- Mật Kết-
Tăng Lý sợ cái dáng vẻ cứ như muốn đi đánh nhau với người ta này của hắn, cậu run rẩy vội đưa tay ra kéo tay áo Phí Lập. Nhưng lại ngại Phí Lập hung dữ quá, cậu sợ hãi không dám dùng nhiều sức, cũng không dám lớn tiếng, chỉ đi đằng sau nhỏ nhẹ ngăn cản: "Phí... Phí Lập, đừng xúc động... không sao đâu."
Không phải do Tăng Lý sợ, cậu thật sự cảm thấy không sao cả, không cần thiết. Những chuyện còn quá đáng hơn chuyện này cậu đã gặp quá nhiều, cậu sớm đã quen.
Mà đây cũng là một chuyện nhỏ.
wtp mật kết
Phí Lập dừng chân nhìn cậu một lúc, phát hiện vẻ mặt Tăng Lý là thật sự không sao cả, không phải là giả vờ, không biết sao hắn lại càng cảm thấy bực bội. Tăng Lý bị hắn nhìn chằm chằm đến mức hơi sợ, rụt cổ lại, cẩn thận nói: "Cậu đừng tức giận... đừng tức giận."
Đây là lần đầu tiên cậu không giãy ra khỏi tay Phí Lập, ngược lại còn vỗ vỗ hắn, tỏ ý an ủi.
Phí Lập tức đến bật cười.
Vốn dĩ hắn muốn an ủi Tăng Lý, kết quả, ngược lại lại được người cần an ủi an ủi?
"Thật sự cậu không cáu à?" Phí Lập nghiến răng, búng trán Tăng Lý, hết cách với cậu. Hắn phải để ý đến cảm xúc của Tăng Lý.
Tăng Lý rất muốn nói tôi cũng cáu giận, nhưng lại cảm thấy chẳng có sức thuyết phục gì, cậu nhún vai, nói: "...Tôi quen rồi."
Người nói vô tình người nghe hữu ý, câu nói này rơi vào tai Phí Lập hắn liền cảm thấy nắm đấm của mình như đấm vào bông, cực kỳ vô lực. Phí Lập không biết nói gì mới tốt, hắn không bị như vậy nên đương nhiên không thể cảm nhận được. Nhưng chỉ cần nghĩ đến, em trai của hắn mà giống như Tăng Lý, hoặc là bị người ta bắt nạt, bắt nạt đến mức tê liệt, bắt nạt đến mức cảm thấy quen luôn.
wtp mật kết
Phí Lập không dám nghĩ tiếp, hắn hơi đau lòng nắn nắn ngón tay cái của Tăng Lý, sau đó buông tay ra, đút hai tay vào túi quần, tâm tình không tốt lắm, "Được rồi chúng ta về thôi."
"Về?" Tăng Lý nghi ngờ.
Phí Lập nhìn cậu một cái, đột nhiên vui vẻ, đưa tay kéo Tăng Lý vào lòng mình, nói: "Về lớp. Không phải cậu muốn làm bài tập à? Tôi không đánh nữa, không muốn đánh nữa. Đi thôi, tôi nhìn cậu làm bài tập."
"Nhìn nhìn nhìn tôi làm bài tập....?" Tăng Lý lắp bắp nói.
Đâu, đâu có ai nhìn người khác làm bài tập chứ... thế không chán à.
Tâm trạng Phí Lập không tốt lắm, cương quyết kéo Tăng Lý đi về phía tòa nhà dạy học, đột nhiên dán sát lại tai cậu nói: "Tăng Lý, sau này nếu có người bắt nạt cậu, cậu phải nói với anh, anh bảo vệ cậu."
Hắn dừng một chút, vẫn sợ Tăng Lý lại lén lút giấu hắn, hoặc cảm thấy đã quen, bổ xung thêm một câu: "Mặc kệ là chuyện lớn hay chuyện bé cũng phải nói với tôi, nếu không tôi sẽ đánh cậu, hiểu không? Hử?"
Tăng Lý run run, cảm thấy lỗ tai ngứa ngáy, tránh sang một bên nhưng lại không tránh được. Chỉ đành đỏ mặt nhỏ giọng trả lời một câu, hiểu, hiểu rồi.
Phí Lập thỏa mãn, bèn ôm cậu đi cả đoạn đường.
wtp mật kết
Trong tiết thể dục có không ít con gái trốn về lớp học, mọi người vẫn chưa quen nhau lắm, nhìn thấy hai thằng con trai bước vào, đám con gái ngay lập tức yên lặng hẳn, lặng lẽ nói chuyện, mấy đứa con gái có tính cách thoải mái cũng vừa nhìn hai người tăng Lý và Phí Lập, vừa tiếp tục thảo luận đề tài lúc nãy, xem ra chẳng có ảnh hưởng gì.
Trước khi chia lớp mỗi lần đến tiết thể dục Tăng Lý dường như đều trốn trong lớp, hoặc là đến chỗ khác đọc sách, một người ngồi mãi cho đến gần hết tiết mới quay lại tập hợp, cho nên từ trước đến nay chẳng có mấy ai chú ý đến cậu, lúc này vừa bị bao nhiêu con mắt đánh giá một cái là cậu căng thẳng bất an ngay lập tức.
Phí Lập bình thường không về lớp, tiết thể dục về lớp đối với hắn mà nói là một việc rất mới mẻ. Hắn cảm nhận được nỗi bất an của Tăng Lý, kéo cậu ngồi xuống vị trí, từ trên bàn moi ra được một gói kẹo sữa thỏ trắng, ném cả túi cho Tăng Lý.
"Này." Phí Lập ngáp một cái, "Ăn đi."
Phí Lập nhìn có vẻ chẳng có một tí hứng thú nào với đám con gái, ngay cả khóe mắt cũng chẳng thèm chia cho bọn họ một nửa, thái độ thản nhiên của hắn cho Tăng Lý một chút an ủi, Tăng Lý nhận lấy gói kẹo sữa thỏ trắng, được thương mà lo sợ nói một tiếng cảm ơn, trong lòng cậu nghĩ Phí Lập hình như thật sự rất thích những đồ dễ thương...
Mua vở, bút... đều có vẻ ngoài dễ thương. Ngay cả tỉnh thoảng vẽ vời cũng thích vẽ lên sách... thỏ trắng nhỏ dễ thương.
Đa số mọi người đều nghĩ rằng những thứ dễ thương của Phí Lập đều là do các bạn nữ tặng. Trừ bút và vở có vẻ ngoài dễ thương ra thì tất cả những thứ còn lại đều có vẻ ngoài đơn giản, nhưng trên thực tế, Phí Lập chỉ là ngại mấy hoa văn kia vừa xấu vừa ấu trĩ, nên đành lùi một bước mua mấy thứ đơn giản hơn.
Tăng Lý mở gói kẹo lấy một chiếc ra, chiếc đầu tiên cho Phí Lập, cái thứ hai cho mình.
wtp mật kết
Phí Lập bị động tác cúi đầu, ngoan ngoãn bỏ kẹo vào lòng bàn tay mình lấy lòng, trong lòng nói đúng là không uổng công ông đây yêu thương cậu, cong môi cười nói: "Sao lại đưa cho tôi trước?"
Tăng Lý cúi đầu bóc kẹo, nghe thấy thế thì dừng lại, vỏ kẹo mới bóc được một nửa, cậu ngẩng đầu lên nhìn Phí Lập, cho hắn một ánh mắt không hiểu.
Phí Lập nghĩ cậu sẽ nói, vì cái này là cậu cho tôi mà, thế nhưng Tăng Lý lại nghiêm túc nói: "Vì chúng ta là... bạn bè."
"Bạn bè" hai chữ nhỏ như muỗi kêu, dường như không thể nghe thấy, nhưng thật may Phí Lập vẫn nghe được.
Một mặt hắn bị chiếc kẹo sữa thỏ trắng làm cho vui vẻ, một mặt khác lại vì câu nói không tự tin, dè dặt của Tăng Lý mà đau lòng.
Tăng Lý nói nói xong thì không hé răng nữa, ngoan ngoãn cúi đầu bỏ kẹo vào miệng, vị kẹo tan ra trong miệng, hương vị ngọt ngào trong nháy mắt tràn ra khắp cơ thể, Tăng Lý cảm thấy mình bắt đầu thả lỏng hơn.
Phí Lập quan sát cậu tỉ mỉ một lúc lâu, xé vỏ kẹo ra nhét kẹo vào miệng rồi tiện tay vứt vỏ đi, hắn không thích ăn đồ ngọt, sở dĩ mua chẳng qua là hắn cảm thấy bao bì của nó dễ thương, lại nghĩ Tăng Lý có khi sẽ thích, cứ như vậy mua thôi.
wtp mật kết
Không ít con gái hướng ánh mắt về phía hai người, âm thầm quan sát tương tác giữa hai người, Phí Lập chẳng có một chút áp lực về tâm lý nào, duỗi ngón tay chạm vào khóe môi Tăng Lý, Tăng Lý ngẩn ra, ngập ngừng ngẩng đầu lên.
"Nước miếng." Ngón tay Phí Lập quẹt một cái, sau đó rụt lại ngay.
"Đã lớn thế này rồi, ăn kẹo còn chảy nước miếng." Hắn nhướng mày, chế nhạo Tăng Lý, quay người mở miệng, giọng điệu chậm rãi tự nhiên, giống như là thuận miệng hỏi: "Hai chữ cuối cùng cậu nói vừa nãy là gì?"
Tăng Lý vốn dĩ còn đang nghĩ sao cậu có thể chảy nước miếng chứ, kết quả là nghe Phí Lập nói lại thấy ngại ngùng, gãi gãi đầu, nhẹ giọng nói: ".....Không có gì."
Phí Lập liếc cậu một cái, chống tay lên đầu rồi quay lại, chân đá nhè nhẹ vào chân Tăng Lý, chân mày giãn ra, nói: "Nói nhanh. Nói hai chúng ta là bạn tốt, có gì mà ngại ngùng? Sao lề mề thế, cũng có bảo cậu nói cậu là bạn gái của ông đây đâu." Phí Lập đang nói thì dừng lại, hắn cười xấu xa, "À, chẳng nhẽ vừa nãy tôi nghe nhầm?"
Tăng Lý vừa nghe thấy thế thì mặt mày đỏ bừng lên, vội vàng tỏ rõ lập trường: "Không không không... không có! Không có...."
Cúi đầu vẻ mặt như túi chút giận vậy.
Chậc.
Đúng là không ép không được.
wtp mật kết
Phí Lập chống mặt, nói: "Vậy cậu nói đi, nói tôi là bạn tốt của cậu."
Tăng Lý nghĩ hắn mất kiên nhẫn nên vội vàng gật gật đầu, ừm một tiếng.
"Vừa nãy nói... chúng ta, là...bạn bè."
Phí Lập lúc này mới thỏa mãn, hắn cười rồi lại nhấn mạnh, bổ xung, "Là bạn tốt."
"Thân hơn so với cái người Tưởng gì gì đó." Phí Lập nhăn mày, lại nói.
Tăng Lý: "........"
Cậu cúi đầu ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng nói một câu, quỷ ấu trĩ. Quỷ ấu trĩ nhìn thấy thế mới thỏa mãn hoàn toàn, cúi đầu cười nghịch nghịch ngón tay cái của Tăng Lý, Tăng Lý đùa giỡn với hắn một lúc, cuối cùng thật sự không thể nào vượt qua sự vô sỉ của Phí Lập được nữa, đành mặc hắn đi làm bài tập.
18/08/2022
Danh Sách Chương: