– Cậu đến đúng lúc lắm, tôi đang chờ cậu để tính sổ đây.Chẳng phải tôi đã nói không cho Tô Nhược đóng cảnh nguy hiểm nữa à.
Cậu ở bên cạnh làm gì để hôm nay con bé tự mình thực hiện .Có biết vài ngày nữa buổi chụp hình cho Row sắp diễn ra không.Nếu hợp đồng quảng cáo đó bị hủy cậu có đền nổi không..?
Dường như quá ức chế nhưng không thể lớn tiếng với Tô Nhược cùng đạo diễn .Bao nhiêu gạch đá Henry vô tội hứng chọn ,cả khớp hàm cũng cứng ngắt..
Anh ta thở dài , cười ngọt ngào lấy lòng..
– Chị Bội ! được rồi đừng giận nữa , tôi sẽ canh chừng con bé kỹ lưỡng hơn..
Tô Nhược bây giờ là một con gà đẻ trứng vàng cho công ty ,nâng niu trên tay cũng là điều dễ hiểu.
Với lại đây không phải lần đầu Henry nghe mắng nên xem như đã quen rồi..
Còn đi theo Tô Nhược ngày nào thì ngày đó vẫn còn ăn chửi dài dài..
– Eo ôi ,chị Bội à ! Vẫn chưa hết giận sao ? Em rất ổn , chị nhìn xem không thương tổn một chút nào..
Không biết tứ lúc nào Tô Nhược đã đi vào mái tóc ướt được lau còn hơi ẩm thả nhẹ phía sau , mang lấy túi xách , khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười xinh đẹp như làn gió mùa thu..
Còn lém lỉnh nháy mắt với Henry , chia sẻ sự tổn thương với anh ta..
– Được rồi mà , mắng cũng đã mắng , em đói rồi đi ăn thôi..
Tô Nhược giở giọng nũng nịu, bước qua thân thiết quàng tay, dựa đầu vào vai của Henry cười híp mắt..
Nếu Dương Bội là mẹ ghẻ hà khắc thì Henry chính là người cha già ấm áp dễ bắt nạt của Tô Nhược..
Dương Bội liếc hai người họ một cái sắc bén ..
– Em đó , lúc nào cũng thế..
Nói rồi cầm lấy túi xách của mình.
– Hai đứa đi ăn rồi về nghỉ ngơi đi, chị về công ty có việc..
Ba người cùng nhau ra xe , Dương Bội lên một xe khác rời đi..
Tô Nhược cùng Henry ngồi vào xe của mình, lúc này Tô Nhược cười khẽ nhìn vẻ mặt ai oán của Hery mà nhịn cười không nổi..
– Anh đưa bộ mặt hung dữ này hù ai hả ? có tin em bỏ đói anh không ?
Henry hừ mạnh ngón tay miết vào cái trán trơn bóng của Tô Nhược.
– Coi như anh cầu xin em , xem trọng mạng sống của mình được không ?Anh có nghe chửi đầy lỗ tai cũng không sao , chỉ lo cái mạng nhỏ của em thôi .
Nghe đên đây , Tô Nhược thu lại nụ cười ôm lấy tay Henry hít hít mũi .
Giọng nũng nịu cảm động..
– Trên đời này chỉ anh là thương em thật lòng..hicc..
Cô gái nhỏ nũng nịu ôm tay lấy lòng , Henry quá biết chiêu trò của Tô Nhược nhưng trái tim vẫn bị con nhóc này làm cho tan chảy..
– Đừng có làm bộ làm tịch với anh , nhớ kỹ lời anh nói đó..
Đúng là tiểu lừa đảo mà ,lần nào cũng giở đúng một chiêu.
Tô Nhược ngáp dài một tiếng , nhoẽn miệng cười đầy xinh đẹp..
– Nghe rõ..