Mục lục
Đại Chúa Tể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong căn phòng yên lặng, Ôn Linh khuôn mặt như khúc gỗ, ánh mắt bình thản nhìn thiếu niên trước mặt, hắn đang nhắm chặt hai mắt, trên tay phải, linh lực hắc ám không ngừng dao động, cỗ linh lực này, dường như đang ngưng tụ tạo hình.

Ôn Linh nhìn chằm chằm thiếu niên, một lúc khẽ thở dài, trong lòng than nhẹ. Mục Trần tiến vào trạng thái này ước chừng đã một canh giờ, việc này đã lệch đi rất xa so với dự kiến.

Bình thường những học giả có một ít thiên phú về linh trận, lần đầu tiên tiếp xúc cảm ứng luyện linh ấn chỉ khoảng nửa canh giờ là có thể luyện ra linh ấn thứ nhất, vài kẻ thiên phú lợi hại hơn người, tốc độ lại còn nhanh hơn.

Nhưng mà, Mục Trần đã ngồi đó một canh giờ cũng chưa luyện được linh ấn đầu tiên. Cảm ứng chậm chạp thế này, có thể nói là thiểu năng, khiến cho Ôn Linh tiếc nuối thở dài. Dĩ nhiên đã nghe nói Mục Trần về thiên phú tu luyện linh lực kinh người ra sao, bất quá cái thiên phú đó không thể đem qua phương diện học linh trận sư được.

Dù rằng cảm thấy tiếc nuối, nhưng Ôn Linh cũng không có suy nghĩ khác, tình huống thế này xảy ra không ít, rất nhiều thiên tài vượt trội ở mặt tu luyện linh lực, nhưng lĩnh vực khác thì không có chút thiên phú nào, thế giới này cũng khá công bằng.

Cứ thế kéo dài thêm nửa canh giờ, rốt cục hắn chậm rãi mở mắt, mà trong lòng bàn tay vẫn không hề có linh ấn được ngưng tụ thành, càng khiến cho Ôn Linh không giải thích được. Thiểu năng đến mức đạo linh ấn đầu tiên cũng không ngưng tụ được sao?

- Sao lại thế này? Tại sao ngưng tụ cả một linh ấn cũng không được, ngươi bị phân tâm à?

Ôn Linh nhíu mày, gương mặt nghiêm khắc.

Mục Trần nghe vậy, xấu hổ lắc đầu, hơi do dự nói:

- Thật không phải không ngưng tụ được, nhưng ta không biết có phải cảm ứng sai rồi hay không....

- Cảm ứng sai?

Ôn Linh nghi hoặc.

Mục Trần vươn bàn tay ra, hắc ám khởi động, linh lực u tối lóe ra từ đầu ngón tay, ngay lập tức Ôn Linh nhìn thấy một linh ấn chậm rãi hiện lên.

- Ra là thành công.

Ôn Linh nhìn thấy, cũng thở ra một chút.

Bất quá ngay lúc đó, lại thấy ngón tay Mục Trần lại hiện ra thêm một linh ấn nữa. . .

- Hai đạo?

Ôn Linh lại nhíu mày, nhưng lần này là cảm giác không tin được.

Khi Ôn Linh còn đang xúc động, linh lực trong tay Mục Trần vẫn chưa dừng lại, hắc ám lại ngưng tụ, lại là một linh ấn hiện ra. . . Sau đó lại thêm hai linh ấn nữa, lần lượt xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn.

Năm linh ấn!

Ôn Linh sững sờ nhìn Mục Trần, năm linh ấn trên năm đầu ngón tay lơ lửng, đầu óc Ôn Linh quay cuồng, không thể hiểu nổi, không thể tin được.

Không thể ngờ được, Mục Trần trong lần đầu tiên cảm ứng lại có thể luyện ra ngay năm linh ấn. Năm xưa thời gian đầu học linh trận, Ôn Linh cũng phải bỏ ra nửa tháng trời mới làm được như thế, vì số lượng linh ấn càng nhiều, càng khó ngưng tụ và điều khiển.

Mục Trần nhìn Ôn Linh ngẩn người, chỉ biết gãi đầu, linh ấn trong tay dao động lắc lư, hỗn loạn tiêu tán đi mất, hơi bực bội nói:

- Ta cảm ứng sai rồi sao?

Hắn tuy chưa tiếp xúc tri thức của học giả linh trận sư, nhưng cũng biết đại khái vài đặc điểm, hiểu rõ cái nghề linh trận sư này khó khăn tu luyện ra sao, thế nhưng lúc nãy hắn ngưng tụ linh ấn khi, lại không cảm thấy chút khó khăn nào, cứ như mây trôi nước chảy, nhẹ nhàng lưu loát, thậm chí còn thuận lợi hơn tu luyện Sâm La Tử Ấn rất nhiều.

Điều này khiến cho hắn ngạc nhiên, hoài nghi không biết có phải bản thân làm sai quá trình nào khi ngưng luyện linh ấn hay không. Chứ không thì sao lại thuận lợi đến như thế được?

Ôn Linh cũng dần hồi phục lại, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Mục Trần, khóe miệng giật giật, nói:

- Hẳn.... hẳn là không cảm ứng sai đâu.

Giọng nói lắp bắp, Ôn Linh phát hiện thanh âm của mình hơi khô khốc, vội ho khan một tiếng, khôi phục lại:

- Xem ra ngươi ở phương diện linh trận sư, thiên phú cũng thật tốt.

Mục Trần nghe vậy, mới thở dài nhẹ nhõm, may mắn....

- Khụ. . . Bất quá ngươi mặc dù có thiên phú không tệ, nhưng không được kiêu ngạo tự mãn, cấp bậc linh trận tông sư, tuyệt đối không phải cứ dựa vào thiên phú là có thể đạt tới.

Ôn Linh nghiêm giọng giáo huấn.

- Ôn tiên sinh nói chính phải

Mục Trần thụ giáo, Ôn Linh liếc nhìn hắn, phát hiện con ngươi đen láy bình tĩnh như đầm nước tối đen, không có biểu hiện kiêu ngạo tự đắc một chút nào, thật đáng tán thưởng. Tiểu tử này, ngày sau ắt sẽ siêu đẳng hơn phụ thân hắn, vươn đến một tầm cao đáng kinh ngạc.

Mục Phong vực chủ, ngươi có đứa con trai thật khó lường.

- Ngươi ngưng tụ số linh ấn khá nhiều, nhưng linh lực phân tán, không thể ngưng thật, nên mới vừa rồi tiêu tán nhanh chóng, linh ấn như vậy không có khả năng bố trí linh trận.

Có lẽ vì Mục Trần lễ phép lại không kiêu ngạo, gương mặt cứng như khúc gỗ của Ôn Linh đã trở nên hiền từ một chút, vốn đối diện Mục Trần lão chỉ ôm tâm tư đối phó với nhiệm vụ, dạy dỗ tên kia một chút, hoàn thành việc Mục Phong giao phó, thế nhưng thái độ và thiên phú của hắn khiến lão vô tình lại nảy sinh một lòng yêu thích tài năng.

Mục Trần lộ vẻ trầm ngâm, gật đầu. Linh lực trên linh ấn quá tản mát.

- Thời gian tiếp theo, dành toàn lực ngưng luyện linh ấn, đến khi nào ngưng tụ rõ ràng được năm linh ấn đó, tùy tâm sử dụng, ta sẽ dạy ngươi bố trí vài linh trận cơ bản.

- Đây, ngươi tiếp tục ngưng luyện, cần phải chú ý vài điểm.....

- Đa tạ ôn tiên sinh!

. . . . . .

Từ giữa trưa, thời gian nhanh chóng bay qua, đến khi hoàng hôn tràn ngập Mục thành, Ôn Linh tươi cười hài lòng nhìn thiếu niên còn đang ngụp lặn trong ngưng tụ linh ấn, lặng lẽ đứng dậy ra ngoài.

Ôn Linh ra khỏi phòng, tiến thẳng đến hậu đường, Chu Dã và Mục Phong đang bàn bạc chính sự ở đó.

- Ha ha, Ôn tiên sinh, tiểu tử kia học hành thế nào? Có khả năng nào không?

Mục Phong nhìn thấy Ôn Linh, cũng vội vàng hỏi, thần sắc có vẻ rất quan tâm.

- Chúc mừng vực chủ.

Ôn Linh tươi cười khẳng khái chúc mừng:

- Thiếu chủ về phương diện này thiên phú không hề yếu, với tốc độ này của hắn, có lẽ trong vòng 10 ngày có thể hoàn thành khóa trình nhập môn.

Mục Phong nghe vậy, nhất thời thở dài mừng rỡ, há miệng cười lớn. Tiểu tử thật là khá, không làm mất mặt nàng.

- Thiên phú của tiểu Mục tử thật khiến cho người ta sợ hãi, xem ra sau này vượt qua ngươi cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Chu Dã cũng mỉm cười tươi rói, vui vẻ cười đùa với Mục Phong.

- Đương nhiên, nó là con ai cơ chứ?!

Mục Phong đắc ý cười to, bộ dáng còn hào hứng sảng khoái hơn khi tranh phong thắng được Liễu vực.

- À, Liễu vực có động tĩnh gì chưa?

Mục Phong chuyển chủ đề, hỏi.

- Có, thám tử hồi báo, Liễu thành tập trung không ít cao thủ, hẳn là do Liễu vực âm thần triệu tập.

Chu Dã trả lời.

- Ừ

Mục Phong gật đầu, hai mắt híp lại, ánh mắt có vẻ lợi hại.

- Cứ quan sát chúng thật gắt, một khi bọn họ bước một bước, chúng ta liền lập tức xuất quân. Hô hô, Cửu U tước, cũng không thể tặng cho bọn họ !

. . .

Ngày qua ngày, Mục Trần đều dành phần lớn thời gian ngưng luyện linh ấn, thực lực đạt Linh Động cảnh hậu kỳ không lâu, nếu dùng Uẩn Linh đan và số Ngọc Linh quả còn lại, cũng có thể thử đột phá Linh Luân cảnh, nhưng hắn không quá tham lam, buông tha ý tưởng dục tốc bất đạt đó. Tu luyện phải từng bước đặt từng hòn đá thật vững chắc, nếu chạy theo tốc độ quá nhanh, e rằng mất nhiều hơn được.

Mà ngưng luyện linh ấn, cũng có thể rèn luyện khống chế linh lực, đều tốt cho cả hai phương diện.

Mục Trần cố gắng tu luyện dưới, chỉ năm ngày đã ngưng thực được năm linh ấn kia, không còn xuất hiện tình huống linh lực phân bổ không đều khiến cho tiêu tán nhanh chóng.

Ôn Linh thấy được Mục Trần ngưng thực ra năm linh ấn, trong lòng than thở không thôi, nhưng gương mặt vẫn không hề biến đổi, bắt đầu dạy Mục Trần bố trí linh trận cơ bản.

Đến giai đoạn này, Mục Trần mới cảm thụ được khó khăn khi trở thành linh trận sư, dù hắn có thiên phú rất tốt, nhưng ngay cả xây dựng tiểu linh trận cấp bậc chưa đủ cấp 1 vẫn hoàn toàn thất bại liên tiếp, không có thành tích nào cả.

Đối với thất bại của hắn, Ôn Linh biểu hiện rất bình thường, nếu Mục Trần thật có thể chỉ vài ngày lại bố trí thành công tiểu linh trận, có lẽ lão sẽ ghen tị hộc máu mà chết, linh trận sư ở Bắc Linh cảnh nghe tin cũng không khác mấy.

Dù thất bại liên tục, nhưng Mục Trần cũng dần dà nắm bắt được một vài điểm chính yếu. Nửa tháng sau, hắn đã thành công bố trí được một tiểu linh trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
VC
Van Chien01 Tháng tám, 2021 14:05
Cl.mé. truyện qq gì mấy thằng boss khủng xuyên qua vị diện Tiêu Viên-Lâm Động. Ở mấy bộ kia quá à.mới đọc tới chap 200.thấy 2 boss rồi
BB
Box Box03 Tháng hai, 2021 16:23
Mọi người cho mình hỏi, hết phim thì đang ở chương bn ạ? Mình cảm ơn!!
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 10:14
Nắm gạch đầu dòng vậy lời thoại đâu
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:29
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:28
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NVH
Nguyễn Văn Hà28 Tháng mười hai, 2020 07:28
Ôi Tao lậy mầy đấy dịch giả sao toàn trèn lời thoại của my vào truyện vậy .
NL
Nghia Le23 Tháng chín, 2020 07:32
Dcm thằng óc chó dịch.cứ dịch dc 2 3 câu lại chêm 1 câu cmt của nó vô.d m ngta đọv truyện chứ đéo fai đi coi bình luận của nó.
PVK
Phạm Văn Kiên20 Tháng năm, 2020 23:56
Tao chửi mả cha 8 đời nhà thằng dịch đã hủy hoại đi một tác phẩm hay. Nó gọi bố là cha cx dc tao ok . Nó thêm thắt bình luận của nó vào t cx ok vì tao có thể biết mà bỏ ko đọc. Nhưng cmn dịch nó thỉnh thoảng vòn dùng toàn từ ngữ của thời hiện đại, ngôn ngữ mạng fb vào thì t dell chịu dc nữa. Tổ cha nhà mày. Dịch dc thì dịch ko để người khác dịch di hủy hoại một tác phẩm hay như vậy
MQB
Minh Quang Bùi11 Tháng năm, 2020 06:13
Ghét thằng dịch vl trẩu bỏ mẹ ra
TH
trung huynh17 Tháng tư, 2020 10:18
Cám ơn Bạn, mong rằng thời gian tới Bạn sẽ dịch sang Tiếng Việt hay hơn nữa !
HNQ
Hưng Ngô Quý08 Tháng hai, 2020 10:41
Mẹ cái thằng dịch truyện này ghét vch.
LP
loi phan14 Tháng mười một, 2019 09:33
theo mình nghĩ thì thời gian truyện này được up lên là năm 2015 thì lúc đó đang thịnh hành kiểu viết văn hay dịch truyện "tự sướng" như vậy. nên nhóm dịch cũng theo thời đại mà thôi.
TCH
Trương Công Hà07 Tháng tám, 2019 03:08
Dịch xong đọc chả có cảm xúc luôn Tại sao không gọi là cha mà gọi là tía Lâu lâu lại dịch kiểu như sở thích đọc mà phát chán
TN
Thắng Ngọc02 Tháng tám, 2019 04:58
góp ý, Cha thì gọi là cha, gọi tía nghe quê mùa kiểu việt nam quá
TN
Thắng Ngọc01 Tháng tám, 2019 22:10
Người ta dịch cho mày đọc là may rồi, mày qua web khác nó kg dịch mày đọc suôn sẻ được không
HK
Hiệp Kaka06 Tháng bảy, 2019 08:33
Lâm đông vào đại thiên thế giới cùng lắm đc mấy chục năm . Bạch long chí tôn chết cách đây mấy trăm năm làm sao biết đc lâm động nhỉ
ĐM
Đánh Mất26 Tháng năm, 2019 10:36
Đọc bực mình thật! Đang đọc hấp dẫn chêm vô mấy cái bình luận nhảm làm mất đi tính hấp dẫn. Mà bình luận kiểu tự kỷ chỉ mình dịch hiểu.
TTA
Thi tuyet anh dang04 Tháng năm, 2019 17:26
Dang doc hay thi cu chen them may cai binh luan tao lao ,buc boi ghe,truyen het hay la do may cai binh luan day ,bo gium di a
L
Lam24 Tháng tư, 2019 09:17
Công nhận nhóm dịch bộ này ncc thiệt luôn :v thà rằng quăng qt thẳng hết cho người ta đọc, còn đã muốn dịch thì dịch cho đàng hoàng, chèn cả đám comt xàm lờz vô truyện làm người đọc nhìn ngứa mắt muốn chết. Bộ bọn edit tụi bây rảnh háng ko có chuyện gì làm nên kiếm chuyện cho thiên hạ chửi hay gì? Bị nói thì mở miệng sủa kêu ko có thời gian, làm vì yêu thích cc các kiểu. Vô trách nhiệm, làm cho có thì câm họng chó lại ko thì cụp chân chó cút mẹ cho rồi, còn bày đặt ở đây tỏ ra oan ức.
A
anhquocnguyen19 Tháng ba, 2019 09:23
Truyện thì rất hay. nhưng dịch giả thì dịch thiếu chuyên nghiệp ko thể nói nổi. Cứ xen lẫn những bình luận vớ vẩn của dịch giả vào. Đọc mất hết cảm xúc.
S
SnowmanDKT15 Tháng tám, 2017 08:13
dhs có mấy chap lại cứ xuất hiện cái " ĐÍCH"? Khó chịu vô cùng. Bất quá cũng cảm ơn mấy ad, mong mấy cha bỏ cái chữ "đích" ra giùm
NQT
Ngô Quang Tiến15 Tháng năm, 2017 02:28
Cốt truyện hay nhưng lời dịch chán quá. Không dịch thì thôi đã dịch nên chú tâm và bớt sử dụng mấy công cụ dich ra. Tối nghĩa quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK