• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy cô ngất anh hốt hoảng gọi quản gia chuẩn bị xe đưa cô đến bệnh viện. Anh bế cô lên đi xuống lầu rồi đỡ cô vào xe, anh nói với tài xế



- Lái đến bệnh viện trung tâm thành phố nhanh



* Tại bệnh viện trung tâm



Bác sĩ ở bệnh viện sau khi thấy anh liền lập tức dẫn anh đến phòng bệnh. Anh bế cô trên tay đi nhanh nhất có thể vào phòng,vì anh chính là cổ đông lớn của bệnh viện cho nên không ai là không biết đến anh



Các bác sĩ đẩy cô vào phòng khám bắt đầu chuẩn đoán bệnh. Anh ở ngoài ghế chờ, trong lòng như ngồi trên đống lửa



Anh đi qua đi lại phòng khám đứng ngồi không yên. Cho đến khi bác sĩ ra ngoài, anh lên tiếng:



- Cô ấy sao rồi!



Bác sĩ bình tĩnh trả lời



- Cô Dao bị viêm dạ dày do uống quá nhiều rượu tôi sẽ kê thuốc cho cô ấy. Long thiếu hãy bồi bổ dinh dưỡng và không được để cô Dao uống các chất kích thích nữa.



Anh gật đầu rồi vào phòng bệnh VIP thăm Dao Dao. Thấy cô nằm trên giường anh tự trách, vì hôm qua anh đã cố tình gọi thêm chai rượu vang



Để bây giờ cô phải ra nông nỗi này, anh ngồi xuống ghế nắm lấy đôi bàn tay mảnh mai của cô. Bây giờ nhìn kĩ lại mới thấy cô đã gầy đi rất nhiều



Trong lòng anh rất áy náy và tự trách thấy cô như vậy tim anh như có hàng ngàn vết dao đang cắm thẳng vào. Đau nhói không thôi



Bây giờ đã là 12h đêm rồi, anh ngắm nhìn cô không biết từ bao giờ đã thiếp đi vì mệt mỏi



* Sáng hôm sau



Dao Dao ngửi thấy mùi thuốc sát trùng rồi từ từ mở mắt nhìn xung quanh, hoá ra là cô đang ở bệnh viện. Tay phải của cô hơi nhói vì đang truyền nước, còn tay trái thì có một hơi ấm bao trùm lấy



Hoá ra là anh, Hoắc Long đang nắm tay cô ngủ như một đứa trẻ. Cô nhìn anh như bị hút hồn, cánh mũi thẳng và cao, lông mi dài và gương mặt đẹp trai không thể tả



Trong lòng cô đã có chút động lòng, vì cả đêm hôm qua anh đã ở đây và chăm sóc cô. Cô cứ nhìn anh mãi cho đến khi anh mở miệng



- Anh đẹp trai lắm sao!



Cô chột dạ quay mặt ra chỗ khác lên tiếng



- Tôi....tôi nhìn anh bao giờ. Đồ tự luyến



Anh đứng dậy rồi vươn vai đáp



- Em cứ quang minh chính đại mà nhìn. Yên tâm tôi không lấy phí đâu



Cô đỏ mặt rúc vào trong chăn



Anh nhìn cô như thế, liền mỉm cười ôn nhu đáp



- Ngoan không trêu nữa, em muốn ăn gì? Tôi đi mua



Cô bật tung chăn ra rồi lên tiếng



- Ăn cháo tôm!



Anh thấy cô phản ứng mạnh liền phì cười xoa đầu cô rồi đáp



- Ừ để tôi đi mua, em thích cháo tôm đến thế à. Tôi ghi nhớ rồi



Anh bước ra khỏi phòng bệnh



Cô bị làm cho đỏ mặt, thấy anh cười tim cô như thể ngừng một nhịp vậy. Cô úp mặt vào gối bối rối không thôi



Cô thầm nghĩ * Aaaa mày bị làm sao thế Dao Dao, người ta vừa cười mới có một cái mà đã rung động rồi ư! Không được đâuuuu*



Cô vò đầu rồi vỗ mặt * Không được, không được bĩnh tĩnh lại nào Dao Dao * Cô bước xuống giường rồi cầm theo bình truyền nước đi vào phòng vệ sinh



Vì một tay cầm bình nước để lên cao còn tay kia thì đang có ống tiêm cắm vào tay cho nên việc làm vệ sinh cá nhân cũng rất khó khăn. Cô loay hoay mãi mà cũng không mở được vòi nước



Cho đến khi anh mua đồ ăn về thấy cô không ở trên giường mà đang trong phòng vệ sinh. Anh đặt đồ ăn xuống bàn rồi lên tiếng



- Em có cần giúp gì không?



Dao Dao không còn cách nào khác bèn lên tiếng



- Có...anh vào đây



Thấy cô nhờ vả anh liền vui mừng chạy lại phòng vệ sinh, mở cửa ra thì thấy cô đang chật vật làm vệ sinh cá nhân



Anh đi lại và lấy khăn lau mặt lau cho cô, thấy tóc của cô hơi vướng cho nên đã giúp cô cột gọn lại rồi anh giúp cô đánh răng nữa



Cô bị những hành động của anh liền liên tưởng anh và cô như thể chồng chăm sóc vợ bị bệnh vậy người ngoài mà nhìn thấy chắc xấu hổ chết mất



Làm vệ sinh cá nhân xong, anh lẽo đẽo cầm bình truyền nước theo cô ra ngoài. Rồi gắn lại bình ấy lên cây treo ở đầu giường



Anh kê bàn ăn cho cô,đặt món ăn lên bàn rồi mở nắp. Mùi hương thơm bay lan toả khắp phòng rồi sộc vào mũi của cô, cô nhìn bát cháo mà không khỏi thèm thuồng



Cô cầm muỗng lên múc nhưng là vì tay phải của cô đang truyền nước cho nên cô đang phải múc bằng tay trái



Cô cầm muỗng rồi múc một cách khó khăn. Thấy vậy anh liền giật lại chiếc muỗng múc và thổi cho cô ăn, thổi xong ăn đưa lên miệng cô rồi ra hiệu cho cô mở miệng



Cô lắc đầu rồi lên tiếng



- Tôi có thể tự ăn



Anh mở miệng trả lời



- Ngoan há miệng ra nào



Vì đang đói cho nên cô đành phải mở miệng ăn từng muỗng mà anh múc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK