ai kiểm tra qua.
Trong mấy cái khung ảnh kia cái nào có thể có chìa khoá thì cũng chỉ có thể dựa vào vận may.
Cô đem ghế đến đứng lên, phóng tới phía dưới ảnh chụp số 6. Trong nháy mắt khi tay cô đụng tới ảnh chụp, nhân vật chính đang ăn cơm kia đôi mắt chợt nhìn xuống phía dưới, oán độc mà nhìn chằm chằm cô.
Đường Nghiên Tâm:"... Hello!"
Trên người nam nhân không có động tĩnh gì, đôi mắt nhìn xuống tựa hồ như muốn nhìn rõ ràng cô: Thật to gan!
Đường Nghiên Tâm: À, miệng cọp gan thỏ, kỳ thật hắn không có biện pháp làm gì cô.
Giấy dày một cách phi thường, xé không rách. Đường Nghiên Tâm cảm giác được tay trái lòng bàn tay có chút ngứa, vừa mở ra liền thấy, mặt trên có một hàng chữ khải màu đen nhỏ. Biểu tình của cô vốn vĩ là hờ hững cũng có chút sụp đổ, khoé miệng hơi hơi nhúc nhích.
Nhận mệnh thở dài một tiếng, ánh mắt của cô cùng nam nhân trong ảnh chạm nhau.
"Loại vấn đề làm tâm người mệt mỏi này, cũng không phải ta muốn hỏi. Ta chỉ là một đứa trẻ con mà thôi, lòng hiếu kỳ rất ít, đối với tình cảm con người không hề hứng thú. Cũng tuyệt đối sẽ không lấy cho người ta cái gọi là nick name, biệt hiệu linh tinh gì đó để nhục nhã người khác. Đợi lát nữa vấn đề mà ta hỏi cùng ta cũng có không quan hệ, chỉ là làm việc cho quy tắc mà thôi."
Ánh mắt kẻ giết người hơi nghi hoặc, ước chừng là hắn thành quỷ lâu rồi cũng không gặp qua bạn nhỏ kỳ quái như thế.
"Khụ... Xanh mượt tiên sinh, ta có một vấn đề muốn phỏng vấn ngươi... Nguyên nhân ngươi giết chết bạn gái, có thật là bởi vì tình yêu hay không? Hay bởi vì ngươi vô năng, thành ra tâm sinh ghen ghét?"
Một bên hỏi, bên còn lại cô móc ra con dao gọt hoa quả.
Kẻ giết người trong khung ảnh:"..."
Ta không phải người, nhưng ngươi là thật sự là chó!
Ảnh chụp nhô lên, một cái mặt quỷ màu đen trồi lên, phát ra tiếng thét chói tai:"A a a a..."
Xem ra nó khẳng định là sẽ không trả lời mình.
Đường Nghiên Tâm có một chút thất vọng, không hề chần chờ mà dùng đao từ khung ảnh bên cạnh rạch ảnh chụp cứng rắn ra. Bên trong có khe lõm nhỏ, có chìa khoá ở đó. Vừa cầm lên thì thấy, chìa khoá không có đánh dấu là của phòng thay quần áo nữ hay của nam. Vậy thì cứ thử trước một lần! Cô cầm được chìa khoá rồi lập tức từ trên ghế nhảy xuống.
Cảm giác được đằng sau có gió thổi tới cô cũng không quay đầu xem. Mà hướng tới phòng thay quần áo nữ chạy như điên, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, đem chìa khoá cắm vào thì cửa uốn éo vài cái rồi mở ra... Sau đó chìa khoá cũng đã biến mất.
Cửa mở ra liền thấy bên trong có một rèm vải màu trắng, mặt trên có mấy chữ to rất bắt mắt: Phòng thay quần áo nữ, nam nhân không được vào.
Cửa vào không cao, Đường Nghiên Tâm nhanh chóng chui vào, có một chút thất vọng.
Liếc mắt quét nhanh qua một cái, bố cục bên trong rất đơn giản. Dựa vào tường là từng hàng tủ cất đồ vật, toàn bộ đều có đánh số, chia làm bốn khu vực ABCD. Bên trái là phòng tắm vòi sen, phòng thay quần áo cùng khu vực bàn trang điểm. Có hai cái mũi tên không giống nhau chỉ hai phòng, một cái là khu tắm suối nước nóng, một cái là khu vực nghỉ ngơi ở lầu hai, cửa hai địa điểm này đều bị khoá lại.
Một cái là cần mật mã sáu số, một cái khác là yêu cầu chìa khoá.
Mơ hồ có thể nghe được tiếng vang bên ngoài, phía sau nhanh chóng đã truyền đến tiếng bước chân, Đường Nghiên Tâm xoay người.
Mễ Lạc là người đầu tiên tới, cô lôi kéo nữ du khách vừa mới bị đuổi giết, bạn trai cô theo sát sau đó. Mễ Lạc hoảng sợ nhìn đến hàng chữ trên rèm cửa, sốt ruột nói với bạn trai:"Anh mau đi ra..."
Cô vươn tay vừa đụng vào bạn trai thì biểu tình mờ mịt của bạn trai liền đọng lại, cả người như một cái khinh khí cầu trở nên to hơn, làn da càng ngày càng mỏng, bộ mặt biến hình, đôi mắt sung huyết. Ba giây đồng hồ sau "Phanh" một tiếng nổ thành thịt nát. Nữ du khách cuối cùng tiến vào bị máu phun lên mặt, lập tức hét lên.
Quần áo trên người nam du khách nổ thành mảnh nhỏ, bắn ra đều là hỗn hợp quần áo cùng thịt nát bên trong.
Cả người Mễ Lạc dại ra, cứng đờ nhìn tay mình đầy máu thịt, đầu lưỡi như bị cắt rớt, mở to miệng nhưng lại không kêu thành tiếng.
___________________________________
Vài lời muốn nói của editor:
Xin chào, tuy tên đầy đủ của mình là bebuoncaingot nhưng có thể gọi mình là Cải Ngọt.
Mấy cái chi tiết mà Cải Ngọt không hiểu mà nếu cắt bớt lại thành ra thiếu sót sẽ được giữ nguyên theo bản convert. Ví dụ như chương này có diện mạo đoản hồ tra...
Ngoài ra cảm ơn bạn @jwww09 đã bình chọn cho mình, bạn là người duy nhất bình chọn cho mình và cũng là người đầu tiên luôn ạ. Dây cót tinh thần +100 luôn!
Danh Sách Chương: